Hoa kim sắc bắt nguồn từ cây cổ thụ kim sắc kia.
Ý thức của Trần Mục đến gần cây cổ thụ kim sắc thần bí kia, sau đó ý thức của hắn bị hút vào trong cây cổ thụ, bên trong có vật chất bản nguyên cấu tạo nên đại đạo.
“Đây là Tiên Thiên bản nguyên khí!”
Tiên Thiên bản nguyên khí còn quý giá hơn Hồng Mông Tử Khí, nó có thể tạo ra vạn đạo, Trần Mục nảy ra một suy nghĩ táo bạo, nếu nhục thân đã biến mất thì có thể mượn sức mạnh của Hoàng Kim cổ thụ để tái tạo nhục thân, lấy Tiên Thiên bản nguyên khí và vật chất bản nguyên đại đạo làm nền tảng để ngưng kết nhục thân mới.
Ý thức của Trần Mục dung hợp với mảnh vụn Thiên Đạo, hắn có thể khống chế cây cổ thụ kim sắc này, Thiên Tiên bản nguyên khí trong cổ thụ và vật chất bản nguyên thiên đạo bắt đầu ngưng tụ, hình dáng nhục thể dần dần hình thành.
Cây cổ thụ kim sắc bắt đầu khô héo, Trần Mục ngưng kết ra nhục thân mới, toàn thân tỏa ra ánh sáng kim sắc, từ đầu đến chân và cả mái tóc cũng đều màu vàng, thậm chí trong cơ thể cũng đang chảy huyết dịch kim sắc.
Bộ nhục thân này cường đại từ trước tới nay chưa từng thấy, ý thức của Trần Mục xuất hiện trong thức hải, hắn dựa vào vật chất bản nguyên đại đảo để ngưng kết ra nguyên thần kim sắc.
Khi cây cổ thụ kim sắc khô héo hoàn toàn, bóng người kim sắc bước ra từ bên trong, bóng dáng kia một mình đứng trên con đê, dáng người vĩ ngạn được bao bọc trong lôi trì.
Trần Mục có loại cảm giác được tái sinh, những bông hoa kim sắc xung quanh đều bị hấp thụ, hắn có thể cảm nhân được sức lực của bản thân đang vượt lên đại lộ, cảnh giới hiện tại có lẽ chỉ có thể đo bằng đỉnh phong.
Có được thân thể mới nhưng Trần Mục lại không vui mừng, hắn nhìn lôi trì trước mắt rồi không chút do dự bước ra, lôi đình trắng bạc không thể ăn mòn nhục thân của hắn nữa.
Đây có lẽ là nhục thân mạnh nhất thế gian.
Trần Mục trở về nơi nguyên thần bị hủy diệt trong nháy mắt, lôi trì không có quy tắc, nhưng hiện giờ trong cơ thể hắn đã có đầy đủ các quy tắc, hắn thôi động sức mạnh thời gian, thi triển quay ngược thời gian, nguyên thần vốn đã hóa thành lưu quang trở về thức hải của Trần Mục, những tia lưu quang kia tan vào trong nguyên thần mới.
Đế kiếm phá không bay ra, Trần Mục giơ tay cầm lấy, khoảnh khắc đó có loại bá đạo uy chấn chín tầng mây.
Trần Mục trở về theo đường cũ, thông qua quay ngược thời gian để gân cốt huyết nhục vào trong nhục thân mới, đối với hắn thì bây giờ mới được coi là viên mãn.
Khi Trần Mục bước ra khỏi lôi trì, hắn trở lại dáng vẻ ban đầu, như khí thế đã khác biệt hoàn toàn, chỉ riêng ánh mắt đã có thể khiến thiên địa thất sắc.
Trần Mục nhặt lên nửa miếng ngọc bội bị rơi, ánh mắt hắn trở nên dịu dàng, hắn giẫm một bước rồi xuất hiện trên trường thành hắc sắc, bóng đen kia vẫn còn ở đây.
“Bất kể ngươi dùng phương pháp gì để độ qua đế kiếp, nhảy qua lôi trì, ngươi cũng đã thành công rồi, nhưng ngươi muốn khôi phục lại trật tự thế giới trước kia thì vẫn chưa đủ.” Bóng đen lắc đầu, trong giọng nói của ông ta đầy tiếng thở dài.
Trần Mục hiểu được, hiện giờ hắn vẫn chưa thể xây dựng lại trật tự, thậm chí còn không thể chiến thắng Ma chủ, nhưng tự bảo vệ mình thì chắc chắn dư thừa.
“Thu thập tất cả vật chất bản nguyên, ngươi sẽ có thể xây dựng lại trật tự của thế giới, Trần Mục, hy vọng ngươi có thể đồng ý với ta là sẽ khiến thế giới này tiếp tục tiếp diễn.”
Trần Mục không nghĩ nhiều, nói với vẻ mặt trịnh trọng: “Tiền bối yên tâm, ta sẽ cố gắng hết sức.”
Bóng đen hài lòng gật đầu.
Trước lúc cáo biệt, Trần Mục bỗng nhiên hiếu kỳ hỏi: “Tiền bối, còn chưa biết ngài là ai?”
“Ta vốn là chủ của thần đình, được chúng thần gọi là Thần Đế, hoặc là Thiên.”
“Hóa ra là ngài.”
Trần Mục còn nắm giữ Lôi Đình Tổ Văn của Thần Đế: “Trấn Thiên Ấn là do ngài cố ý để lại?”
Bóng đen khẽ gật đầu: “Không sai, Trấn Thiên Ấn rất quan trọng, tương lai chắc chắn ngươi sẽ cần đến.”
“Tiền bối, ta muốn biết nguyên do thế giới hỗn loạn rốt cuộc là vì sao?”
“Đáp án có liên quan tới Bỉ Ngạn, đợi ngươi thu thập được tất cả vật chất bản nguyên, trở thành chúa tể vượt qua Thiên Đạo thì ngươi có thể giải được tất cả bí ẩn.”
Bóng đen như khói tan theo làn gió.
Trần Mục rời khỏi trường thành hắc sắc, hắn xé toạc không gian, quay về Lan Hải Tiên Cảnh, toàn bộ bí cảnh đều đang rung lắc, giống như đã xảy ra động đất.
Trong Lan hải Tiên Cảnh, Nguyệt Linh Hi ngẩng đầu lên, trong mắt nàng ta hiện lên vẻ kinh ngạc, đây là dấu diệu sinh vật khổng lồ sắp giáng xuống, nàng ta còn tưởng là Ma chủ đến.
“Trần Mục?”
Nguyệt Linh Hi nhìn ánh sáng trên bầu trời, dù sao từ khi lôi kiếp kết thúc cũng đã qua hơn nửa tháng.
Trần Mục không nán lại ở Lan Hải Tiên Cảnh, nháy mắt hắn đã xuất hiện trong Hoàng Kim Thụ ở Hoang Châu.
Trần Mục bây giờ có thể nhanh chóng hấp thụ vật chất bản nguyên bên trong Hoàng Kim Thụ, sức mạnh vị diện trong cơ thể hắn càng lúc càng mạnh, có thể dễ dàng đánh vỡ một mảnh tinh vực.
Chỉ vỏn vẹn trong nửa tháng, Trần Mục đã hấp thụ toàn bộ vật chất bản nguyên bên trong Hoàng Kim Thụ, sức lực của hắn vượt xa cường giả Đế cảnh, cho dù là sự tồn tại cấp bậc chí cao như Mạn Đà La hắn cũng có thể xem nhẹ.
Trần Mục trở về Lăng Vân tông.
Hắn lấy ra Trấn Thiên Ấn và Chiêu Yêu Phiên ở Ngạo Kiếm phong, Chiêu Yêu Phiên bị linh hồn còn sót lại của Yêu chủ khống chế, cần có Trấn Thiên Ấn trấn áp, hai món chí bảo này hắn đều không dùng tới, Thần Đế nói Trấn Thiên Ấn rất quan trọng, hắn không dám xem nhẹ.
“Sư tỷ, đợi ta đón nàng về nhà.” Trần Mục định tiến đến tinh không, hiện giờ hắn đã có năng lực kề vai sát cánh với Phục Tiên lão bà, chỉ là trước khi rời khỏi nhân gian cần phải chuẩn bị một số việc.
Trần Mục nhanh chóng tìm ra tất cả địa điểm phong ấn Ma Thần ở nhân gian, sau đó lần lượt tăng cường phong ấn để ngăn chặn Ma Thần trốn thoát sau khi hắn rời khỏi.
Chuyện Trần Mục quan tâm nhất vẫn là Trần gia, hắn chuẩn bị bố trí tuyệt thế sát trận ở Trần gia.