Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 725 - Chương 725: Chiến Xích Đế (2)

Chương 725: Chiến Xích Đế (2)

Viêm Sát lẩm bẩm nói: "Trên người hắn không có huyết mạch Thần tộc, nhưng ta cảm giác được tồn tại của thần lực."

Giọng nói của Hư Ảnh trầm thấp nói: "Đây không phải là thần lực bình thường, là sức mạnh nguyên sơ mà Chí Cao Thần cũng chưa từng nắm giữ, hẳn là sức mạnh vị diện."

"Đó là sức mạnh mà Thần Đế mới có thể nắm giữ, hơn nữa còn cần Trấn Thiên Ấn đặc thù." Băng Thanh có chút nghi hoặc, Trần Mục không phải Thần Đế, thậm chí cũng không được tính là Thần tộc, có vẻ như hắn không có thôi động Trấn Thiên Ấn.

Viêm Sát trầm giọng nói: "Trừ phi hắn là chúa tể vị diện, bằng không thì không thể nào nắm giữ được cỗ sức mạnh này."

Hư Ảnh lắc đầu, nói: "Cỗ sức mạnh vị diện này không hoàn chỉnh, muốn dùng cái này đối chọi với cường giả Đế cảnh, chỉ sợ vẫn là có chút khó giải quyết."

Loại chiến đấu này chỉ có cường giả mới có thể nhìn ra mạnh yếu, Tiên Thành Viễn Cổ, Bách Chiến Chí Tôn đứng ở đầu thành, ông ta có thể nhìn thấy chiến đấu ở bên ngoài.

Bàn Thạch Chí Tôn nghi ngờ nói: "Đế kiếm chọn chủ, chẳng lẽ không phải là chọn hắn?"

Bách Chiến Chí Tôn lắc đầu, khàn giọng nói: "Mặt hàng này, còn không lọt nổi mắt xanh của đế kiếm."

Chiến đấu trên bầu trời rất kịch liệt, mỗi lần va chạm đều giống như sao va chạm với nhau, uy lực kinh người.

Trần Mục liên tiếp đột phá, trong cơ thể tràn đầy năng lượng, hắn muốn tìm đối thủ để mài luyện bản thân, Xích Đế chắc chắn là lựa chọn tốt nhất, nên không có sử dụng đế kiếm.

Toàn thân Xích Đế phóng thích ra hỏa quang nóng rực, ngay cả quy tắc cũng bị bóp méo, sức mạnh quy tắc của Trần Mục mất đi hiệu lực, hắn vận dụng sức mạnh vị diện giấu ở trong máu thịt, da thịt hiện ra ánh sáng, sức mạnh tăng gấp bội.

Xích Long Thần Mâu đẩy Liệt Diễm thương ra, Xích Đế trợn tròn hai mắt, ông ta đột nhiên lùi lại, cường giả Tiên giới đều có thể nhìn ra, Trần Mục chiếm được ưu thế.

Xích Đế lui về phía sau, Trần Mục không có truy kích.

Trận chiến này thắng bại trở nên khó bề phân biệt.

Dưới sự trợ giúp của sức mạnh vị diện, quanh thân Trần Mục hiện ra ánh sáng, các loại quy tắc đan xen, trật tự xiềng xích quấn quanh, đây là sức mạnh mạnh nhất của vị diện.

Trần Mục chỉ hấp thu một phần căn nguyên vật chất bên trong Hoàng Kim Thụ đã có thể chống lại được cường giả Đế cảnh, nếu như hấp thụ toàn bộ, uy lực khó mà tưởng tượng nổi.

Xích Đế nhàn nhạt nói: "Còn thật thú vị, bản đế liền để ngươi biết rõ cái gì là cường giả Đế cảnh!"

Thời đi vượt qua cấm chế Tiên giới, Xích Đế phải áp chế tu vi của bản thân, hiện tại đã vượt qua cấm chế, ông ta có thể phóng thích toàn bộ sức mạnh, từng mảng từng mảng mây khói xuất hiện, bầu trời biến thành biển lửa, mặt đất sóng nhiệt cuồn cuộn, chỗ gần rừng rậm đang bốc cháy, hồ nước nháy mắt liền khô cạn.

Xích Đế như hoá thân của mặt trời mãnh liệt, không gian của Tiên giới không có cách nào chịu được sức mạnh của loại cường giả này, cho dù là Chí Tôn cũng cảm thấy tê dại cả da đầu, đó là sự tồn tại cường đại mà bọn họ không thể mạo phạm.

Trần Mục khẽ nhíu mày, cũng không phải là kiêng dè sự cường đại của Xích Đế, hắn nhìn thấy đất đai Vũ Châu đang bị thiêu đốt, lòng bàn chân xuất hiện hắc động bao la, tất cả năng lượng vốn dĩ nóng rực đều bị hắc động hấp thu, hành động này trong lúc vô hình trợ giúp đông đảo sinh linh.

"Xem ra phải tốc chiến tốc thắng!"

Trần Mục thu hồi Xích Long Thần Mâu, đế kiếm xuất hiện trong tay, hắn có loại cảm giác đặc thù, không phải hắn nắm chặt đế kiếm, mà chính là đế kiếm nắm chặt hắn, trao cho hắn sức mạnh cường đại, để hắn không có gì phải sợ.

Cùng lúc nắm chặt đế kiếm, trên người Trần Mục xuất hiện áo giáp màu vàng, kim quang sáng chói, tay hắn nắm đế kiếm, bóng lưng vững như bàn thạch, uy áp tản ra thậm chí không kém gì Xích Đế.

Bên ngoài cấm chế.

Cường giả Đế phủ cũng đang xem chiến.

Thời điểm Thanh Đế nhìn thấy thanh đế kiếm này, thân thể của ông ta không tự chủ được mà khẽ run lên: "Là thanh kiếm đó!"

Thời điểm Bạch Đế nhìn thấy đế kiếm, nét mặt trở nên khẩn trương: "Tên kia không phải chết ở bỉ ngạn rồi sao, tại sao kiếm của hắn lại ở chỗ này?"

"Có lẽ lúc đó ông ta không mang theo thanh kiếm này, cho nên mới chết tại bỉ ngạn." Thanh Đế suy đoán nói, rất khó tưởng tượng, cường giả tuyệt đỉnh như thế tiến về bỉ ngạn, vậy mà lại không mang theo binh khí mạnh nhất của ông ta.

Bên trong Tiên Thành Viễn Cổ, Bàn Thạch Chí Tôn tiếc nuối nói: "Đáng tiếc ta chỉ từng nghe nói truyền thuyết về vị kia, nếu như là ông ta cầm thanh đế kiếm này, không biết có thể có uy lực như thế nào."

"Sao ngươi có thể xác định không phải là ông ta?" Lời của Bách Chiến Chí Tôn nói ý tứ sâu xa.

Tiêu Lạc Mộc ở Tiên Thành Viễn Cổ, ông ta có thể nhìn thấy tình hình chiến đấu bên ngoài bí cảnh, vẻ mặt ngưng trọng, con kiến hôi năm đó ông ta không để ý, không ngờ rằng trong thời gian ngắn như vậy lại có thể đặt chân tới Bán Đế, tranh đấu với cường giả Đế cảnh.

Thương Vân Chí Tôn khẽ lắc đầu với Tiêu Lạc Mộc, hiển nhiên, trêu chọc Trần Mục là quyết định sai lầm.

Xích Thành Động Thiên, Mộ Thanh Vân cùng Mộ Hồng Liên nhìn về chỗ cao.

Trong đôi mắt đẹp của Mộ Hồng Liên tràn đầy sùng bái, Mộ Thanh Vân không ngừng lắc đầu, lúc mới bắt đầu hắn ta cho rằng Trần Mục không cách nào chống lại được Thái Thượng Tiên Cung, lựa chọn ngoảnh mặt làm ngơ, sau đó Thái Thượng Tiên Cung bị Trần Mục san bằng, sau đó lại cho rằng Trần Mục không cách nào chống lại được Thái Thanh Tiên Cung của Thiên Châu cho nên không lựa chọn kết minh, sau đó Tiêu Ngọc cảnh giới Tiên Vương bị hắn đánh giết, vốn là có cơ hội kết minh, nhưng Đế phủ trở về, hắn ta cảm thấy Trần Mục không cách nào chống lại được đại quân Đế phủ, lựa chọn đổi ý, không ngờ rằng đại quân Đế phủ bị Trần Mục đánh cho chạy trối chết.

Bây giờ, Trần Mục đã có thể giao đấu chính diện với cường giả Đế cảnh của Đế phủ, lúc này đã là sự tồn tại mà bọn họ không thể với nổi.

"Đáng tiếc!"

Mộ Thanh Vân lắc đầu than nhẹ, Xích Thành Động Thiên rõ ràng có rất nhiều cơ hội lựa chọn, đều bị bọn họ lãng phí.

Bình Luận (0)
Comment