Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 745 - Chương 745: Kiếm Đạo Dung Hợp (2)

Chương 745: Kiếm Đạo Dung Hợp (2)

“Phục Tiên muội muội đừng hiểu lầm, các ngươi là phu thê, lực lượng của hắn cũng chính là lực lượng của ngươi, nếu như ngươi có được sức mạnh vị diện thì sẽ có thể tấn thăng chúa tể, đến lúc đó ngươi muốn thế nào thì như thế đó.” Chúc Chiếu cười nói.

“Đúng vậy đúng vậy.”

U Huỳnh cười gật đầu.

Mạn Đà La lắc đầu chế nhạo nói: “Các ngươi thật là ngu ngốc, Phục Tiên muội muội sẽ không đồng ý đâu, tất cả mọi thứ của nàng ta đều thuộc về Trần Mục.”

Khương Phục Tiên quay người rời đi.

Trong phòng hội nghị, Chúc Chiếu và U Huỳnh lần lượt lắc đầu, Mạn Đà La chế giễu nói: “Phong ấn Ma chủ, ta vẫn luôn cảm thấy có chút không chân thực.”

“Không chân thực?”

U Huỳnh khẽ nhíu mày, Mạn Đà La nói bổ sung: “Các ngươi không cảm thấy quá đơn giản rồi sao?”

Chúc Chiếu trầm giọng nói: “Đơn giản? Ngươi có biết chúng ta phải hy sinh bao nhiêu Thần tộc, có bao nhiêu cường giả tuyệt đỉnh ngã xuống, ngươi căn bản không biết cái giá mà chúng ta phải bỏ ra.”

“Trần Mục đến đây là để nhặt của hời, dựa vào Trấn Thiên Ấn phong ấn Ma chủ, chúng ta mới là người bỏ công nhiều nhất.” U Huỳnh nói với vẻ nghiêm túc.

Mạn Đà La không quấn quít lấy vấn đề này: “Nếu Khương Phục Tiên đã không muốn làm Thần Đế thì các ngươi có thể hỗ trợ ta, Trần Mục cũng là muội phu của ta.”

“...”

Chúc Chiếu không muốn để ý đến Mạn Đà La.

U Huỳnh thở dài nói: “Ta cảm thấy có thể chủ động để Trần Mục làm Thần Đế, sớm muộn gì hắn cũng sẽ thống trị chúng ta, như vậy còn có thể giữ chút thể diện.”

“Đề nghị này cũng khá đáng tin.” Mạn Đà La khẽ gật đầu, Chúc Chiếu lạnh giọng nói: “Thần tộc chúng ta là chủng tộc cao quý nhất, làm sao có thể để hắn thống trị.”

Mạn Đà La chế giễu nói: “Trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, không ai quan tâm xuất thân của ngươi cao quý hay không, Trần Mục đã được định sẵn sẽ ngự trị phía trên chúng ta.”

“...”

Chúc Chiếu lắc đầu bất lực.

Khương Phục Tiên trở về bên cạnh Trần Mục.

Vẫn là nhìn phu quân thì tâm trạng vui vẻ.

Quanh người Trần Mục hiện lên kim quang, toàn bộ ốc đảo đều dần dần biến thành màu vàng kim, Khương Phục Tiên dường như đang đặt mình vào trong biển kiếm ý, nàng ta nắm giữ đủ loại kiếm ý, trình độ kiếm đạo có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Năm đó Tô Mân còn từng khen ngợi, nói thiên phú của Khương Phục Tiên mạnh hơn Trần Mục, nhưng ông ta không ngờ Trần Mục lại có được sự trợ giúp của ngoại lực, thế đột phá như chẻ tre.

Trần Mục cũng có thiên phú, sau khi hắn va chạm với kiếm đạo chân chính thì hiểu được, mọi con đường đều có chung điểm bắt đầu, khác đường nhưng cùng một đích, trong kiếm đạo chứa vạn đạo kiếm ý.

Trên thảo nguyên kim sắc xuất hiện vạn tia kiếm quang kim sắc, mỗi tia kiếm quang đều sáng chói vô cùng, vạn kiếm lao tới, Trần nguyệt giống như mặt trời kim sắc.

Kiếm Đế Liễu Trung Nguyên nhìn về phía vị trí của Trần Mục, vui vẻ nói: “Hahaha, thiên kiêu Nhân tộc xuất hiện lớp lớp, không ngờ còn có thể đánh thức kiếm đạo.”

Yêu Đế Khuyển Hoàng không khỏi ghen tị nói: “Sau này Nhân tộc phất lên, lão ca phải dìu dắt chúng ta đấy.”

Phật Đà Tịnh Trần lẩm bẩm nói: “Trên người hắn có phật quang nhàn nhạt, có duyên với Phật của ta.”

“Phong ấn Ma chủ không có nghĩa là thiên hạ thái bình, chúng ta nên chọn ra minh chủ.” Có lão giả tóc trắng cười nói, ông ta là do Thủy Kì Lân hóa thành.

“Hắn rất phù hợp.”

Kiếm Đế Liễu Trung Nguyên cũng gật đầu theo.

Yêu Đế Khuyển Hoàng trầm giọng nói: “Hắn có thể điều khiển Chiêu Yêu Phiên, Yêu tộc bằng lòng nghe theo hắn.”

Nhân tộc, Yêu tộc, Phật tộc vẫn yếu hơn rất nhiều so với Thần tộc, mặc dù Thủy Kỳ Lân là thần thú, nhưng ông ta lại không hợp với những Chí Cao Thần như Chúc Chiếu.

Bọn họ đều xem trọng Trần Mục, Thần tộc muốn dựa vào Khương Phục Tiên để xây dựng lại thần đình, bị nàng ta dứt khoát từ chối, Thần tộc bây giờ chỉ còn lựa chọn kết thành đồng minh với Trần Mục.

Trên thảo nguyên, vạn tia kiếm quang kim sắc san bằng bay lên, hội tụ ở chỗ sâu trong tinh không giống như đại đạo cắt ngang tinh không, tiếng kiếm reo khiến tinh không hoang vu sôi trào.

Vụt!

Kiếm đạo được chia thành vô số kiếm quang, kiếm quang liên tục lao về phía Trần Mục, mỗi lần có tia kiếm quang tràn vào trong cơ thể hắn là hắn có thể nắm giữ một đạo kiếm ý.

Khương Phục Tiên đứng bên cạnh Trần Mục, trong mắt mang theo vui mừng, có thể nhìn thấy hắn từ từ trở nên mạnh hơn khiến nàng ta rất vui vẻ, có lẽ đây chính là hạnh phúc.

Kiếm quang kim sắc tràn vào trong cơ thể Trần Mục với tốc độ càng lúc càng nhanh, giống như kiếm long kim sắc dũng mãnh cuồn cuộn, khi hắn nuốt chửng tất cả kiếm quang, thiên địa trở nên yên tĩnh, ngay cả chí cường giả cũng đều nín thở.

Trần Mục ngưng tụ toàn bộ kiếm ý trong cơ thể, vạn đạo kiếm ý dung hợp nhanh, hắn đột nhiên mở mắt ra, hai sợ kiếm quang phóng ra rơi thẳng vào chỗ sâu trong tinh không.

Vỏ kiếm của tu tiên giả đều đang run rẩy, ngay cả kiếm của Kiếm Đế Liễu Trung Nguyên cũng đang rung lên.

“Đây chính là kiếm đạo vô thượng! Bái phục!” Trong mắt Liễu Trung Nguyên chỉ có kính phục, có thể được chứng kiến quá trình hợp đạo đã là vinh quang vô thượng của ông ta.

Trần Mục dung hợp kiếm đạo thành công, hắn đứng dậy, vẻ vui mừng trên mặt lộ rõ ra ngoài, Khương Phục Tiên cũng mặt mày vui vẻ: “Phu quân, chúc mừng.”

“Đều là công lao của nương tử nhà ta.” Trần Mục đưa tay vuốt nhẹ dung nhan như ngọc của Khương Phục Tiên.

Khương Phục Tiên khẽ bĩu môi, trước giờ nàng ta luôn mạnh mẽ bá đạo, không thích thể hiện vẻ yếu đuối ra ngoài, Trần Mục biết chắc chắn là có người, nếu không thì sư tỷ cũng sẽ không tức giận.

Trần Mục thu tay về, hắn đứng bên cạnh Khương Phục Tiên, sau đó mấy người Thủy Kỳ Lân bước đến gần.

Liễu Trung Nguyên chắp tay nói: “Đa tạ tiểu hữu đã giúp chúng ta phong ấn Ma chủ.”

Trần Mục mỉm cười nói: “Đây đều là việc ta nên làm, tiền bối không cần đa lễ.”

Vẻ mặt Khuyển Hoàng cung kính nói: “Ta là Đại Đế của Yêu tộc Khuyển Hoàng, Yêu tộc tình nguyện hợp tác với tiểu hữu.”

Trần Mục trịnh trọng nói: “Ta đã giao hẹn với Yêu chủ sẽ cho Yêu tộc một không gian sống.”

Thủy Kỳ Lân cười nói: “Trần Mục, nữ nhi của lão phu thế nào rồi?”

“Thất Thất rất khỏe, muội ấy thường nhắc đến ngài.” Trần Mục cười đáp, điều đáng tiếc là Côn Bằng đã chết trong trận chiến, Tiểu Côn chắc chắn sẽ rất buồn.

Bình Luận (0)
Comment