Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 731 - Chương 731: Tổn Thất Nặng Nề (2)

Chương 731: Tổn Thất Nặng Nề (2)

Kim Thiền biết không có sức chống cự, hắn ta vẫn không buông tay như cũ, Cửu Bát Ma Thần khẽ lắc đầu: "Xem ở thể diện của Phật Chủ, tha cho ngươi không chết."

Cửu Bát Ma Thần một chân đá Kim Thiền ra khỏi hư không: "Kế tiếp đến phiên ngươi rồi."

Nam Cung Thần giết vào hư không, sau khi ông ta đi, cao tầng của Tiêu Dao minh khó mà chống chọi được với Bát Cửu Ma Thần.

Cửu Bát Ma Thần hơi không kiên nhẫn, hắn ta vung kiếm chém về phía Nam Cung Thần, tiên kiếm của người sau phóng ra tiên quang chói lọi, thiêu đốt căn nguyên sinh mệnh còn sót lại.

Khi kiếm quang u ám chém qua, tiên quang bị chôn vùi, tiên kiếm bị chặt gãy, Nam Cung Thần dùng thân thể của mình ngăn ở trước người Trần Mục, đỡ lấy công kích của Cửu Bát Ma Thần.

Đùng đoàng!

Tiếng nổ mạnh vang lên.

Nhục thân của Nam Cung Thần hóa thành bột mịn.

"Nam Cung lão tiền bối!" Trong lòng Trần Mục ẩn chứa lửa giận, hiện tại hắn cũng không có những cách khác.

Một đoạn tàn cốt nhuốm máu xông vào hư không, Cửu Bát Ma Thần tùy ý đưa tay liền chộp vào trong tay, đáy lòng Trần Mục hò hét nói: "Chu lão tiền bối!"

Cửu Bát Ma Thần khẽ dùng lực, đoạn tàn cốt nhuốm máu kia liền bắt đầu vỡ tan, thân ảnh của lão Chu hiện lên, ông ta cười to nói: "Chết không hối hận!"

Trước khi Cửu Bát Ma Thần bóp nát tàn cốt, lão Chu lựa chọn ngọc nát đá tan, phóng thích toàn bộ sức mạnh bên trong tàn cốt, tiếng nổ mạnh vang tận mây xanh.

Uy lực kia rất khủng bố, tay của Cửu Bát Ma Thần lại hoàn hảo không chút tổn hại, hắn ta nhìn về phía Trần Mục, biết bản thân lãng phí quá nhiều thời gian, liền dịch chuyển đến trước người Trần Mục.

Nhưng trước người Trần Mục xuất hiện thân ảnh nhỏ bé xinh xắn, Sở Sở cản ở trước mặt Trần Mục, trong đôi mắt đỏ thẫm của nàng ta mang theo sát ý, đôi mắt Cửu Bát Ma Thần ngưng lại, nói: "Tiểu Thất, ngươi nên tỉnh rồi đi."

Sở Sở không trả lời, nàng ta nắm chặt năm ngón tay, nắm tay nhỏ đột nhiên đánh về phía Cửu Bát Ma Thần.

Cửu Bát Ma Thần thu hồi hắc kiếm, hắn ta dùng bàn tay nhẹ nhàng tiếp được, khẽ cười nói: "Cho dù ngươi ở thời kỳ đỉnh phong, cũng không phải là đối thủ của ta."

"Ha...!"

Tằng Ngưu cũng xông vào hư không, lực đạo vung quyền của hắn ta càng kinh khủng hơn Sở Sở, nhưng Cửu Bát Ma Thần vẫn là nhẹ nhàng đỡ được công kích của hắn ta, thuận thế ném hắn ta ra.

Sở Sở lại bị Cửu Bát Ma Thần sít sao túm chặt.

Cửu Bát Ma Thần nhìn chằm chằm Sở Sở, quát to: "Cửu Thất, lập tức tỉnh lại."

Âm thanh vang dội quanh quẩn ở bên tai Sở Sở, biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta có chút chết lặng, giống như là mất đi linh hồn, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lại đột nhiên lớn lên.

Thân thể Sở Sở nháy mắt biến thành cao gầy thon dài, mái tóc đen suôn dài như thác nước, rủ xuống tới mắt cá chân, gương mặt lạnh lùng xinh đẹp mang theo sương lạnh, lạnh lùng nói: "Buông tay!"

Cửu Bát Ma Thần buông tay ra, ánh mắt giễu cợt nói: "Tiểu Thất, ngươi tỉnh rồi."

Nhưng mà hai mắt Sở Sở ngưng lại, nàng ta bỗng nhiên nhấc chân, đôi chân dài vẽ ra đường vòng cung hoàn mỹ tại hư không, Cửu Bát Ma Thần bị đánh trúng, thân thể bay ngang ra ngoài.

"Ngươi…"

Cửu Bát Ma Thần cũng không ngờ rằng sẽ như vậy.

Sức mạnh của Sở Sở đột nhiên tăng vọt, thậm chí gần với thời kỳ đỉnh phong, Cửu Bát Ma Thần còn tưởng rằng nàng ta tỉnh lại rồi: "Cửu Thất, đừng giả bộ ngủ nữa."

Toàn thân Cửu Bát Ma Thần tràn ngập u sương, uy áp trên người hắn ta khiến cho đám sao trên trời đều đang run rẩy, cường giả bên ngoài đều đang sợ hãi, loại chiến đấu cấp bậc này bọn họ căn bản là không thể chen chân vào, cho dù là Chí Tôn cũng bất lực.

Ầm ầm!

Trong hư không.

Sở Sở và Cửu Bát Ma Thần đánh nhau tay đôi, bọn họ đều nắm giữ sức mạnh hủy diệt một mảnh tinh vực, Cửu Bát Ma Thần rõ ràng mạnh hơn, Sở Sở rất nhanh liền mình đầy thương tích, đây là trạng thái mạnh nhất của nàng ta, nhưng còn kém trạng thái đỉnh phong rất nhiều, cho dù là trạng thái đỉnh phong, cũng không thể chống chọi được với Cửu Bát Ma Thần, nàng ta chỉ là đang kéo dài thời gian cho Trần Mục.

Trần Mục từng hoài nghi Sở Sở, nhưng vẫn giữ nàng ta ở bên người, hắn tin rằng trong số Ma Thần có người lương thiện.

Trạng thái lúc này của Sở Sở làm cho Trần Mục vừa lạ lẫm lại vừa quen thuộc, nàng ta giống như biến thành người khác.

Cửu Bát Ma Thần không hạ thủ lưu tình nữa, hắn ta lại nắm hắc kiếm trải rộng đường vân quỷ dị lần nữa, nhưng nhìn thấy đế kiếm tản ra khí tức đáng sợ, hắn ta lựa chọn vung kiếm tấn công Trần Mục, trực tiếp phóng thích mấy trăm đạo kiếm quang.

Kiếm quang u ám nhắm chuẩn vào Trần Mục, Sở Sở ngăn ở trước người Trần Mục, dựng lên tấm chắn màu đen cho hắn, cũng chỉ một cái chớp mắt, tấm chắn màu đen liền bị phá vỡ.

Sở Sở dùng thân thể đỡ lấy kiếm quang, nhục thân bị kiếm quang làm trọng thương, gân cốt đứt gãy, vết thương bốc lên u quang, thân thể Trần Mục đều đang run rẩy.

Cửu Bát Ma Thần đánh Sở Sở đang trọng thương ra khỏi hư không

Trần Mục muốn phát động công kích, Vong Sơ nhắc nhở: "Vẫn chưa phải lúc."

Mục tiêu của Cửu Bát Ma Thần là Trần Mục, lúc muốn tới gần, hắc kiếm mục nát cản đường đi của hắn ta, Bách Chiến Chí Tôn khôi phục tuổi trẻ, ông ta sử dụng bí thuật, đẩy sức mạnh của bản thân mình lên đỉnh phong, tạm thời sánh ngang với cường giả Đế cảnh.

Cửu Bát Ma Thần rất không kiên nhẫn, hắn ta toàn lực ứng phó, hắc kiếm mang theo u quang tử vong, hắc kiếm mục nát của Bách Chiến Chí Tôn vừa va chạm đã vỡ nát.

Bách Chiến Chí Tôn quăng kiếm tung chưởng, mũi kiếm của Cửu Bát Ma Thần đột nhiên biến, một kiếm chém xuống nửa bàn tay của Bách Chiến Chí Tôn, cường giả Tiên giới nhìn mà tê cả da đầu.

Mặc dù bàn tay bị chém đứt, bàn tay đứt của Bách Chiến Chí Tôn chảy máu, hóa thành trường kiếm màu đỏ chém về phía Cửu Bát Ma Thần, người sau dịch chuyển biến mất tại chỗ.

Công kích của Bách Chiến Chí Tôn thất bại, Cửu Bát Ma Thần đâm ra một kiếm từ phía sau ông ta.

Thình thịch!

Lồng ngực Bách Chiến Chí Tôn bị xuyên thủng.

"A!"

Bách Chiến Chí Tôn dùng tay trái nắm lấy hắc kiếm nhuốm máu, muốn ngăn chặn Cửu Bát Ma Thần.

Bình Luận (0)
Comment