Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 771 - Chương 771: Lựa Chọn Khó Khăn (2)

Chương 771: Lựa Chọn Khó Khăn (2)

Trần Mục liên lạc với mấy người Chúc Chiếu bằng suy nghĩ, gọi bọn họ tức tốc đến Quang Minh thành.

Khương Phục Tiên có chút lo lắng, nàng ta sợ cường giả của vị diện khác sẽ không để bọn họ rời khỏi.

Trong lúc chờ mấy người Chúc Chiếu đến Tiêu Dao Minh, Trần Mục đi đến nơi giam giữ Lâm Vô Song.

Trong phòng giam tối tăm, nơi này trải đầy cấm chế, Lâm Vô Song bị xiềng xích giam cầm tứ chi.

Trần Mục đứng ngoài phòng giam, hắn không giận tự uy, Lâm Vô Song nhìn thấy hắn thì cơ thể không tự chủ được run rẩy, Hư Ảnh bước ra từ trong bóng tối: “Thiên Đế đại nhân, tên tiểu tử này đã bàn giao rất nhiều chuyện từ rất lâu trước kia, lúc đó ngài rất bận nên không báo cáo với ngài.”

Lâm Vô Song quỳ trên mặt đất, giọng nói tuyệt vọng: “Xin đại nhân tha mạng, ta sẽ nói hết tất cả.”

Trần Mục liếc nhìn những thứ mà Hư Ảnh truy hỏi được, cười nhẹ nói: “Hóa ra là hậu duệ của Tiên chủ, không biết Tiên tộc các ngươi đến từ vị diện nào?”

“Không biết rõ, lúc ta sinh ra thì đã ở vị diện này.” Lâm Vô Song lắc đầu liên tục.

Trần Mục trầm giọng nói: “Ngươi có cách nào tìm được Địa Đế phủ, tìm được tung tích của Tiên tộc không?”

Nghe vậy, Lâm Vô Song hoảng sợ toát mồ hôi lạnh, hắn ta có thể cảm nhận được sự khủng bố của Trần Mục bây giờ: “Đại nhân tha mạng, xin đại nhân ta cho ta một con đường sống.”

“Yên tâm, không phải ta muốn truy sát các ngươi, chỉ là lo lắng Tiên tộc ở bên ngoài gặp phải rắc rối, cũng sợ đem đến phiền phức cho vị diện ta đang ở.”

“Đại nhân, la bàn trên người ta có thể tìm được tung tích của Đế phủ.” Lâm Vô Song vội vàng lấy la bàn kim sắc ra, phương hướng của la bàn chỉ về phía thông đạo của vị diện.

Trần Mục cầm lấy la bàn, sau đó nhìn Lâm Vô Song, nhàn nhạt nói: “Có muốn lấy công chuộc tội không?”

“Muốn muốn, cho dù đại nhân bảo ta làm gì, ta cũng đều nguyện ý.” Lâm Vô Song vui mừng khôn xiết, chỉ cần có thể giữ lại mạng sống là được.

Trần Mục lạnh nhạt nói: “Nếu ngươi đã đến từ Đế phủ thì đến Đế phủ đi, dù sao cũng không khác nhau mấy, phụ trách phân loại sắp xếp danh sách vong hồn hàng ngày, hiểu không?”

“Hiểu... hiểu ạ.”

Lâm Vô Song biết đó là việc cực khổ, nhưng so với việc bị xử tử thì còn tốt hơn gấp nhiều lần: “Đa tạ đại nhân, ta sẽ làm việc thật chăm chỉ.”

Trần Mục cất la bàn kim sắc đi.

Trong đình viện, Trần Dĩnh ở cùng Khương Phục Tiên.

Trần Mục đi đến Địa Châu, hắn muốn có được tình báo bên ngoài thông qua sinh linh cấm kỵ bị Thần Đế giam cầm.

Viễn Cổ Tiên Thành.

Tiêu Lạc Mộc nhìn thấy Trần Mục thì quỳ bái, ông ta cố gắng giữ bình tĩnh nhưng mồ hôi vẫn chảy đầm đìa.

Trần Mục không để ý tới ông ta, trong động phủ ở sâu trong tiên thành, Bách Chiến Chí Tôn ngồi xếp bằng trên đạo đài, người ông ta chằng chịt vết thương, sống từ thượng cổ cho đến bây giờ, trải qua vô số trận đại chiến, thời gian còn lại đã không còn bao nhiêu.

“Chúc mừng tiểu hữu trở thành Thiên Đế!”

“Bách Chiến tiền bối, ngươi từng giúp đỡ ta, bây giờ là lúc vãn bối báo đáp.”

Trần Mục đưa tay ra, hắn muốn giúp đỡ Bách Chiến Chí Tôn, Bách Chiến Chí Tôn lại lắc đầu: “Không cần, ta đã sống đủ rồi, cả cuộc đời chinh chiến, không có một khoảnh khắc nào hạnh phúc, ta hy vọng kiếp sau có thể sống một cuộc sống bình thường.”

Nghe thấy Bách Chiến Chí Tôn nói vậy, Trần Mục khom người hành lễ với ông ta, lòng đầy kính trọng.

Trần Mục xuất hiện ở Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực.

Ma Thần và đại năng Tiên tộc ở chỗ phong ấn đều sợ hãi nhìn Trần Mục, bọn họ biết rõ sự tồn tại trước mắt không phải người mà bọn họ có thể trêu chọc.

“Ta có thể thả các ngươi ra ngoài, chỉ cần các người thề sẽ phục tùng ta, nếu như làm trái thì thịt nát xương tan, hồn phi phách tán.” Vẻ mặt Trần Mục lạnh nhạt.

Trong chỗ phong ấn rất yên tĩnh.

Có cường giả Tiên tộc mái tóc bạc phơ quỳ xuống trước mặt Trần Mục, cung kính nói: “Ta nguyện phục tùng.”

Ngay sau đó Thần tộc và cường giả Tiên tộc đều lũ lượt quỳ bái, có cả tu tiên cường giả, tuy rằng thực lực của bọn họ không bằng Chí Cao Thần, nhưng cũng vô cùng cường đại.

Duy chỉ có Ma Thần là không phục tùng.

Trần Mục dùng sức mạnh vị diện ngưng tụ ra ấn ký kim sắc, sau đó hòa tan vào trong cơ thể các cường giả đã thệ ước, bọn họ lần lượt được truyền tống ra khỏi chỗ phong ấn.

Trong bí cảnh, những cường giả này lại được nhìn thấy sắc trời, trên mặt bọn họ tràn đầy vui mừng, nhưng không có mệnh lệnh của Trần Mục thì bọn họ không dám tùy tiện hành động.

Viễn Cổ Tiên Thành cũng không động thủ với bọn họ.

“Tần lão tiền bối, ta muốn mời ngài rời núi!” Trần Mục nhìn về phía lão giả ở trên hòn đảo.

Tần lão là tự nguyện bị phong ấn ở đây, trên mặt ông ta mang theo nụ cười, bình tĩnh nói: “Chỗ này là một nơi tốt để ngộ đạo, lão phu vẫn không nỡ rời khỏi.”

Trần Mục trịnh trọng nói: “Tiền bối, ta cần sự giúp đỡ của ngài, trật tự thiên địa mới vừa mới xây dựng, vẫn còn rất nhiều chỗ cần nhân lực.”

“Nếu đã như vậy, lão phu đồng ý với thỉnh cầu của tiều hữu, đóng góp một ít cho thiên địa này.” Tần lão đồng ý ra tay giúp đỡ, ông ta là đại năng Nhân tộc, là cường giả Đế cảnh, có năng lực chủ trì đại cục.

Tần lão cũng được Trần Mục đưa ra khỏi chỗ phong ấn.

Trong Viễn Cổ Tiên Thành, Bách Chiến Chí Tôn kéo lấy thân thể tàn tạ bước lên nghênh đón: “Bái kiến Chiến Đế!”

“Không cần đa lễ.”

Tần lão khẽ lắc đầu, nhiều năm trước ông ta rất hiếu chiến, vào những năm cuối đời bỗng nhiên giác ngộ, buông bỏ đồ đao, tự phong ấn mình ở Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực, không màng thế sự.

Bên trong Vĩnh Kiếp Luân Hồi vực, Trần Mục nhìn vào chỗ sâu trong bóng tối, nơi đó có sinh linh đặc thù bị giam cầm, toàn thân tản ra quang mang tử sắc giống như thạch anh tím.

Trần Mục giơ tay lên, hắn cầm thạch anh tím hình lập phương trong tay, sau đó hơi dùng sức, sinh vật giống như thạch anh màu tím bắt đầu biến dạng rồi bộc phát ra quang mang tử sắc, giống như đột ngột bị đánh thức.

“Ối! Đau đau đau!”

Giọng nữ máy móc vang lên bên tai Trần Mục.

Thạch anh tím rất khác với sinh mệnh bình thường, thậm chí hoàn toàn không giống Minh chủ và Phật tộc, Trần Mục buông lỏng tay ra, khối thạch anh tím kia biến thành một khối vuông hình con rắn nhỏ màu tím du động trong bóng tối.

Bình Luận (0)
Comment