Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 763 - Chương 763: Cấu Trúc Hoàn Mỹ (3)

Chương 763: Cấu Trúc Hoàn Mỹ (3)

Người có tư cách tham gia thảo luận đều là những cường giả đỉnh tiêm từng tham gia đối phó với Ma chủ, Trần Mục lấy phương án cụ thể do hắn đặt ra, đó là một quyển trục rất dài.

Chúc Chiếu nhìn quyển trục Trần Mục lấy ra, U Huỳnh đưa phương án cụ thể mà Thần tộc đặt ra cho Trần Mục: “Mời minh chủ xem qua, nếu như có chỗ nào không hài lòng, chúng ta có thể thương lượng.”

Trần Mục mở quyển trục ra, hắn và Khương Phục Tiên cùng xem phương án do Thần tộc đặt ra.

Khương Phục Tiên lặng lẽ nhìn xem.

Trần Mục nhanh chóng xem xong, trong phương án mà Thần tộc đặt ra, địa vị của Thần tộc phải cao hơn các chủng tộc khác, hiệp ước rõ ràng nhất chính là Thần tộc có thể bất tử, các chủng tộc khác không được, nếu không sẽ phá hủy cân bằng của thiên địa.

Kim Thiền từng đề cập với Trần Mục, nếu như mọi người đều có thể bất tử thì năng lượng của thiên địa sẽ nhanh chóng tiêu hao cạn kiệt, lực lượng của Thần tộc là thần lực, là lực lượng do Thiên Đạo ban cho, sẽ không làm tiêu hao năng lượng của thiên địa.

Tu tiên giả tu tiên sẽ làm tiêu hao năng lượng của thiên địa, nhưng tước đoạt tuổi thọ của tu tiên giả rõ ràng là không công bằng.

Chúc Chiếu nhìn kế hoặc Trần Mục đặt ra, hắn ta liên tục gật đầu, cảm thấy phương án này rất tốt, Mạn Đà La và U Huỳnh đều đang suy nghĩ.

Các tu tiên cường giả và cường giả Thần giả ngồi ở xung quanh đều đang tò mò về quá trình thảo luận của bọn họ.

“Thể chế thần tiên, đây là quan điểm không tồi.” Cơ cấu Chúc Chiếu đề ra với Trần Mục rất được tán đồng, U Huỳnh và Mạn Đà La đều khẽ gật đầu.

Trong cấu trúc mà Trần Mục xây dựng dẫn dụ thể chế thần tiên và cơ chế thiên kiếp, Thần tộc và tu tiên cường giả gọi chung là thần tiên, cùng nhau quản lý thiên địa.

Tu tiên giả độ kiếp thành công sẽ có thể trở thành thần tiên, lúc này sẽ có thể hấp thụ hương hỏa, thông qua hương hỏa để trường sinh, tốc độ suy giảm của năng lượng thiên địa cũng sẽ giảm chậm.

Sự tồn tại của thiên kiếp cũng sẽ ngăn chặn con đường cho phần lớn tu tiên giả trở thành thần tiên, kình lạc mà vạn vật sinh, bọn họ sẽ trở về hệ sinh thái vốn có.

Cho dù là thần tiên cũng sẽ có thiên kiếp, nếu như số lượng hương hỏa không đủ thì không đạt được thành quả, sẽ phải chịu thiên kiếp, bị tước đoạt tư cách thần tiên, tu luyện lại từ đầu.

Trong hệ thống này, Thần tộc cũng sẽ gặp nạn kiếp, mấy người Chúc Chiếu ngược lại cũng không quá để ý, ở cấp độ như bọn họ dù có là thiên kiếp cũng không sợ, nhưng mà các Thần tộc khác có thể khó tiếp nhận được, bọn họ vẫn đang suy xét.

U Huỳnh cười hỏi: “Minh chủ, Thần tộc cũng có chuyện không thích hợp như thiên kiếp sao?”

Trần Mục cười giải thích: “Các ngươi chỉ cần hiểu rõ phải phục vụ cho chúng sinh là có thể thu thập đủ hương hỏa, sẽ không phải chịu nạn kiếp.”

“Cũng phải, Thần tộc chúng ta đúng là thiếu mất quy củ như thế cho nên mới suy tàn.” Chúc Chiếu khẽ gật đầu, cơ cấu này của Trần Mục rất tốt.

Mạn Đà La khẽ lắc đầu, nhàn nhạt nói: “Cơ cấu không tệ, nhưng lỗ hổng rất lớn!”

“Trong cấu trúc này chúng sinh có thể sinh sống hạnh phúc, bọn họ còn cần đến thần tiên? Ngươi cho tu tiên giả định kiếp, cho thần tiên định kiếp nhưng lại không cho chúng sinh định kiếp!”

“Chúng sinh không có kiếp nạn, bọn họ còn nghĩ đến việc cầu xin thần linh phù hộ, chúng ta còn có thể có hương hỏa sao?”

Trần Mục hiểu ý của Mạn Đà La.

Ngay cả Liễu Trung Nguyên và Thủy Kỳ Lân cũng đều gật đầu.

Trần Mục không thể không nhìn sang Khương Phục Tiên, hắn có chút không chắc chắn: “Nương tử, nàng thấy thế nào?”

Khương Phục Tiên nhẹ giọng nói: “Ta cũng mong có thể có một thế giới hoàn hảo, nhưng quá hoàn hảo đồng nghĩa với việc thờ ơ, ta nghĩ kiếp nạn là cần phải có.”

Trần Mục mong muốn xây dựng thế giới hoàn hảo, hắn nhìn sang Chúc Chiếu: “Các ngươi còn thấy có chỗ nào không phù hợp, bây giờ có thể nói ra để cùng nhau thảo luận?”

Chúc Chiếu trầm giọng nói: “Trong cấu trúc này, thần đình và Tiêu Dao Minh giám sát lẫn nhau, nhưng cuối cùng chúng ta lựa chọn từ bỏ việc thành lập thần đình, suy cho cùng ý kiến không hợp.”

Trần Mục nhìn đám người Mạn Đà La, bọn họ đều là sự tồn tại chí cao của Thần tộc, ai cũng không phục người kia, cho nên cuối cùng thần đình đã sụp đổ tan rã.

Nếu như Khương Phục Tiên làm chủ thần đình chắc chắn bọn họ sẽ không có ý kiến, hiện giờ thần đình đã tan rã hoàn toàn, Chúc Chiếu nhìn Trần Mục rồi nói với vẻ trịnh trọng: “Sau khi ta đến Quang Minh thành đã thương lượng với chúng thần ở Thần vực, Thần tộc chúng ta có thể tạm thời nghe theo ngươi, nhưng có điều kiện.”

“Điều kiện gì?”

Thần tộc nguyện ý quy phục, Trần Mục có chút bất ngờ.

Chúc Chiếu trầm giọng nói: “Ngươi kế thừa sức mạnh vị diện, ngươi chính là Thiên, chúng ta có thể phong ngươi làm Thiên Đế, nhưng sau này ngươi nhất định phải giao quyền cho hài tử của Quang Minh Nữ Thần, đây chính là điều kiện của Thần tộc chúng ta.”

Khương Phục Tiên đang mang thai, cường giả bình thường đều không thể cảm ứng được, nhưng Chúc Chiếu là Chí Cao Thần, hắn ta nhạy bén phát giác được cho nên đã bàn bạc với Thần tộc.

Khương Phục Tiên không ngờ chuyện này lại bị công khai, nàng ta lắc đầu bất lực, vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc, hắn không muốn hài tử phải gánh vác trách nhiệm nặng nề.

Nếu như là nam hài nhi thì còn tốt.

“Hài tử còn chưa sinh ra, ta không thể quyết định thay hài tử được, nếu như tương lai hài tử của chúng ta bằng lòng thì ta mới có thể đồng ý điều kiện của các ngươi.” Trần Mục nhìn Khương Phục Tiên nói.

Trần Mục không đáp ứng điều kiện của bọn họ thay cho hài tử trong bụng Khương Phục Tiên.

Chúc Chiếu đứng dậy, trịnh trọng nói: “Đó là chuyện của sau này, bây giờ chúng ta nguyện ý phong ngươi làm Thiên Đế, hỗ trợ ngươi thiết lập lại trật tự.”

U Huỳnh và Mạn Đà La đồng thời gật đầu.

Nhìn thấy Thần tộc gật đầu, trên mặt Thủy Kỳ Lân và cấp cao của Tiêu Dao Minh đều lộ ra nụ cười.

“Lỗ hỏng mà các ngươi nói, xin hãy cho ta chút thời gian để suy diễn.” Trần Mục rời khỏi Tiêu Dao lầu, hắn muốn kiểm chứng xem có thể xây dựng được thế giới hoàn hảo không.

Bình Luận (0)
Comment