Trần Mục không muốn chiến trường tới gần Tiên giới, hắn xông vào chỗ sâu trong tinh không, ba vị cường giả Đế cảnh theo sát phía sau.
Bạch Đế nắm quyền đối diện với Trần Mục, ngôi sao chung quanh ông ta đều bị đông cứng, hư không xuất hiện lồng giam băng tuyết, Trần Mục vung kiếm chém phá băng tuyết vây chặn.
Trần Mục đưa tay, sức mạnh không gian phun trào, trước người xuất hiện cánh cửa không gian, chớp mắt xuất hiện tại chỗ sâu trong tinh không, ba vị Đại Đế đều không cách nào đuổi kịp hắn.
Xích Đế lạnh giọng nói: "Quy tắc của nơi này phù hợp với hắn, nghĩ biện pháp ngăn hắn lại."
Thanh Đế lấy ra lá bùa màu vàng, sau đó lá bùa biến mất tại hư không, Trần Mục phát giác được nguy hiểm, trong mắt của hắn hiện ra tử quang, Luân Hồi Nhãn chuẩn xác nhìn thấy phương hướng lá bùa xuất hiện, hắn vung đế kiếm, không gian xé rách, lá bùa kia còn chưa xuất hiện đã bị chôn vùi ở hư không.
Trần Mục tiếp tục chạy trốn, Tiên giới sớm đã không nhìn thấy thân ảnh của bọn họ, chỉ có cường giả Chí Tôn còn có thể cảm ứng được khí tức của bọn họ, cường giả Đế phủ đều trở nên căng thẳng, nếu như ba vị Đại Đế bại chiến, Đế phủ sẽ bị tiêu diệt.
Cường giả đứng đầu của thế lực khắp nơi đều nhìn chăm chú lên tinh không, bên trong Quang Minh thành, Sở Sở yên lặng cầu nguyện, Kim Thiền cũng nhìn chỗ sâu trong tinh không, mãi đến khi hắn ta không cách nào cảm ứng được khí tức của đám người Trần Mục nữa.
Nam Cung Thần cũng lắc đầu: "Bọn họ tiến về chỗ sâu trong tinh không, khoảng cách quá xa, cho dù là Chí Tôn cũng không thể biết được chiến đấu của bọn họ."
Dưới tinh không trở nên yên tĩnh dị thường.
Chỗ sâu trong tinh không, Trần Mục thông qua sức mạnh không gian, xây dựng thông đạo không gian, rất nhanh liền xuất hiện tại chỗ sâu trong hư không xa xôi, nơi này xa rời Tiên giới, xung quanh tinh vực vật chất Tiên giới hi hữu, rất thích hợp làm chiến trường.
Trần Mục bỗng nhiên quay người phản kích, kiếm quang của đế kiếm chiếu rọi tinh hà, Thanh Đế tay cầm kiếm gỗ nghênh kích, đó là thiên mộc dị giới, còn trân quý hơn tiên kim.
Mộc kiếm của Thanh Đế bị chém ra lỗ hổng, ông ta cũng bị bắn lui ra ngoài, nhưng mộc kiếm trong tay rất nhanh khép lại, đây là năng lực mà tiên binh tầm thường không có được.
Bạch Đế tay cầm băng cung, băng tiễn ông ta bắn ra giống như từng con băng long, Trần Mục không để ý đến, bên cạnh xuất hiện hắc động, thôn phệ toàn bộ Băng Long lao đến từ phía đối diện.
Xích Đế tay cầm liệt diễm thạch búa bổ tới, Trần Mục không lấy cứng chọi cứng, lôi đình ngân dực chấn động, hắn nhẹ nhàng né được tấn công của liệt diễm thạch búa.
Lúc thạch búa rơi xuống còn có ánh lửa bắn ra, ngôi sao ở phương xa bị hỏa quang đánh trúng, trực tiếp bị cắt thành hai nửa, hỏa quang cháy hừng hực, giống như pháo hoa, phù dung sớm nở tối tàn, ngôi sao to lớn cứ vậy mà biến mất.
Thanh Đế lần nữa vung kiếm tới gần, sức mạnh của bọn họ đan xen, không gian lại bị phong tỏa lần nữa, sức mạnh lôi đình và sức mạnh không gian của Trần Mục tiêu hao khá lớn, hắn không có trốn, định ở chỗ này quyết một trận tử chiến.
Trần Mục đột nhiên vung kiếm, mộc kiếm trong tay Xích Đế bị chém đứt, Xích Đế vung thạch búa, tựa như muốn bổ đôi đất trời, hắn lấy ra Tổ Long Kim Lân để ngăn cản.
Thạch búa rơi xuống phía trên Tổ Long Kim Lân, Tổ Long Kim Lân không thể phá vỡ đã xuất hiện vết nứt, không gian bốn phía vỡ nát, ngôi sao xung quanh đều nứt ra, uy lực của cái thạch búa này không nghĩ cũng biết.
Bạch Đế ở phía xa dựng cung lần nữa, lần này mũi tên trong tay ông ta có điểm khác biệt, đó là cốt tiễn toàn thân ngăm đen, cách rất xa cũng có thể cảm giác được sát ý.
Soạt!
Cốt tiễn màu đen phá không mà đến.
Luân Hồi Nhãn của Trần Mục nhìn thấy hình ảnh có thể xảy ra, nếu như hắn đưa tay sử dụng sức mạnh thôn phệ, hắc động sẽ bị cốt tiễn màu đen kia xuyên thủng.
Cho dù dựng ra cánh cửa không gian, cũng không thể làm nên chuyện gì, hắc tiễn kia có thể tự động tránh né.
Trần Mục nhìn thấy các loại tình huống, hắn nhanh chóng suy diễn, sau cùng lựa chọn hi sinh Hồng Mông Thạch Tháp.
Hắc tiễn đánh tới, Trần Mục lấy ra Hồng Mông Thạch Tháp, hắc tiễn và Hồng Mông Thạch Tháp va chạm, hai kiện chí bảo đồng thời bị hao tổn, hắc tiễn bị bẻ gãy, thạch tháp thì sụp đổ.
Trần Mục toàn lực tấn công Thanh Đế.
Thanh Đế xuất kiếm đều bị Trần Mục chuẩn bị tóm lấy, dù cho mộc kiếm có thể phục hồi như cũ, cũng không theo kịp tiết tấu tấn công của đế kiếm, răng rắc, trên thân Thanh Đế bốc lên lục quang.
Thân thể của Thanh Đế bị kiếm quang của Trần Mục chém trúng, thân thể của cường giả Đế cảnh sẽ không dễ dàng đổ máu, bọn họ sẽ thiêu đốt chân huyết để điều trị vết thương.
Tổ Long Kim Lân ngăn cản Xích Đế, ông ta không thể trợ giúp được, phía trên Kim Lân đã trải rộng vết lõm.
Bạch Đế lại lấy ra một cái vũ tiễn chín màu, cái này là dùng chín loại bản mệnh vũ của hung cầm viễn cổ luyện chế mà thành, có thể bắn giết Đại Đế, lúc ông ta kéo cung ngắm chuẩn vào Trần Mục, Trần Mục đã đang tính toán như đối phó thế nào.
Soạt!
Tiếng gào rú của hung thú xuất hiện.
Chỗ sâu trong tinh không hiện lên chín con hung cầm viễn cổ, mũi tên mang theo tiên quang chín màu, chớp mắt lao tới, Trần Mục chỉ dùng một chút thời gian để tính toán.
Thanh Đế bị thương, mộc kiếm vẫn chưa hoàn toàn phục hồi như cũ, Trần Mục chỉ có dùng đế kiếm mới có thể ngăn cản vũ tiễn chín màu, nhưng như vậy thì hắn lại mất đi cơ hội làm Thanh Đế trọng thương.
Trần Mục đưa ra lựa chọn, hắn vung kiếm với Thanh Đế, đế kiếm xuyên thủng thân thể của người sau.
Vũ tiễn chín màu đồng thời rơi xuống.
Trần Mục đưa tay trái ra, lòng bàn tay đỡ vũ tiễn chín màu, hắn phóng thích sức mạnh thời gian, tốc độ của vũ tiễn đang chậm lại, nhưng vẫn đang ẩn vào.
Vũ tiễn chín màu xuyên thủng lòng bàn tay Trần Mục, chậm rãi tới gần đầu của Trần Mục, lúc tới gần khuôn mặt của hắn thì đứng im, trong mắt Bạch Đế ẩn chứa sự kinh ngạc.
Trần Mục hao hết sức mạnh thời gian mới khiến cho vũ tiễn dừng lại, hắn lập tức dùng đế kiếm chặt đứt vũ tiễn.