Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 738 - Chương 738: Nhục Thân Tuyệt Đỉnh (1)

Chương 738: Nhục Thân Tuyệt Đỉnh (1)

Trần Mục cảm nhận được sự im lặng chết chóc ở sâu trong lôi hải, hắn không lấy được căn nguyên lôi kiếp, Vong Sơ lại nhắc nhở lần nữa: “Vừa rồi chỉ là khảo nghiệm cơ bản nhất, tòa trường thành màu đen kia mới là bắt đầu.”

Trường thành hắc sắc đứng sừng sững ở chỗ sâu trong lôi hải, yên lặng không tiếng động, Trần Mục nhìn vào chỗ đó, Chí Tôn như lão Chu cũng không thể leo lên trường thành hắc sắc.

“Quả nhiên!”

Trần Mục đã biết sẽ không dễ dàng như vậy.

Lần này hắn đến gần trường thành hắc sắc rất dễ dàng, suy cho cùng thực lực đã gia tăng đáng kể, cho dù sức lực không còn lại mấy phần thì việc đến gần trường thành vẫn rất nhẹ nhàng.

Đến gần rồi mới phát hiện trường thành hắc sắc cao không chạm tới, hắn không bỏ cuộc, dùng chút sức lực còn lại nhảy người thật cao, cú nhảy này còn cao hơn hắn nghĩ.

Trần Mục dùng hết sức lực chạm tới đỉnh tường thành, hắn nằm trên lối đi rộng rãi của bức tường, đứng dậy một cách khó khăn, từ lâu hắn đã tràn đầy tò mò về thế giới đằng sau trường thành hắc sắc.

Trần Mục nhìn thấy thế giới trắng bạc bên dưới, thế giới được xây dựng bởi lôi đình, bạch lôi ban nãy chỉ là một lượng bị rò rỉ ở đây.

“Chỗ này là lôi trì, đã rất lâu không có tu tiên giả nào đến được đây.” Giọng nói thăng trầm truyền đến tai Trần Mục, đó không phải là giọng của Vong Sơ.

Trần Mục lập tức quay đầu nhìn lại, hắn nhìn thấy ở chỗ cách đó không xa có một bóng dáng màu đen.

Lan Hải Tiên Cảnh, trên trường thành hắc sắc tĩnh mịch ở sâu trong lôi hải có một bóng dáng mơ hồ màu đen đứng cách đó không xa, giống như hồn ma không thể thăm dò.

Trước kia khi Trần Mục đến gần trường thành hắc sắc cũng đã bị công kích, hắn không dám sơ xuất khi đối diện với cái bóng đen này.

“Không cần lo lắng, ta chỉ là người giữ thành, bây giờ ngươi đã đủ điều kiện bước chân vào lôi trì nên ta sẽ không ngăn cản ngươi, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, một khi độ kiếp thất bại thì cả thân thể và tinh thần đều bị hủy, ngươi đã nghĩ kĩ chưa?”

Đối mặt với lời nhắc của bóng đen, Trần Mục kéo lê thân thể mệt mỏi, hắn nhìn vào lôi trì trắng bạc phía trước, cười nhẹ nói: “Đây là bài khảo nghiệm cuối cùng?”

“Lôi trì là chỗ tạo hóa cuối cùng, chỉ cần ngươi có thể đột phá trong lôi trì thì sẽ có thể trở thành cường giả Đế cảnh, vượt qua lôi trì sẽ có thể trở thành cường giả tuyệt đỉnh.” Bóng đen khẽ lắc đầu, hoàn toàn không đánh giá cao Trần Mục.

Trần Mục nhìn lôi trì từ xa, không thể nhìn thấy điểm cuối, nếu muốn nhảy qua lôi trì thì đúng là nói dễ hơn làm, vượt qua lôi trì là có thể trở thành cường giả tuyệt đỉnh, có ai mà không động lòng.

Phía trên trường thành hắc sắc không có năng lượng cho Trần Mục hấp thụ để hồi phục, phục dụng hồng thạch cũng chỉ có thể khôi phục một phần sinh mệnh bản nguyên, vì vậy hắn lại bắt đầu lần nữa.

Trần Mục nhảy qua trường thành hắc sắc, hắn xuất hiện trong lôi trì, giẫm lên phiến đá nhẵn bóng như ngọc, bên trong đang phản chiếu bóng dáng mệt mỏi của hắn.

Vật chất lôi đình trắng bạc thần bí bao bọc lấy Trần Mục như nước biển, hắn không thể hô hấp được, chỉ có hô hấp mới nuốt được lực lượng của vật chất lôi đình trắng bạc.

Da thịt của Trần Mục rất khó lành lại, nó đang dần dần bị nuốt chửng, năng lượng trong cơ thể đã bị tiêu hao cạn kiệt, hắn chỉ có thể đốt cháy sinh mệnh bản nguyên, toàn thân hiện lên huyết quang.

Hắn bước đi khó khăn trong lôi trì, bóng dáng huyết sắc càng đi càng xa, thậm chí còn nhìn thấy váy trắng, áo xanh có chút sờn màu, trông có vẻ đã để đó một thời gian dài, vật chất đặc thù bên trong gần như đã bị tiêu hủy.

Lôi trì chỉ tấn công sinh vật sống, cho nên trong lôi trì có rất nhiều bảo bối do đại năng viễn cổ để lại, binh khí tấn công hắn lúc đầu rất có thể đến từ nơi này.

Trần Mục đang đốt cháy sinh mệnh bản nguyên, căn bản không khống chế được bảo vật trong lôi trì, hắn chỉ có thể không ngừng tiến về phía trước, mỗi một bước đi đều rất khó khăn, hắn muốn vượt qua lôi trì.

Thời gian dừng chân trong lôi trì càng lâu thì sinh mệnh bản nguyên của hắn tiêu hao càng nhanh, huyết nhục của hắn nhanh chóng suy yếu, ngay cả xương cũng không thể nhìn thấy.

Rất nhanh, tóc Trần Mục đã biến mất hoàn toàn, huyết nhục của hắn đang thiêu đốt giống như phù dung sớm nở tối tàn, tiêu biến hoàn toàn trong một thời gian rất ngắn.

Cơ thể hắn không kịp tự chữa lành, huyết nhục suy tàn, cuối cùng chỉ còn lại bộ xương, hỏa quang huyết sắc biến mất, chỉ còn lại khung xương kim sắc đang bước tiếp trong lôi trì.

Dù là những chiếc xương cứng nhất cũng không thể chịu được sự tẩy lễ của lôi đình trắng bạc, vật chất thần bí đang ăn mòn xương của hắn, năng lượng trong xương cũng đang trôi đi nhanh chóng.

Bịch!

Trần Mục ngã vào trong lôi trì.

Hắn nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của chính mình.

Bây giờ sử dụng Hô Hấp pháp hay Bất Diệt Kinh cũng không cách nào đảo ngược tình hình cơ thể tan rã rách nát.

Trần Mục chưa từng nghĩ đến việc bỏ cuộc, hắn khó khăn đứng dậy, tiếp tục tiến về phía trước, vừa đi được hai bước đã lại ngã xuống, xương chân bị gãy vỡ vụn.

Y phục trắng rơi vào trong lôi trì, có cả vòng tay do đế kiếm hóa thành, Tu Di giới tử, nửa miếng ngọc bội, tất cả mọi thứ trên người Trần Mục đều rơi vào trong lôi trì.

Đầu lâu kim sắc lăn trên mặt đất.

Một đoạn bản mệnh kiếm cuối cùng hòa tan vào trong lôi trì, Hồng Mông Thị cũng trở về trạng thái hạt giống, tỏa ra ánh sáng màu tím, bị lôi trì đánh về hình dạng ban đầu.

Trần Mục chỉ còn được hỗ trợ bởi thần hồn, đầu lâu kim sắc bắt đầu mờ đi, xuất hiện vết nứt, thức hải cũng bị vật chất lôi đình trắng bạc ăn mòn.

Ngôi sao trong thức hải liên tục sụp đổ.

Khi đầu lâu biến thành bột mịn, nguyên thần của Trần Mục phóng ra, lao về phía chỗ sâu trong lôi trì.

Nguyên thần của Trần Mục giống hệt như bản tôn, quanh thân được bao phủ bởi Bất Diệt Kinh Văn, rất nhanh kinh văn mờ nhạt đi, nguyên thần vị lôi đình trắng bạc ăn mòn.

Năng lượng trong lôi trì rất đối kháng.

Bình Luận (0)
Comment