Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 724 - Chương 724: Chiến Xích Đế (1)

Chương 724: Chiến Xích Đế (1)

Thế lực khắp nơi đều hiểu, Đế phủ giáng lâm chắc chắn sẽ tìm Tiêu Dao minh gây phiền phức.

Quang Minh thành.

Đám người Nam Cung Thần đều ở đầu thành.

Kim Thiền nhìn chằm chằm lên mặt trời đỏ trên bầu trời, Sở Sở chỉ nơi xa, hưng phấn nói: "Là đại ca ca!"

Viêm Sát và Băng Thanh đưa mắt nhìn nhau, bọn họ hoàn toàn không nhìn thấu Trần Mục của hiện tại, bóng lưng của hắn, như núi non nguy nga, khiến bọn họ khó có thể hô hấp.

Cường giả của Tiêu Dao minh cũng chú ý tới, ở phía dưới mặt trời đỏ, có bóng người không thu hút, nhìn như nhỏ bé, lại tản ra ánh sáng nhạt bất diệt.

Cấm chế Tiên giới xuất hiện vết rách, còn nhanh hơn so với tốc độ cường giả Đế phủ dự tính, Xích Đế thông qua cấm chế, như mặt trời đỏ giáng lâm, chiếu sáng Vũ Châu, không gian dấy nên gợn sóng, bầu trời cũng đang nổ vang.

Tiên giới có tháng năm dài đằng đẵng chưa từng xuất hiện cường giả Đế cảnh, trong mắt cường giả Chí Tôn đều ẩn chứa sự kính sợ, đó là cảnh giới mà bọn họ tha thiết ước mơ.

Thanh Đế đứng ở bên ngoài cấm chế: "Cấm chế thiên địa ở nơi này đang yếu đi, ý chí vị diện biến mất, hắn vậy mà có thể thôn phệ tâm của vị diện?"

Bạch Đế nhìn chằm chằm vào vệt ánh sáng nhạt kia, cảm thấy không thể tưởng tượng được, vui mừng nói: "May mà mới chỉ là bán bộ Đại Đế, còn chưa đủ uy hiếp được chúng ta."

Xích Đế thành công xuyên qua cấm chế, sau đó đứng chắp tay, bóng người vĩ ngạn ở trên trời chiếu rọi toàn bộ Tiên giới, ông ta quan sát Trần Mục, trong mắt mang theo khinh miệt, giống như đang nhìn con kiến hôi.

Hỏa quang nóng rực bao phủ nghìn vạn dặm, mặt đất sóng nhiệt dập dờn, không gian vặn vẹo, Xích Đế còn loá mắt hơn mặt trời, ánh sáng nhạt trên người Trần Mục so sánh với Xích Đế, chênh lệch giống như đom đóm và trăng sáng.

Thái Sơ Tiên Cung ở Thiên Châu, Tiên Thành Viễn Cổ ở Địa Châu, Quang Minh thành ở Vũ Châu, cường giả lão bối các nơi đều nhìn chăm chú lên bầu trời.

Xích Đế ở trên cao nhìn xuống, thần thái uy nghiêm: "Trên người ngươi có một chút sức mạnh vị diện, chỉ cần nói tọa độ của sức mạnh vị diện cho bản đế, Tiên giới thuộc về ngươi."

Trần Mục cười nhạt một tiếng: "Ngươi hẳn là có thể phát giác được, cấm chế thiên địa đang biến mất, các ngươi có thể trở lại thế giới cũ."

"Ngươi chắc chắn muốn đối địch với bản đế?"

Xích Đế phóng thích uy áp về phía Trần Mục, hư không chấn động, Chí Tôn tầm thường đều phải cúi đầu.

Toàn thân Trần Mục được ánh sáng nhạt bao quanh, coi thường đế uy, lạnh nhạt đưa tay: "Mời."

Một màn này khiến khắp thế gian đều kinh ngạc, Trần Mục muốn khiêu chiến cường giả Đế cảnh, Thanh Đế ở bên ngoài cấm chế lẩm bẩm nói: "Xem ra càng khó giải quyết hơn tưởng tượng."

Khóe môi Bạch Đế nhếch lên nụ cười lạnh nhạt: "Bán Đế mà thôi, không cần để ý, hơn nữa Xích Đế có mang theo tổ khí, cho dù là cường giả như cánh tay của Ma Thần tới, cũng không tạo được sóng gió gì."

Đối mặt với sự khiêu khích Trần Mục, Xích Đế cất tiếng cười to, tiếng cười vang tận mây xanh.

Chúng sinh Tiên giới không rét mà run, Xích Đế nâng cánh tay phải lên, trong tay ngưng tụ ra hỏa cầu, viên hỏa cầu kia nháy mắt to lên cỡ như ngôi sao, sinh linh tầm thường thậm chí không cách nào dùng mắt thường nhìn thẳng.

Hỏa cầu chứa đựng năng lượng kinh khủng, giống như ngôi sao cháy hừng hực, vẻ mặt Trần Mục lạnh nhạt, hắn đứng tại chỗ, không nhúc nhích chút nào.

Lòng bàn tay Xích Đế nhắm chuẩn vào Trần Mục, sau đó hỏa cầu gào thét lao xuống, những chỗ nó đến, ngay cả không khí cũng đang thiêu đốt, giống như là ngôi sao chết đi.

Sức mạnh như vậy nếu như rơi xuống đất, hậu quả không dám tưởng tượng, Trần Mục giơ tay lên, đỉnh đầu xuất hiện hắc động, ngôi sao giống như hỏa cầu bị thôn phệ.

Xích Đế có phần kinh ngạc: "Sức mạnh thôn phệ của ngươi vậy mà có thể thôn phệ tấn công của bản đế?"

Lòng bàn tay Trần Mục xuất hiện hỏa cầu, hắn đem tấn công của Xích Đế trả trở về y nguyên.

Hỏa cầu to lớn trong chớp mắt phóng lên tận trời, Xích Đế đưa tay đỡ lấy, cánh tay của ông ta run nhè nhẹ, bầu trời bị nhuộm đỏ.

Bóng người vĩ ngạn đong đưa trong ngọn lửa, trong mắt cường giả Tiên giới mang theo kinh ngạc.

Bên ngoài cấm chế.

Thanh Đế và Bạch Đế khẽ nhíu mày, bọn họ biết Trần Mục có những bản lĩnh nào, nhưng không ngờ rằng hắn có thể thôn phệ công kích của cường giả Đế cảnh.

Thanh Đế không dám khinh thường: "Cỗ sức mạnh này, làm cho ta nhớ tới sự tồn tại của vị Chí Cao Thần tộc kia, dựa vào sức mạnh thôn phệ, khiến cho Tiên Tổ rất đau đầu."

Bạch Đế khẽ cười nói: "Ha ha, mặc dù vị kia là Chí Cao Thần của thế giới này, cuối cùng cũng là bị Tiên Tổ đánh giết, Bán Đế chưa trải qua đế kiếp, nhục thân kém xa Xích Đế, càng đừng nói tới Chí Cao Thần."

"Vẫn không thể khinh địch."

Thanh Đế càng lúc càng cảm thấy Trần Mục khó đối phó.

Sức mạnh thôn phệ vô cùng khó nắm giữ, Xích Đế hiểu rõ, đánh bại Trần Mục, tốt nhất là đánh tay đôi, bên cạnh ông ta xuất hiện trường thương đốt lên hỏa diễm.

Xích Đế tay cầm Liệt Diễm thương, nháy mắt là tới, Trần Mục lấy ra Xích Long Thần Mâu nghênh chiến.

Lúc hai thanh vũ khí va chạm, không gian vỡ nát, trời đất biến sắc, dấy lên phong bạo, tựa như hai ngôi sao va chạm, hình ảnh chấn động.

Trong lúc Trần Mục chiến đấu, kinh văn viễn cổ quấn quanh khắp người, Xích Long Thần Mâu tản ra tử quang, trong cơ thể hắn chủ yếu là Hồng Mông tiên lực, sau đó là các loại sức mạnh quy tắc, sức mạnh vị diện chỉ có một chút.

Sức mạnh của Xích Đế có thể dễ dàng đâm xuyên ngôi sao, Trần Mục vung Xích Long Thần Mâu cũng chỉ có thể phòng ngự, sức mạnh của Bán Đế so với Đại Đế vẫn là có khoảng cách.

Quang Minh thành, Nam Cung Thần kích động nói: "Trần Mục tiểu hữu giao chiến với cường giả Đế cảnh, lại có thể không rơi vào thế hạ phong, quả nhiên là thuộc về thiên mệnh."

Cao tầng của Tiêu Dao minh mừng rỡ.

Sở Sở nắm chặt hai quyền, khuôn mặt nhỏ của nàng ta căng thẳng, đáy lòng đang yên lặng cầu nguyện cho Trần Mục.

Kim Thiền ngồi xếp bằng ở đầu thành, hắn ta nhắm hai mắt, im lặng đọc phật kinh, Tằng Ngưu sắn tay áo lên, hắn ta khát vọng được gia nhập vào trận chiến ở phương xa.

Bình Luận (0)
Comment