Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 770 - Chương 770: Lựa Chọn Khó Khăn (1)

Chương 770: Lựa Chọn Khó Khăn (1)

Hư Ảnh vội vàng nhìn quanh bốn phía, nói với vẻ mặt nghiêm chỉnh: “Nương tử, có một số chuyện không được nhắc đến, cho dù quan hệ của ta với Trần sư đệ không tồi nhưng lỡ như Thiên Đế tức giận thì hai chúng ta tiêu đời.”

“Ừm ừm.”

Băng Lương cũng không dám tùy tiện nữa.

Tịnh Trần đang độ hóa ác quỷ, đây là công việc cực khổ nhất ở địa phủ, Trần Mục tìm được ông ta: “Tiền bối, ta muốn biết thông tin về Bỉ Ngạn, ngài có thể chỉ cho ta phương hướng được không?”

“Ở đây có quyển kinh phật, bên trong có ghi chép thông tin liên quan tới Bỉ Ngạn, tiểu hữu tự mình xem đi.”

Tịnh Trần phải độ hóa ác quỷ nên không có thời gian trả lời, Trần Mục kính cẩn nói: “Đa tạ tiền bối.”

Trần Mục lấy được kinh phật rồi dẫn theo Khương Phục Tiên đến nơi sâu nhất trong địa phủ, Minh chủ đang ngồi trên vương tọa u ám chưởng quản luân hồi.

“Thiên Đế đến đây có việc gì?”

“Muốn hỏi về tin tức có liên quan đến Bỉ Ngạn?”

Nụ cười của Minh chủ hơi cứng lại, nói với vẻ mặt trịnh trọng: “Bỉ Ngạn mênh mông vô bờ, có ba ngàn đại thế giới, vị diện U Minh nơi ta ở chẳng qua chỉ là vị diện cỡ trung, môi trường ở đó còn ác liệt hơn địa phủ, nguồn năng lượng tiêu hao gần như không còn, hoặc là ra ngoài cướp đoạt tài nguyên, hoặc là phải di dời.”

Khương Phục Tiên nhìn Minh chủ,vẻ mặt nàng ta lạnh nhạt: “Nếu vị diện U Minh đã là vị diện cỡ trung, vậy tại sao ngươi không nắm bắt sức mạnh vị diện của vị diện U Minh?”

Trần Mục cũng để ý thấy trên người Minh chủ không hề có sức mạnh vị diện, Minh chủ lắc đầu thở dài: “Vị diện nơi ta ở từng bị dị tộc xâm lấn, sức mạnh vị diện bị cướp đi một lượng lớn, ta dùng chút phần còn lại để giao dịch với Ma chủ, cho nên đã dẫn theo người trong tộc đến vị diện của hắn ta.”

Vị diện cấp cao sẽ cướp đoạt tài nguyên của vị diện cấp thấp, cá lớn nuốt cá bé, ở đâu cũng thích hợp để áp dụng.

Trần Mục hỏi tiếp: “Ngươi biết được bao nhiêu thông tin về Bỉ Ngạn?”

Minh chủ không khỏi lắc đầu: “Rất có hạn, sau khi vị diện của ta sụp đổ, Ma chủ đã dẫn ta đến đây, chuyện hắn ta biết chắc chắn nhiều hơn ta.”

“Xin hãy nói những điều ngươi biết cho ta.”

“Sau khi rời khỏi vị diện ban đầu, thế giới bên ngoài giống như biển rộng, nếu như vượt qua hư không thì rất dễ để lại gợn sóng không gian, rất nguy hiểm.”

“Bên ngoài không có năng lượng có thể hấp thụ được, cho dù tìm thấy các vị diện khác thì cũng rất khó tiến vào, bời vì có rào chắn của cường giả, trừ khi tìm được thông đạo của vị diện.”

“Ma chủ từng nói với ta, vị diện của hắn ta đã từng vô cùng cường đại, là vị diện siêu cấp trong hàng ngũ mười vị trí đầu, bởi vì một số nguyên nhân mà đã suy tàn.”

Đây là tất cả thông tin mà Minh chủ biết.

Trần Mục có được không ít thông tin hữu dụng, hắn dẫn Khương Phục Tiên quay về Tiêu Dao Minh, bọn họ tìm được Khuyển Hoàng, ông ta từng là mãnh tướng dưới trướng của Yêu chủ.

“Khuyển Hoàng tiền bối, ta muốn hỏi ngài có biết thông tin gì về Bỉ Ngạn không?” Trần Mục kính cẩn nói.

Khuyển Hoàng cười đáp lời: “Điều ta biết có hạn, năm đó vị diện của Yêu tộc chúng ta bị chủ tể của vị diện Tu La dòm ngó, bị ép phải bỏ trốn, trên đường đi chúng ta gặp được Thần Đế của vị diện phương này, ông ta đang tìm kiếm thứ gì đó, sau đó Thần Đế đã thỏa thuận với Yêu chủ.”

Bây giờ Ma chủ bị phong ấn, chắc chắn là không thể đi tìm ông ta được, nhưng chấp niệm của Thần Đế ở bên lôi trì, không biết chừng có thể có được thông tin hữu dụng từ ông ta.

Trần Mục và Khương Phục Tiên cáo biệt Khuyển Hoàng, cả hai xuất hiện ở trường thành hắc sắc, lôi trì trắng bạc lập lòe, cách đó không xa có bóng dáng màu đen.

“Bái kiến Thần Đế tiền bối!”

Trần Mục và Khương Phục Tiên cùng lúc khom người.

Bóng đen chầm chậm đến gần, ông ta trầm giọng nói: “Các ngươi đến là để hỏi thông tin liên quan đến Bỉ Ngạn nhỉ.”

Trần Mục gật đầu: “Đúng vậy, ta muốn tiến đến Bỉ Ngạn, tiền bối có thông tin gì của Bỉ Ngạn không.”

“Ta chưa từng nhìn thấy Bỉ Ngạn, chỉ nhìn thấy bể khổ, nếu như ngươi muốn có được tin tức hữu dụng thì có thể đến Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực, bên trong có cường giả dị tộc do ngươi phong ấn.” Thần Đế đưa cho Trần Mục manh mối.

Trần Mục nhớ đến Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực, hắn từng cảm nhận được sự tồn tại của sinh linh cấm kỵ ở bên trong.

“Lúc trước tại sao tiền bối lại rời khỏi vị diện?”

“Lúc đó tài nguyên của Tiên giới bị thiếu hụt, muốn thay đổi tình hình này thì chỉ có thể tìm lại sức mạnh vị diện đã mất đi, ngươi có thể thử xem liệu có thể tìm được không.”

Trần Mục biết Thần Đế đã thất bại, bây giờ sức mạnh vị diện đã mất đi có liên quan với ngọc thạch màu lam trong tay Trần Mục, muốn phá vỡ bí mật bên trong là rất khó.

Khương Phục Tiên hiểu rõ, bọn họ có được rất nhiều thông tin, nhưng thông tin quan trọng lại rất ít.

“Đa tạ tiền bối.”

Trần Mục dẫn Khương Phục Tiên quay về Tiêu Dao Minh, trong cung điện, hai phu thê cùng nhau lật xem kinh phật.

“Bỉ Ngạn là vùng đất trường sinh, có nguồn năng lượng dùng mãi không hết, khu vực bên ngoài vị diện được gọi là bể khổ, vô số vị diện đều rơi vào bể khổ.”

“Trong kinh phật cũng không có ghi chép về Bỉ Ngạn.”

Trần Mục lấy viên đá màu xanh ra, bên trong có vật chất năng lượng thần bí không thuộc về vị diện này: “Hoang chủ từng đi đến Bỉ Ngạn, có lẽ viên đá này đến từ Bỉ Ngạn, có lẽ có thể tìm được Bỉ Ngạn thông qua viên đá này.”

Tiếp sau đó Trần Mục lấy ngọc thạch màu lam ra, khi hai viên đá gặp nhau, các đường văn bên trong ngọc thạch từ từ lộ ra, đường đi kim sắc xuất hiện.

“Thành công rồi!”

Trong mắt Khương Phục Tiên hiện lên ý cười.

Chỉ cần có thể tìm được Bỉ Ngạn, bọn họ sẽ có cơ hội giải quyết hoàn cảnh khó khăn vì không đủ tài nguyên.

Điểm cuối của tuyến đường này rất xa, có phải Bỉ Ngạn hay không vẫn chưa rõ, Hoang giới cách đám Trần Mục rất gần, có thể đến Hoang giới để hoàn thành nhiệm vị đánh dấu trước.

Hoang chủ cũng có thể đi đến điểm cuối của lộ trình, với thực lực của Trần Mục hiện tại thì đi đến đó hẳn là không thành vấn đề: “Bây giờ ta sẽ triệu tập sinh linh mạnh nhất của vị diện, thương lượng với bọn họ về việc tiến đến Bỉ Ngạn.”

Bình Luận (0)
Comment