Mặt trời ngâm mình trong biển.
Trần Mục nắm tay Khương Phục Tiên dạo bước bên bờ biển, sóng biển dâng lên vừa vặn không quá mắt cá chân, trên cát có dấu chân khó bị đánh tan, đó là minh chứng bọn họ đã từng đến đây.
Gió biển mát mẻ thổi qua.
Trần Mục và Khương Phục Tiên sảng khoái tinh thần.
Khi mặt trời lặn xuống biển núi, các vì sao bơi lặn trong biển, Trần Mục và Khương Phục Tiên ngồi bên bờ biển ngắm nhìn vẻ đẹp của biển trời liên kết, hai người dựa sát vào nhau.
Vòng tay của Trần Mục rất dịu dàng, cơ thể của Khương Phục Tiên rất ấm áp, tay phải của Trần Mục và tay trái của Khương Phục Tiên vô thức đan mười ngón vào nhau.
Khương Phục Tiên ngẩng đầu lên, trong đôi mắt xanh thẳm phản chiếu khuôn mặt anh tuấn của Trần Mục, Trần Mục cúi đầu nhìn kiều thê xinh đẹp trong lòng: “Nương tử, nàng thật đẹp.”
“Ừm hửm...”
Giọng Khương Phục Tiên rất nhẹ.
Trần Mục tiến lại gần bờ môi đỏ của Khương Phục Tiên, Khương Phục Tiên cũng không ngồi yên, nàng ta chủ động nghênh đón, hai người bắt đầu luận bàn bên bờ biển, chiến đấu rất nhiệt tình.
...
Trần Mục và Khương Phục Tiên đã trải qua cuộc sống ba tháng không biết xấu hổ bên bờ biển, mỗi ngày đều lướt sóng, đắm trong ánh mặt trời, ăn đồ nướng, tắm rửa và mát xa cho nhau, và cả đi ngủ, thời gian trôi qua rất nhanh.
Thời hạn ba tháng đã đến.
Trần Mục và Khương Phục Tiên trở về Lăng Vân tông.
Tất cả thế lực tu tiên ở nhân gian đều tụ tập ở Lăng Vân tông, bao gồm cả thế lực Cổ tộc ở Huyền Châu, toàn bộ Lăng Vân tông quy tụ mấy trăm người đại diện.
Trần Mục và Khương Phục Tiên chủ trì hội nghị.
Hai người họ ngồi ở chỗ cao, người đại diện cho thế lực các nơi ngồi dưới đều không dám ngẩng đầu lên, dáng vẻ co rúm rụt rè, không dám thì thầm với nhau.
“Ta có mấy chuyện muốn bàn với mọi người, các ngươi có thể đại diện cho thế lực của mình quyết định ngay bây giờ, tránh cho sau này xảy ra phiền phức không cần thiết.”
Trần Mục vừa nói xong, người đại diện các thế lực ngồi dưới đài đều thi nhau gật đầu, Lăng Vân tông sai đâu thì bọn họ đánh đó, họ đều biết hai người cường đại thế nào.
Thế lực ở nhân gian sợ Khương Phục Tiên.
Thế lực ở Tiên giới càng sợ Trần Mục hơn.
Trần Mục nhàn nhạt nói: “Ở Tiên giới ta đã thành lập Tiêu Dao Minh, hoan nghênh mọi người gia nhập, nếu như các ngươi muốn gia nhập thì bây giờ có thể giơ tay.”
Mọi người xôn xao nghị luận, một số thế lực Cổ lão ở Huyền Châu dẫn đầu giơ tay trước, bọn họ đã từng nghe nói về Tiêu Dao Minh, đó là thế lực đỉnh tiêm ở Tiên giới, từng san bằng Tiên Môn.
Nhìn thấy các thế lực siêu cấp ở Huyền Châu đều giơ tay quyết định gia nhập Tiêu Dao Minh, các thế lực khác cũng lần lượt giơ tay, Mộc Lưu Huỳnh của Phượng các đứng dậy hỏi: “Năm đó Hoang Châu chúng ta và nhiều thế lực ở Hồng Châu đã từng kết liên minh, ta muốn hỏi Khương tông chủ là có ảnh hưởng gì không?”
Khương Phục Tiên hờ hững lắc đầu: “Ta không có ấn tượng, đó là minh ước, không có xung đột gì với việc gia nhập Tiêu Dao Minh, Trần Mục là minh chủ, ta là minh chủ phu nhân.”
Đáy lòng Trần Mục bị nàng ta chọc cho vui vẻ.
Nghe được câu trả lời của Khương Phục Tiên, thế lực ở Hoang Châu và Hồng Châu đều nối tiếp nhau giơ tay, tuy rằng không biết có được lợi gì nhưng bọn họ đều tranh nhau giơ tay.
Trần Mục nhận thấy tất cả thế lực ở nhân gian đều muốn gia nhập Tiêu Dao Minh, hắn khẽ gật đầu, trầm giọng nói: “Sau này ta chuẩn bị xây dựng trật tự mới, thần đình do Thần tộc xây dựng phụ trách về trật tự thiên địa, còn Tiêu Dao Minh phụ trách giám sát Thần tộc và nhận trọng trách bảo vệ bách tính.”
Nghe đến đây, rất nhiều thế lực đều trở nên kinh ngạc, dù sao chuyện Thần tộc và tu tiên giả hợp tác trước giờ chưa từng có, Trần Mục trịnh trọng nói: “Yên tâm, dưới trật tự mới, các tộc đều sẽ cùng tồn tại hòa thuận.”
Mọi người đều mong muốn hòa bình, nghe thấy lời đề nghị của Trần Mục, thế lực khắp nơi đều vỗ tay tán thưởng.
Trần Mục trầm giọng nói: “Hai ngày nữa, ta sẽ sắp xếp cho cường giả của Tiêu Dao Minh đến Lăng Vân tông, đến lúc đó ta sẽ nói cho các ngươi các quy tắc cụ thể.”
Đại hội kết thúc, các thế lực ở nhân gian đã xử lý xong, Trần Mục và Khương Phục Tiên chuẩn bị tiến đến Tiên giới, còn phải thương lượng cụ thể với Thần tộc.
Trước khi rời đi.
Bọn họ ở Lăng Vân tông nghỉ ngơi một lát.
Triệu Phi Yến kéo cánh tay của Khương Phục Tiên, hai nữ nhân đi dạo trên núi ở Lăng Vân tông: “Sư tôn, lần này ngài quay về, sắc mặt hồng hào hơn rất nhiều.”
“Ăn được tốt.”
“Tiểu sư thúc của con ngày nào cũng cho ta ăn đồ ngon.”
“Hóa ra là vậy, con cũng muốn ăn.”
Khương Phục Tiên cười nhẹ nói: “Sau này khi nào Trần gia sum họp, con cũng đến ké, vi sư làm đồ ăn ngon cho con.”
“Được ạ.”
Triệu Phi Yến ngược lại không hề khách khí.
Khương Phục Tiên bỗng nhiên dừng bước chân, nàng ta có cảm giác không giải thích được, bàn tay mảnh khảnh ôm lấy phần bụng.
“Sư tôn, ngài không thoải mái sao?”
Triệu Phi Yến nhìn Khương Phục Tiên với vẻ mặt nghiêm trọng.
Khương Phục Tiên nở nụ cười, lắc đầu liên tục: “Không có, chúng ta đi tiếp đi.”
Trần Mục trở về Trần gia, hắn phải đi đến Tiên giới nên chuẩn bị dẫn mọi người đến Tiên giới nhìn xem.
“Cha, nương, hai người có muốn đi Tiên giới xem cảnh đời không?” Trần Mục cười hỏi.
“Không đi, chỗ nào cũng không tốt bằng ở nhà.”
“Ngươi hỏi đám Dĩnh Dĩnh ấy.”
Phu phụ Trần Nghiêm không thích Tiên giới, có thể là do thế lực Tiên giới đã từng làm tổn thương Trần Dao.
Bọn họ không đi, phu phụ Trần Uy cũng không có ý định đi, Trần Đồng và Trần Tô sớm đã chơi chán ở Tiên giới, hai tỷ đệ bọn họ đến Hắc Thạch thành giúp đại tỷ và Tần Hàn Lâm làm việc.
Trần Hạo và Tạ Nhã không có thời gian, cuối cùng chỉ có phu phụ Trần Hãn và phu phụ Trần Hi là đồng ý đi Tiên giới chơi, chủ yếu là hai đứa nhỏ muốn đi.
“Ca, muội cũng muốn đi chơi.”
Trần Dĩnh thích nhất là tham gia náo nhiệt.
Tần Di và Trần Ngang đều làm cái đuôi nhỏ theo bên cạnh Trần Dĩnh, nàng ta được các tiểu bối yêu thích nhất, ngay cả Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng nằm trong hàng ngũ.
“Gia gia, ngài cũng lên trời nhìn xem.” Trần Mục chủ động mời Trần Thiên Nam.