Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 752 - Chương 752: Quay Về Tông Môn (3)

Chương 752: Quay Về Tông Môn (3)

“Triệu tông chủ bảo ta mời mọi người đến quảng trường của tông môn, bây giờ đang tổ chức Tông Môn đại hội.”

“Được.”

“Sư tôn, ngài có đi không?”

“Đi xem xem sao.”

Tô Mân đã ở Lăng Vân tông rất nhiều năm cũng chưa từng ra khỏi núi, lần này có mấy người Trần Mục ở đây, ông ta vui vẻ nên đi đến quảng trường tông môn tham dự Tông Môn đại hội.

Quảng trường của tông môn.

Mấy vạn đệ tử của Lăng Vân tông đã đứng thẳng ngay ngắn, khí tức của bọn họ giao hòa giống như bức tường thành kiên cố không thể phá hủy, mọi người đều rất tò mò tại sao lại tổ chức Tông Môn đại hội, trưởng lão viện và các trưởng lão ngược lại đã nghe được tin tức.

Triệu Phi Yến đứng trên hòn đảo Phù Không, trên người mặc bạch bào dày nặng cao quý, toàn thân tản ra khí thế cường đại khiến các tiểu bối phải run sợ.

“Hôm nay, sư tôn và tiểu sư thúc của ta đã trở lại Lăng Vân tông, đây là nguyên nhân triệu tập mọi người.” Giọng nói của Triệu Phi Yến to lớn, vang dội khắp Lăng Vân tông.

Các tiểu bối đều rất kích động, hiện giờ có rất nhiều tiểu bối là vì Trần Mục và Khương Phục Tiên nên mới gia nhập Lăng Vân tông, mấy trưởng lão như Tiêu Vân cũng rất vui mừng.

Trần Mục và Khương Phục Tiên xuất hiện trên hòn đảo Phù Không ở chỗ cao, sau đó Lăng Vân tông vang lên tiếng hoan hô che trời rợp đất, Triệu Phi Yến nhìn thấy Tô Mân thì vội vàng cung kính nói: “Sư thúc tổ, ngài hãy đứng ở trước đi.”

Tô Mân xua tay: “Các ngươi cứ nói đi, ta chỉ đến nhìn xem thôi, thật ra ta vẫn luôn theo dõi các ngươi.”

“Là Khương tông chủ.”

“Tiểu sư thúc tuấn tú thật!”

“Lão tông chủ và tiểu sư thúc rất xứng đôi.”

Triệu Phi Yến hạ thấp bàn tay ra hiệu cho mọi người yên tĩnh, rất nhanh đám tiểu bối đã yên lặng trở lại.

“Sư tôn, ngài nói vài câu đi.”

Khương Phục Tiên bước lên phía trước: “Ta có thể nhìn ra được các ngươi đều rất xuất sắc, Lăng Vân tông nhờ có sự tồn tại của các ngươi chắc chắn sẽ tỏa sáng tứ phương.”

Các tiểu bối nhiệt tình hoan hô.

Trần Mục bước lên, cất cao giọng nói: “Ta hy vọng sau này mọi người có thể chăm chỉ tu luyện, những lúc rảnh rỗi thì có đến thế tục rèn luyện, giúp đỡ những bách tính gặp khó khăn, tu tâm càng quan trọng hơn tu hành.”

Rất nhiều tiểu bối đều gật đầu, Lăng Vân tông còn có nhiệm vụ thế tục móc nối với Trần Mục, rất nhiều tiểu bối tiếp nhận, chủ yếu là vì nhiệm vụ khá nhẹ nhàng, sau khi được nhắc nhở, không ít người đã hiểu được việc tu hành quan trọng nhất là tu tâm.

“Ta sẽ tặng cho các ngươi một trận mưa kim sắc, hãy trân trọng cơ hội lần này.” Trần Mục vung tay, trên bầu trời của Lăng Vân tông có cơn mưa kim sắc đổ xuống.

Đó là vật chất Tiên giới quý giá, nó càng nồng đậm hơn vật chất Tiên giới rơi xuống khi Kiếm Khai Tiên Môn.

Các tiểu bối kéo nhau ngồi xếp bằng tu luyện, nhân số bọn họ quá nhiều, cơn mưa này không thể giúp bọn họ bất chợt trở nên mạnh hơn nhưng sẽ cho bọn họ cơ hội đột phá cảnh giới.

“Tiểu sư thúc, cảm ơn ngươi.”

Triệu Phi Yến thay mặt Lăng Vân tông cảm ơn hắn.

Trần Mục hờ hững nói: “Ngươi đã gọi ta là tiểu sư thúc, những thứ này đều là việc ta nên làm.”

Tông Môn đại hội kết thúc trong cơn mưa kim sắc.

Mấy người Tiêu Vân cùng nhau đến Ngạo Kiếm phong tới thăm Trần Mục và Khương Phục Tiên, giữa núi rất náo nhiệt.

Triệu Phi Yến đi cùng Khương Phục Tiên.

Thẩm Trạch nắm lấy tay Triệu Tư Tư.

Trần Mục hiếu kỳ nói: “Thẩm Trạch, hai người các ngươi thân với nhau từ khi nào vậy?”

“Không giấu tiểu sư thúc, ta thầm mến Tư Tư đã lâu, mấy năm trước vừa ở bên nhau.”

Triệu Tư Tư ngượng ngùng cúi đầu.

“Diệp Hoành, ngươi sẽ không độc thân đấy chứ?”

“Tiểu sư thúc, anh tuấn như ta thế này sớm đã là hoa có chủ rồi, đạo lữ của ta là thiên kiêu của Phượng các.”

“Không phải là Hỏa Mị đấy chứ.”

“Không phải, là tỷ tỷ của nàng ta, Hỏa Yêu.”

“Được đấy.”

Bởi vì tu tiên nên bọn họ đều không vội sinh hài tử, cho nên không có hậu thế, không giống như Trần gia đã là đại gia tộc bốn thế hệ cùng chung sống.

Triệu Phi Yến một lòng chuyên tâm vào sự nghiệp, vẫn chưa có ý định tìm đạo lữ, mục tiêu của nàng ta là trở thành cường giả siêu cấp lợi hại giống như sư tôn.

Trần Mục trò chuyện rất nhiều với mấy người Tiêu Vân, nhân tiện chỉ dẫn cho bọn họ tu hành, rất nhanh đã thông suốt hiểu rõ, bọn họ đều đã trở thành trụ cột của Lăng Vân tông.

Lúc chạng vạng tối, đám người Tiêu Vân tự giác rời khỏi, không làm phiền mấy người Trần Mục nghỉ ngơi.

Ngạo Kiếm phong lại trở nên thanh tĩnh.

Gió đêm hơi lạnh.

Ánh sao rực rỡ chiếu vào rừng trúc.

Khương Phục Tiên tựa vào cánh tay của Trần Mục, bọn họ nằm trò chuyện trong rừng trúc.

“Các chòm sao đang cách xa chúng ta.”

“Thiên địa đang trở lại hình dáng ban đầu.”

Trần Mục nhìn chăm chú vào tinh không, khi cấm chế biến mất, khoảng cách giữa Tiên giới và nhân gian cũng theo đó mà càng ngày càng xa, tinh không tất nhiên phải quay về vị trí ban đầu.

Đến lúc đó buộc phải có trật tự mới.

Bây giờ bọn họ vẫn chưa có đủ thời gian.

Khương Phục Tiên hơi lo lắng: “Tinh hải chảy ngược, ta vẫn luôn cảm thấy không phải điềm lành.”

“Nương tử, ta sẽ bảo vệ nàng.”

“Ta cũng vậy.”

Khương Phục Tiên gật đầu mỉm cười.

Trần Mục hôn nhẹ lên trán Khương Phục Tiên, thân thể mềm mại kia hắn yêu thích không rời tay.

Khương Phục Tiên thích nằm trong lòng Trần Mục, vòng tay dịu dàng, ấm áp và thoải mái.

Sáng sớm.

Ánh ban mai rơi vào trong rừng trúc.

Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng ngắm bình minh trên đỉnh núi.

Mười ngón tay bọn họ đan vào nhau, vai tựa vai, trên mặt phản chiếu ráng đỏ ấm áp.

“Phu quân, phong cảnh dù có đẹp hơn nữa, chỉ khi có chàng bên cạnh thì mới đẹp.”

“Nương tử, phong cảnh có đẹp hơn nữa cũng không đẹp bằng nàng, ta muốn hôn nàng phải làm sao đây?”

“Sư tỷ cho phép chàng hôn một cái.”

“Chụt!”

“Sư tỷ muốn hôn trả lại.”

“Chụt~”

Hạnh phúc của bọn họ rất đơn giản.

...

Trần Mục và Khương Phục Tiên chuẩn bị rời khỏi Lăng Vân tông để đi du ngoạn khắp nhân gian, ngắm nhìn phong cảnh, trải qua cuộc sống tự do tự tải.

Tử Dương phong.

Trước khi đi Trần Mục có chuyện muốn cậy nhờ Triệu Phi Yến.

“Phi Yến, ngươi giúp ta liên hệ với tất cả thế lực ở nhân gian, ba tháng sau Lăng Vân tông tổ chức hội nghị quan trọng ở Nam Hoang, lấy danh nghĩa của chúng ta, nhất thiết phải thông báo cho tất cả các thế lực tông môn.”

Bình Luận (0)
Comment