Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 764 - Chương 764: Trật Tự Mới (1)

Chương 764: Trật Tự Mới (1)

Mấy người Chúc Chiếu chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

Mọi người đột nhiên cảm thấy thời gian trở nên dài vô tận.

Trần Mục một mình đi đến tinh không.

Hắn muốn suy diễn ra cấu trúc hoàn mỹ, muốn xây dựng thế giới vui vẻ hạnh phúc cho chúng sinh.

Suy diễn bắt đầu, Trần Mục đặt mình vào trong dòng sông Thời Gian, trước mắt xuất hiện hình ảnh của chúng sinh, sinh linh có mạnh hơn đi nữa khi ở trong dòng sông Thời Gian cũng không khác gì bong bóng, cho dù là cường giả tuyệt đỉnh cũng chỉ có thể nhìn thấy tương lai mơ hồ, hơn nữa còn phải bỏ ra cái giá.

Trần Mục nắm giữ sức mạnh vị diện, có thể nhìn thấy được nhiều thứ hơn trong dòng sông Thời Gian, nhưng muốn suy diễn xem cấu trúc này có thể thành công hay không cũng rất tốn sức.

Hắn cần phải suy diễn vận mệnh của chúng sinh, xem được số phận của chúng sinh sẽ đi về đâu.

Vừa bắt đầu Trần Mục đã nhìn thấy tương lai thịnh vượng, nhưng sự thịnh vượng này đã nhanh chóng sụp đổ bởi vì không đủ tài nguyên, cuối cùng trật tự sụp đổ, cả thế giới cuối cùng đã đi đến vực thẳm của sự diệt vong.

“Tài nguyên không đủ!”

Suy diễn của Trần Mục đã thất bại.

Cơ cấu mà hắn xây dựng bởi vì tài nguyên cạn kiệt nên sụp đổ một cách nhanh chóng, nếu muốn giải quyết thì bắt buộc phải định kiếp cho chúng sinh, để ổn định tài nguyên.

“Suy diễn thêm lần nữa.”

Trần Mục bắt đầu suy diễn về tương lai sau khi chúng sinh có kiếp, lần này đã thay đổi ổn định hơn rất nhiều, tương lai mà hắn nhìn thấy vẫn còn mơ hồ, dù là hắn cũng không cách nào nhìn thấy rõ tương lai.

Ngay cả khi định kiếp cho chúng sinh, vị diện cũng sẽ đối mặt với hủy diệt, vẫn là vì tài nguyên không đủ, chỉ cần có người trường sinh thì trật tự sẽ sụp đổ.

Muốn duy trì ổn định của trật tự thiên địa thì trừ khi xóa sổ một số lượng lớn sinh linh phổ thông hoặc là xóa sổ một phần sinh linh cường đại.

Trần Mục sẽ không làm như vậy, hắn chuẩn bị hoàn thiện cấu trúc, sau khi ổn định thiên địa sẽ lại đến Bỉ Ngạn tìm vật chất bản nguyên bị bỏ qua ở bên ngoài.

“Nếu như ta có đủ vật chất bản nguyên thì có thể có thể tạo ra thế giới hoàn hảo, chúng sinh đều được sống cuộc sống hạnh phúc.” Trần Mục ngẩng đầu nhìn lên tinh không, hắn nhất định phải tiến đến Bỉ Ngạn.

Chỉ khi có được sức mạnh vị diện hoàn chỉnh mới có thể giải quyết các mối đe dọa đến từ các vị diện khác, mới có cơ hội xây dựng thế giới trong lí tưởng của hắn.

Trần Mục lại suy diễn lần nữa, giả dụ như có lượng lớn tài nguyên thì cấu trúc này có thể ổn định được hay không.

Thế như lần này còn thành công hơn so với hai lần trước, kết quả của suy diễn đã chứng minh được chỉ cần tài nguyên càng đầy đủ thì trật tự mới sẽ càng ổn định.

Nếu như có nguồn năng lượng vô tận thì chắc chắn có thể xây dựng một thế giới hoàn mỹ.

Tiêu Dao lầu.

Trần Mục quay lại lầu.

Hắn suy diễn mất rất nhiều ngày.

Mọi người đều ở đây chờ đợi, mọi người đều rất mong chờ vào kết quả suy diễn của hắn.

Trần Mục cũng không giấu giếm: “Cấu trúc của ta có vấn đề, ta sẽ tăng thêm cho chúng sinh kiếp số cần thiết, các ngươi còn có ý kiến gì không?”

Chúc Chiếu lắc đầu: “Ta không có ý kiến.”

Mạn Đà La nhướng mày: “Về chuyện chức vị thần tiên, không có danh sách cụ thể, ta nghĩ nếu như không giải quyết tốt thì có thể xảy ra tranh chấp.”

Nàng ta khá quan tâm đến địa vị của Thần tộc.

“Trần Mục là minh chủ của Tiêu Dao Minh, còn là Thiên Đế mà chúng ta nguyện ý ủng hộ, ta nghĩ để cho hắn sắp xếp sẽ rất công bằng.”

U Huỳnh ngầm ám chỉ Trần Mục phải đảm bảo công bằng, nhân tiên giao vấn đề khó này cho hắn giải quyết.

Về chuyện chức vị thần tiên, Trần Mục vẫn chưa có sắp xếp cụ thể, muốn để cho không ai phàn nàn cũng là một chuyện khó.

Trong cấu trúc của Thần tộc, danh sách các chức vị của Thần tộc được sắp xếp rất tốt, thậm chí còn giữ lại rất nhiều vị trí Hà Thần và Sơn Thần cho Tiêu Dao Minh, cách sắp xếp như vậy rõ ràng là Thần tộc ăn trên ngồi trước.

Trần Mục định sửa đổi danh sách do Thần tộc đặt ra, cố gắn công bằng công chính để cường giả các tộc cùng nhau xây dựng trật tự mới.

“Ta định vào nửa tháng sau sẽ dùng sức mạnh vị diện xây dựng lại trật tự thiên địa mới, khoảng thời gian này mọi người có thể nói công việc mình muốn làm, nếu như không muốn tham gia công việc của thần tiên thì cũng có thể nói ra.”

Mọi người đều không có ý kiến về chuyện này, Trần Mục cũng chính thức chuẩn bị sắp xếp hạng mục của công việc.

Chúc Chiếu lên tiếng trước: “Ngươi là Thiên Đế, Thần tộc tình nguyện nghe theo sắp xếp.”

Thủy Kỳ Lân gật đầu: “Nếu minh chủ có việc cần đến lão phu thì cứ phân phó.”

Liễu Trung Nguyên và Khuyển Hoàng đồng thời gật đầu, cấp cao của Tiêu Dao Minh và các cường giả Thần tộc đều gật đầu.

Nhìn thấy mọi người đều bằng lòng phối hợp, Trần Mục nở nụ cười nói: “Mời các vị tạm nghỉ ngơi ở Quang Minh thành, sẽ có kết quả nhanh thôi.”

Chúc Chiếu mang theo thành ý, chắp tay nói: “Nếu có việc gì cần thì cứ dặn dò.”

Trần Mục nhìn sang Khương Phục Tiên, bọn họ nhìn nhau mỉm cười, công việc này chắc chắn sẽ phải bận rộn rất lâu.

Kết thúc hội nghị.

Trần Mục cầm quyển trục trở về cung điện.

Khương Phục Tiên vốn muốn cùng làm việc với hắn nhưng Đông Hoàng và Huyền Vận thần hậu đến thăm nàng ta nên chỉ có thể cùng phụ hoàng và mẫu hậu đi tản bộ trong hao bên cạnh cung điện trước.

Huyền Vận thần hậu kéo cánh tay Khương Phục Tiên, vẻ mặt dịu dàng: “Phục Tiên, mẫu hậu không biết con mang thai cho nên lúc đến cũng không chuẩn bị gì.”

Đông Hoàng đầy vẻ vui mừng: “Phục Tiên, phụ hoàng đã bảo Vũ Thần về Đông Hoàng quốc hái thần dược, sau này con phải nghỉ ngơi thật tốt.”

“Đa tạ phụ hoàng và mẫu hậu.”

Khương Phục Tiên gật đầu tươi cười, vốn dĩ còn muốn để sau này tạo bất ngờ cho bọn họ.

Huyền Vận thần hậu cảm khái nói: “Năm đó lúc mẫu hậu mang thai con, trải quả trăm năm an dưỡng, phục dụng đủ các loại thiên trân địa bảo hiếm có của Thần tộc, về sau chắc chắn con còn vất vả hơn mẫu thân.”

Bình Luận (0)
Comment