Đám người Yên La chỉ có thể đứng ở đằng xa vây xem.
Trần Mục tay cầm đế kiếm, tốc độ thong dong, hắn nhìn Hồng Lân đại xà vọt tới gần, vào giây phút tới gần, kiếm quang xông lên tận trời, thẳng lên chín vạn dặm.
Hồng Lân đại xà cất tiếng ngã xuống đất.
"Kiếm nhanh quá!"
Trong mắt Bạch Thanh Tuyết hơi kinh ngạc.
Lúc Hồng Lân đại xà ngã xuống, hỏa quang như mây hình nấm khuếch tán ra, Trần Mục bị thôn phệ, đám người Bạch Thanh Tuyết khó có thể chịu đựng được sự thiêu đốt của ánh nắng gay gắt, bị ép lùi lại.
Trần Mục ngồi xếp bằng ở chỗ sâu nhất trong hồ Thái Dương, hỏa quang nắng gắt tràn vào trong cơ thể của hắn, hai cỗ sức mạnh Thái Âm và Thái Dương đấu đá lung tung ở trong cơ thể hắn.
Giữa đất trời xuất hiện cảnh tượng băng hỏa đan xen hùng vĩ, Thái m chi linh và Thái Dương chi linh đồng thời hiển hóa, hai con đại xà quấn quanh thân thể Trần Mục.
Hai cỗ năng lượng cực kỳ khủng bố, Trần Mục đang khống chế hai cỗ năng lượng trong cơ thể, muốn hoàn thành dung hợp Thái Âm chi linh và Thái Dương chi linh.
Soạt!
Hắc tiễn vạch phá bầu trời.
Yên La thấy thế, ngón tay nhỏ nhắn nắm lấy lông trắng, trở tay vung ra, lông trắng như lợi kiếm hoành không, đánh rơi hắc tiễn chỉ thẳng vào Trần Mục kia xuống đất.
Đám người Lâm Thanh Đại quan sát bốn phía, có thể cảm giác được, có mấy đạo gợn sóng mạnh mẽ đang ở gần.
Sau khi Trần Mục chém giết Hồng Lân đại xà, những cường giả núp trong bóng tối kia ào ào hiện thân.
Phần Vũ đạp không mà đến, lần này hắn ta là có chuẩn bị mà đến, liên hợp với vị diện Hư Không, vị diện Ám Ảnh, vị diện Bách Thú, vị diện Phong Bạo đồng thời xuất thủ.
Minh Sát của vị diện Ám Ảnh, Huyền Di của vị diện Hư Không, Long Khiếu Thiên của vị diện Bách Thú, Lôi Vạn Quân của vị diện Phong Bạo, bốn vị cường giả đồng thời xuất hiện, bọn họ đều là tuyệt đỉnh cường giả có thực lực cường đại.
Yên La khẽ lắc đầu, âm thanh lạnh lùng nói: "Phần Vũ, ngươi thật đúng là chưa từ bỏ ý định."
Phần Vũ biết Trần Mục muốn tới nơi này, cho nên chờ đến lúc này mới ra tay, hắn ta biết trạng thái hiện tại của Trần Mục, chỉ cần bị quấy rầy, liền có thể tẩu hỏa nhập ma, không cách nào khống chế hai cỗ năng lượng trong cơ thể.
"Bạch Thanh Tuyết, Yên La, các ngươi đừng nhúng tay vào chuyện này, ta có thể không làm khó dễ các ngươi." Phần Vũ vẫn là thái độ ở trên cao nhìn xuống kia.
Yên La nhàn nhạt nói: "Ngươi cảm thấy vị diện Quang Minh bọn ta thật sự sẽ sợ ngươi?"
Phần Vũ cười lạnh nói: "Ha ha ha, đừng cho là ta không biết rõ, hiện tại Lâm Nhược Khê cũng đang tranh đoạt chí bảo, nàng ta không có cách nào thoát thân được đâu."
Bạch Thanh Tuyết cười nhạt một tiếng: "Vị diện Quang Minh bọn ta không có minh hữu khác?"
Hòa thượng tay cầm thiền trượng từ phương xa đi tới, hắn ta hai, ba bước liền đi tới gần, trên thân quấn áo cà sa, sau lưng có phật quang nhu hòa.
Một đạo thân ảnh trắng như tuyết từ phương xa đi tới, đó là tiên tử tư thái ưu nhã.
Đầu mày Minh Sát ngưng lại: "Cổ Trần của vị diện Cực Lạc, Lâu Nguyệt Cơ của vị diện Thương Tuyết."
Phần Vũ khẽ nhíu mày, đúng lúc này, phượng hoàng chín đầu rơi vào một bên của hồ Thái Dương, hóa thành nữ tử váy đỏ, chính là Phượng Tịch Đồng của vị diện Vạn Yêu.
Minh hữu của vị diện Quang Minh đột nhiên xuất hiện, Phần Vũ cũng không ngờ rằng sẽ có cục diện này, vẻ mặt Lâm Thanh Đại kích động, Diệp Thương Khung cũng nhìn thấy hi vọng.
Vẻ mặt Bạch Thanh Tuyết lạnh nhạt: "Phần Vũ, bây giờ rút lui, ta nghĩ Trần huynh cũng sẽ không để ý."
Vẻ mặt Phần Vũ nghiêm túc, hắn ta trầm giọng nói: "Đại chiến vị diện vốn là thảm liệt, Bạch Thanh Tuyết, ngươi cho rằng mời viện binh đến, thì ta sẽ không xuất thủ?"
"Động thủ!"
Phần Vũ đột nhiên hạ lệnh.
Đám tuyệt đỉnh cường giả Minh Sát đồng thời động thủ.
Bạch Thanh Tuyết và Yên La bay vọt lên trời: "Bọn ta ngăn cản Phần Vũ, các ngươi ngăn chặn những người khác."
Lâm Thanh Đại và đám người Cổ Trần giao chiến cùng đám tuyệt đỉnh Minh Sát, rất nhanh xung quanh hồ Thái Dương đã biến thành chiến trường, quy mô to lớn, hơn mười vị cường giả đứng đầu ở đây va chạm, là hỗn chiến có quy mô lớn nhất trong vùng đất Khư Tịch.
Trần Mục ngồi xếp bằng ở chỗ sâu trong hồ Thái Dương, hắn biết rõ động tĩnh chung quanh, cũng biết sự cố gắng mà đám người Bạch Thanh Tuyết bỏ ra, hiện tại là thời khắc mấu chốt để dung hợp hai cỗ sức mạnh Thái Dương và Thái Âm, không thể phạm sai lầm.
Bạch Thanh Tuyết và Yên La liên thủ, bọn họ ngăn cản công kích của Phần Vũ, cục thế trên chiến trường cháy bỏng.
Ánh mắt Phần Vũ ngưng trọng, trong thời gian ngắn hắn ta không cách nào đánh bại được Bạch Thanh Tuyết và Yên La, một khi Trần Mục dung hợp sức mạnh của Thái Dương và Thái Âm, cục thế liền sẽ đảo ngược, mọi người đều biết thời gian cấp bách, nhao nhao phát ra sức mạnh lớn nhất.
Nơi xa, có cường giả chú ý đến hỗn chiến bên này, ánh mắt của bọn họ đều ở trên thân Trần Mục.
Tiếng xé gió vang lên, một thanh trường mâu mang theo màu xanh đồng phá không mà đến, lao thẳng về phía Trần Mục.
Lâm Thanh Đại thấy thế, nàng ta rời khỏi chiến trường, lấy ra cành xanh trong tay, cành xanh hóa thành dây leo, quấn quanh trường mâu mang theo màu xanh đồng kia.
Cành xanh bỗng nhiên khô héo, màu xanh đồng ẩn chứa lời nguyền rủa, cành xanh dồi dào sinh cơ không chống đỡ được, cành lá rơi xuống như tro tàn, dáng vẻ khủng bố.
Đám người Bạch Thanh Tuyết kinh ngạc, ngoại trừ bọn người Phần Vũ, lại còn có cường giả muốn động thủ với Trần Mục, bọn họ rõ ràng e ngại Trần Mục, muốn diệt trừ hắn.
Một đạo hắc ảnh giết tới chiến trường, dáng người khôi ngô, đầu là đầu lâu, bên trong còn có hai sợi lục hỏa âm trầm, cường giả chung quanh đều là khiếp sợ.
"Kim Khôi của vị diện Tử Linh!"
"Uy áp thật mạnh, cũng không kém gì so với Phần Vũ, đoán chừng hắn ta là cường giả chủ tể, xem dáng vẻ thì là thu được tạo hóa tại vùng đất Khư Tịch."
Kim Khôi lại phóng về phía Trần Mục lần nữa.
Mọi người không dứt ra được, chỉ có Lâm Thanh Đại có thể miễn cưỡng trợ giúp, nàng ta ngăn ở phía trước Trần Mục, thế nhưng Kim Khôi vung trường mâu trong tay, lục quang đánh bay nàng ta.