Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 759 - Chương 759: Nguy Cơ Tiềm Tàng (2)

Chương 759: Nguy Cơ Tiềm Tàng (2)

Trần Mục định sau khi trật tự thiên địa ổn định thì sẽ tiến đến Bỉ Ngạn, hắn đang suy nghĩ có cần dẫn theo Khương Phục Tiên không, vốn dĩ ban đầu hắn không đắn đo nhiều như vậy, nhưng bây giờ Khương Phục Tiên đã mang thai, hắn không muốn Khương Phục Tiên đi theo mạo hiểm.

Khương Phục Tiên tự nhiên sẽ không đồng ý để hắn đi đến Bỉ Ngạn một mình, Trần Mục không khỏi lắc đầu, hắn không tự mình chủ trương mà dự định quay về thương lượng với lão bà.

Trần Mục đi tuần tra Tiên giới.

Rời khỏi Vũ Châu, Trần Mục nhìn thấy rất nhiều bách tính ở Địa Châu đang di cư, rất rõ ràng là bọn họ muốn đến Vũ Châu, chỗ đó chính là thiên đường chốn nhân gian ở Tiên giới.

Trần Mục phát hiện cuộc sống của bách tính ở Địa Châu rất khổ cực, sống cũng chẳng dễ dàng, chưa nói đến chuyện hưởng thụ đã khác xa so với bách tính ở Vũ Châu.

Tiêu Dao Minh đã ở Vũ Châu nhiều năm, dưới các chính sách của Trần Mục, bách tính được sống cuộc sống ấm no hạnh phúc, các thế lực gia nhập vào Tiêu Dao Minh cũng theo đó mà càng ngày càng nhiều, cuộc sống của bách tính ở Tiên giới đã thay đổi rất nhiều so với trước đây.

Thiên Châu, Kỳ Lân sơn mạch.

Cổ tộc Cơ gia sống ở chỗ sâu trong sơn mạch.

Trần Mục giẫm không bước đi, một bước đi cả ngàn dặm, hắn đang tuần tra chúng sinh của Tiên giới, lúc đi ngang qua nơi này thì nhìn thấy thác nước ở sâu trong sơn mạch, bên trong thác nước kia có sự tồn tại cường đại: “Là hắn ta?”

Trong thác nước, người thanh niên lạnh lùng có dáng vẻ trẻ tuổi mở mắt ra, hắn ta cảm ứng được Trần Mục đến.

Thanh niên lạnh lùng nhìn Trần Mục đột nhiên xuất hiện, hắn ta có thể cảm nhận được sự cường đại của hắn còn mạnh hơn Cơ gia lão tổ, nhưng trên mặt hắn ta lại không hề có chút sợ hãi.

“Tiền bối trông hơi quen mắt, chúng ta đã từng gặp?” Cơ Vô Song đứng dậy, khẽ khom người.

Trần Mục khẽ cười nói: “Cũng xem như đã từng gặp.”

“Vãn bối là Cơ Vô Song, không biết tiền bối xưng hô thế nào?” Cơ Vô Song hỏi.

Trần Mục biết hắn ta là đại năng chuyển thế, Luân Hồi quật của Địa Châu có liên quan đến luân hồi.

Việc Cơ Vô Song chuyển thế có liên quan đến Trần Mục, bọn họ cũng xem như đã từng gặp mặt: “Ta là Minh chủ của Tiêu Dao Minh, Trần Mục, ngươi có hứng thú gia nhập vào Tiêu Dao Minh không?”

“Ngài chính là Minh chủ của Tiêu Dao Minh!” Cơ Vô Song lại chắp tay hành lễ lần nữa, ngày thường hắn ta đều bế quan ở Cơ gia, gặp phải chuyện thế này vẫn hiểu rất rõ.

Người Cơ Vô Song bội phục nhất chính là Trần Mục, hắn ta nói không chút do dự: “Vãn bối nguyện ý.”

“Ngươi có ấn tượng gì với những chuyện trước kia không?”

“Những chuyện trước kia, không có.”

Trần Mục không hỏi thêm nữa: “Ngươi có thể lựa chọn đến Tiêu Dao Minh tu luyện, cũng có thể lựa chọn ở lại đây, Tiêu Dao Minh sẽ cung cấp tài nguyên cho ngươi.”

Cơ Vô Song kính cẩn đáp: “Tiền bối, ta muốn ở đây bế quan, Cơ gia chúng ta đang chuẩn bị gia nhập Tiêu Dao Minh, còn phải làm phiền tiền bối cho thông qua.”

“Không thành vấn đề.”

Trần Mục rời khỏi sơn động.

Cơ Vô Song tiễn Trần Mục ra khỏi sơn động, hắn ta hơi nhíu mày, lẩm bẩm: “Rõ ràng là có cảm giác đã gặp qua, tại sao lại không nhớ ra là đã găp ở đâu?”

Nhìn thấy Cơ Vô Song chuyển thế, Trần Mục muốn đến Luân Hồi quật ở Địa Châu, hắn lại đi vào chỗ sâu trong Luân Hồi quật, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì lẩm bẩm: “Chỗ này chắc hẳn là có liên quan đến luân hồi.”

Trần Mục đứng ở giữa hang, mười cánh cửa lớn trước mặt đồng thời mở ra, hắn lại đi đến Luân Hồi quật, đi vào trong biển của Luân Hồi quật, mặt biển bóng loáng như gương, như thể thiên địa đều không tồn tại.

Có những bông hoa sen nổi lơ lửng trên biển, Trần Mục từng lấy được Hỗn Độn Kim Liên ở đây, hắn vươn tay lấy ra bông hoa sen vàng nhạt, đây là hồn liên đã gần mười vạn năm, rất hiếm có trên thế gian, là nguồn dược đại bổ cho thần hồn.

“Nếu như nương tử phục dụng nó chắc chắn có thể cho hài tử của chúng ta một thần hồn cường đại.”

Trần Mục cất hồn liên đi, hắn quan sát Luân Hồi quật, chỗ này giống như vật chứa của luân hồi, nhưng muốn thôi động nơi này thì cần có lực lượng cường đại.

Hắn đang lo không có cách nào xây dựng lại luân hồi, giúp Kim Thiền tìm xá lợi không phải là chuyện dễ dàng.

Bây giờ đã có sẵn thông đạo luân hồi để dùng.

“Cho dù là Thần tộc chí tôn cũng khó mà một mình thôi động Luân Hồi quật, cần đến rất nhiều cường giả mới được.” Trần Mục tính toán ít nhất phải cần tám vị Thần tộc chí cao mới có thể duy trì Luân Hồi quật hoạt động bình thường.

Bây giờ tổng cộng cũng có rất nhiều cường giả, để bọn họ có thể duy trì cho Luân Hồi quật hoạt động, loại chuyện khổ sai này chắc chắc không ai tình nguyện đi làm.

Tìm được xá lợi tử của Phật chủ có lẽ là cách tốt nhất trước mắt, Trần Mục trầm giọng nói: “Xây dựng luân hồi phải càng nhanh càng tốt, phải nghĩ ra biện pháp.”

Trần Mục muốn tiến đến Bỉ Ngạn, tự nhiên sẽ không thể để tâm đến chuyện của Luân Hồi quật, hắn chợt nghĩ đến Minh chủ, ông ta chắc chắn có năng lực duy trì hoạt động của Luân Hồi quật.

Năm đó Minh chủ kết đồng minh với Ma chủ nhưng đã bị Ma chủ làm thiệt hại nghiêm trọng, sau này bị tu tiên giả phong ấn, Trần Mục từng tăng cường phong ấn cho ông ta, bây giờ đã đến lúc quay lại nhìn xem.

Trần Mục không gấp gáp, hắn trở về Quang Minh thành trước, xây dựng truyền tống trận ở chỗ trống của Đông thành.

Đủ loại đường văn cổ lão rơi trên trận thạch, xây dựng truyền tống trận cần có thời gian, để tránh xung đột thì buộc phải xây dựng hai tòa truyền tống trận siêu cấp.

Hai tòa ở Quang Minh thành, hai tòa ở Lăng Vân tông, sau này việc giao lưu giữa Tiên giới và nhân gian sẽ tiện lợi hơn rất nhiều, theo đó cấm chế của thiên địa cũng biến mất, đã không còn phản phệ của thiên địa, chỉ cần có được tư cách là có thể tùy ý xuyên toa giữa hai giới.

Hoàn thành xong hai tòa truyền tống trận siêu cấp thì trời đã vào tối, Trần Mục giao lại công việc sau đó cho Ngu Tử Huyên, để nàng ta thu xếp các cường giả đến phụ trách trông coi hai tòa truyền tống trận này.

Trần Mục trở về cung điện nơi hắn ở.

Bình Luận (0)
Comment