"Có lẽ."
Cửu Bát Ma Thần bước về phía trước, cả bầu trời đều bị bóng tối bao trùm, toàn bộ Vũ Châu đều bị bao phủ trong bóng đêm, thế lực Tiên giới đều phát giác được tần sóng của Ma Thần, ngay cả Chí Tôn cũng tê cả da đầu.
Bên trong Quang Minh thành, cao tầng của Tiêu Dao minh lại trở nên căng thẳng, Kim Thiền luôn luôn tỉnh táo cũng khẽ nhíu mày, vẻ mặt của Viêm Sát và Băng Thanh ngưng trọng, Sở Sở ôm đầu, nàng ta đột nhiên đau đầu như muốn nứt ra.
Nam Cung Thần nhíu mày nói: "Trần Mục tiểu hữu trải qua ác chiến, bây giờ lại đụng phải Ma Thần, chúng ta không thể ngồi chờ chết, phải trợ giúp hắn."
Nói xong, Nam Cung Thần xé rách không gian, ông ta lập tức đi tới khu vực chỗ Trần Mục.
Sương Mãn Thiên và Vũ Văn Khâm lần lượt rời đi, Hư Ảnh mở thông đạo không gian, Băng Thanh và Viêm Sát đều tiến về chiến trường, Kim Thiền cũng đi tới khu vực chỗ Trần Mục.
Cửu Nhị Ma Thần trầm giọng nói: "Chậm sẽ sinh biến, chúng ta động thủ bắt lấy hắn trước."
Cửu Bát Ma Thần giơ cánh tay lên, sau đó vô số thạch trụ hắc ám từ hư không rơi xuống, Trần Mục vung đế kiếm, kiếm quang đánh nát toàn bộ thạch trụ rơi xuống.
Soạt!
Cửu Bát Ma Thần tay cầm hắc kiếm tới gần, động tác vung kiếm của hắn ta bình bình vô thường, thế nhưng lưỡi kiếm u ám kia lại có thể rạch phá trật tự quy tắc, thế bất khả kháng.
Đùng!
Đế kiếm và hắc kiếm va chạm.
Không gian vặn vẹo phá nát, trong hư không u ám, hai bóng người không ngừng đan xen, Trần Mục có thể cảm giác được, là đế kiếm đang chiến đấu, không phải là tự bản thân hắn.
Sức mạnh của Trần Mục tiêu hao gần như không còn, là đế kiếm bộc phát ra sức mạnh cường đại, ngăn chặn Cửu Bát Ma Thần, vào lúc Cửu Nhị Ma Thần cùng Bát Cửu Ma Thần chuẩn bị động thủ.
Đám cường giả Tiên giới Nam Cung Thần giết tới, cường giả Tiêu Dao minh liên thủ giữ chân Bát Cửu Ma Thần, đám ba vị đại thần Viêm Sát ngăn Cửu Nhị Ma Thần cường đại lại.
Ngoài ra, còn có các cường giả của thế lực Tiên giới từ đằng xa chạy đến, bọn họ không gia nhập chiến đấu, mà là xem chiến ở nơi xa.
Kim Thiền đi tới gần, hắn ta nhìn hư không sau đó ngồi xếp bằng, chắp tay trước ngực, miệng niệm phật kinh, phật quang phổ chiếu, sau lưng có đại phật xuất hiện, đại phật đưa tay trấn áp Cửu Bát Ma Thần, giống như Ngũ Chỉ sơn rơi xuống.
Cửu Bát Ma Thần tùy ý phất tay, tấm lụa sức mạnh u ám vung ra từ trong tay, chỗ nó đến, quy tắc tan rã, không gian vỡ nát, toàn bộ hóa thành hư vô.
Đại phật bị sức mạnh u ám của tấm lụa sức mạnh đánh trúng, trực tiếp sụp đổ, Kim Thiền bị phản phệ, không khỏi ho khan, hắn ta không có vì vậy mà từ bỏ, ngược lại thân hình biến thành cao lớn dũng mãnh, trợn tròn hai mắt.
Trần Mục dựa vào đế kiếm miễn cưỡng chống đỡ được với Cửu Bát Ma Thần, nhưng sức mạnh của đế kiếm có hạn, theo việc sức mạnh nhanh chóng tiêu hao, cùng lắm là chống đỡ được thêm một lát.
"Úm! Ma! Ni! Bát! Mễ! Hồng!"
Giọng nói của Kim Thiền vang dội, miệng niệm chân ngôn Phật tộc, trong tay kết ấn, trong hư không, có sáu Cổ Phật hiện lên, khuôn mặt bọn họ dữ tợn, trợn mắt nhìn thẳng vào Bát Cửu Ma Thần.
Cửu Bát Ma Thần khẽ nhíu mày, lạnh giọng nói: "Tên kia, ngươi muốn cắt đứt ngòi lửa của Phật tộc sao."
Sáu Cổ Phật đồng thời vung quyền với Cửu Bát Ma Thần, Trần Mục nhân cơ hội kéo giãn khoảng cách.
Cửu Bát Ma Thần vung kiếm về phía Cổ Phật, trong chớp mắt, ba Cổ Phật sụp đổ, sau khi Trần Mục kéo giãn được khoảng cách, không hề rời đi, Vong Sơ nhắc nhở: "Ta có thể sử dụng thần thông mạnh nhất một lần, nhưng cần một chút thời gian."
Trần Mục nhìn về phía Kim Thiền, trầm giọng nói: "Tiểu hòa thượng, có thể kéo dài một chút thời gian giúp ta không?"
"Tiểu tăng đang kéo dài đây!"
Kim Thiền đang dùng chân ngôn Phật tộc kéo dài thời gian.
Trần Mục ổn định lại tâm trạng, Vong Sơ lạc ấn tuyệt thế thần thông tại thức hải của hắn, đạo thần thông kia có thể xuyên qua thời gian và không gian, cho dù trốn đến đâu cũng đều vô ích.
Phút chốc, Trần Mục làm ra tư thế chuẩn bị xuất kiếm, đế kiếm tản ra kim quang óng ánh.
Cửu Bát Ma Thần tiêu diệt sáu Cổ Phật trong chớp mắt, Kim Thiền bị ép tự mình xuất thủ, tay hắn ta cầm Kim Cang Chử xông vào hư không, mang theo lôi quang.
Ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh vang lên.
Trên người Kim Thiền xuất hiện vết kiếm, nhục thân của hắn ta cường đại, Cửu Bát Ma Thần lại dễ dàng xé được phòng ngự của hắn, cho dù ba đầu sáu tay cũng không thể ngăn được.
Thời gian hai nhịp thở ngắn ngủi, Kim Thiền đã bị đánh về nguyên hình, hắn ta lấy ra kim bát, vốn định dùng kim bát trấn áp Cửu Bát Ma Thần, nhưng kim bát lại bị đánh bay.
Cửu Bát Ma Thần lạnh giọng nói: "Tiểu hòa thượng, còn xen vào việc của người khác nữa, thì đừng trách bản tôn không niệm tình cũ."
Kim Thiền thanh âm thanh thúy: "Tiểu tăng từng hứa bảo vệ hắn chu toàn, thì phải làm được."
Cửu Bát Ma Thần vung hắc kiếm, trong hư không, Kim Thiền ngồi xếp bằng, chắp tay trước ngực, bên trong con mắt dọc thứ ba của hắn ta vọt ra phật quang nhu hòa.
Kiếm quang u ám va chạm với phật quang nhu hòa.
Kim Thiền bay ngược ho ra máu, nhưng hắn ta rất nhanh liền ngồi xếp bằng lần nữa, Trần Mục có thể biết được, đối với Kim Thiền mà nói, là đang dùng mệnh để kéo dài thời gian.
Cửu Bát Ma Thần khẽ lắc đầu, hắn ta không định hạ thủ lưu tình, hắc kiếm trong tay chém ra, kiếm quang u ám nháy mắt lao tới, Kim Thiền bị kiếm quang thôn phệ trước, hai bên mắt dọc trên trán bỗng nhiên nứt ra, hai mắt dọc màu vàng hơi nhỏ xuất hiện, năm con mắt đều hiện ra kim quang.
Âm Phật vang dội quanh quẩn ở hư không, Kim Thiền cưỡng ép mở ra ngũ nhãn, sử dụng bản lĩnh mạnh nhất.
Trong hư không, phật quang phổ chiếu.
Kiếm quang u ám bị ngăn cản, nhưng Cửu Bát Ma Thần giết tới gần, hắn ta vung kiếm chém về phía Kim Thiền.
Kim Thiền duỗi hai tay ra muốn đón lấy hắc kiếm.
Sức mạnh của Cửu Bát Ma Thần càng kinh khủng so với tưởng tượng của hắn ta, hắc kiếm thế bất khả kháng, trực tiếp rơi vào đỉnh đầu Kim Thiền, có máu màu vàng chảy xuống.