Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh (Bản Dịch Full)

Chương 860 - Chương 860: Cuộc Sống Thoải Mái (2)

Chương 860: Cuộc Sống Thoải Mái (2)

Trần Mục suy nghĩ, vừa cười vừa nói: "Huynh đệ tỷ muội của con rất nhiều."

Hai huynh đệ Trần Hạo và Trần Hãn có rất nhiều con cái, Trần Hi cũng có rất nhiều con, Trần Tiểu Đậu cũng không cô độc, từ nhỏ đã có rất nhiều bạn chơi.

"Nương tử, nếu như nàng muốn..."

Khương Phục Tiên đỏ mặt đập vào phía sau lưng Trần Mục.

Trần Mục cười quay người, hắn hiểu được ý của Khương Phục Tiên, vừa rồi là cố ý đùa nàng ta.

Khương Phục Tiên ngạo kiều bĩu môi.

Trần Mục nâng khuôn mặt của nàng ta lên, nhéo nhéo: "Nương tử, đừng nóng giận, ta đều nghe theo nàng."

Khương Phục Tiên lộ ra nụ cười dí dỏm.

...

Sau một đêm luận bàn.

Trần Mục và Khương Phục Tiên trở lại Trần gia.

Trong phòng, Khương Phục Tiên mặc váy trắng mộc mạc, ngồi ở trước bàn trang điểm, nhân vật chính của hôm nay là tân nương tử, nàng ta cũng không muốn đoạt danh tiếng.

Trần Mục dùng trâm bạc cuốn lại tóc dài của Khương Phục Tiên, sau đó tết thành kiểu tóc tinh xảo.

"Thật đẹp mắt."

Trần Mục mèo khen mèo dài đuôi.

Bàn tay thon dài của Khương Phục Tiên che miệng cười trộm.

Bọn họ ra khỏi cửa phòng, bên ngoài vui mừng náo nhiệt, thỉnh thoảng vang lên tiếng pháo nổ, không ngừng có cường giả đi vào Trần gia, cuộc hôn lễ này kinh động tam giới.

Thế lực các nơi phái ra cường giả đến đây chúc mừng.

Trần gia đã rất lâu không có náo nhiệt như vậy.

Trần Hạo và Trần Hãn đang giúp đỡ tiếp đãi khách mời, Trần Hi cùng Tạ Nhã các nàng đang chuẩn bị yến hội.

Tiểu Hắc và Tiểu Bạch ở nhà bếp tham gia náo nhiệt.

Khách mời nối tiếp không dứt, đám tiểu bối đều đang bận rộn, Trần Mục và Khương Phục Tiên cũng đang giúp đỡ chiêu đãi khách mời, rất nhiều cường giả đều là tới vì bọn họ.

Triệu Phi Yến càng là sáng sớm đã đến Trần gia, nàng ta thân mặc áo tím lộng lẫy, rất xuất chúng ở trong đám người, rất nhiều thần tiên đại năng chắp tay tỏ ý với nàng ta.

Nàng ta là tông chủ của Lăng Vân tông, đệ tử đích truyền của Khương Phục Tiên, mọi người càng thêm kính nể nàng ta.

Tô Mân mặt mũi hiền lành, rất nhiều cường giả vây quanh ông ta, cùng ông ta nghiên cứu thảo luận đạo pháp.

Thân là lão giả trường thọ nhất nhân gian, Tô Mân chắc chắn là truyền kỳ, ông ta là sư tôn của Trần Mục, rất nhiều đại năng viễn cổ đều hết sức kính trọng với ông ta.

Lăng Vân tông là thế lực mạnh nhất phàm gian.

"Phi Yến."

"Tiểu sư thúc đâu?"

Nữ tử tóc đỏ khêu gợi hỏi.

Triệu Phi Yến lắc đầu: "Không nhìn thấy."

Diệp Hoành vừa cười vừa nói: "Tiểu sư thúc hôm nay khẳng định là bề bộn nhiều việc, chúng ta không nên quấy rầy."

"Diệp Hoành!"

Tiêu Vân cười chào hỏi.

Liễu Mi Nhi kéo tay Tiêu Vân, dịu dàng nói: "Tông chủ đại nhân, đã lâu không gặp."

Triệu Phi Yến cười gật đầu: "Thật sự là đã lâu không có tụ hội, không nghĩ tới đệ tử của Lăng Vân tông chúng ta, sẽ đoàn tụ ở trong hôn lễ."

Hỏa Mị cười ngọt ngào nói: "Chúng ta đều chưa từng tổ chức hôn lễ, ta đề nghị chúng ta cũng làm bổ sung hôn lễ, như vậy mọi người liền có thể thường xuyên gặp nhau."

Triệu Phi Yến không nhịn được trợn mắt trắng: "Các ngươi thể hiện ân ái đừng kéo theo ta."

Tiêu Vân nghi ngờ nói: "Triệu sư tỷ, Trầm Trạch và Triệu Tư Tư sao lại không tới?"

Triệu Phi Yến khẽ cười nói: "Hai người bọn họ thích khanh khanh ta ta, ta bèn theo sư thúc tổ trước tới."

"Ha ha ha."

Mọi người bị câu trả lời của nàng ta chọc cười.

Trần Mục và Khương Phục Tiên đến đến trong đình viện.

Mọi người thấy bọn họ thì đều nhiệt tình chào hỏi, Triệu Phi Yến ôm lấy cánh tay Khương Phục Tiên: "Sư tôn, bọn họ đều đang chê cười ta."

"Ha ha ha."

Tiêu Vân và Diệp Hoành cười càng lớn tiếng.

Tần Nghê Thường đi vào đình viện: "Phi Yến, để tiểu sư thúc của ngươi giới thiệu cho vài thiên kiêu."

Triệu Phi Yến lắc đầu liên tục, nói khẽ: "Không cần, về sau tự ta bồi dưỡng."

Tần Nghê Thường mỉm cười cười khẽ: "Sư tỷ, không hổ là đồ đệ của tỷ, quả nhiên phong cách giống tỷ."

Khương Phục Tiên và Trần Mục nhìn nhau cười một tiếng.

"Tiểu sư đệ, có gặp cường giả đặc biệt lợi hại hay không, cái loại vô địch cả thế giới ấy, còn độc thân, sư tỷ không muốn cố gắng nữa." Tần Nghê Thường trêu ghẹo nói.

Bọn tiểu bối đều không nhịn được cười ra tiếng, bình thường Tần Nghê Thường rất uy nghiêm, tất cả mọi người không dám nói đùa với nàng ta, ngay cả Hỏa Mị gặp nàng ta cũng đều cẩn thận.

Trần Mục gật đầu: "Sư tỷ, ta ở Uyên Hải có gặp được, về sau có cơ hội giúp tỷ giới thiệu."

"Thật sao?"

Tần Nghê Thường chớp chớp mắt, nàng ta chỉ tùy tiện hỏi một chút, không nghĩ tới Trần Mục thật sự đồng ý giúp đỡ.

Trần Mục chân thành nói: "Thật đó."

"Tần sư tỷ, đừng đứng đó nữa, mau vào bên trong ngồi trò chuyện, ta đi rót trà cho cho các ngươi."

"Đừng đừng đừng, các ngươi bận bịu, tự bọn ta làm, đều không phải người ngoài."

Tần Nghê Thường mang theo tiểu bối Lăng Vân tông vào trong phòng nghỉ ngơi, Trần Mục và Khương Phục Tiên đi tới chỗ cửa lớn Trần gia, Tiểu Côn đang ở chỗ này nghênh đón khách mời.

"Đại ca, Phục Tiên tỷ, hai người các ngươi tôn quý biết bao, sao có thể đứng ở chỗ này giúp đỡ." Tiểu Côn ngại ngùng, vội vàng mời bọn họ vào trong nghỉ ngơi.

Trần Mục khoát tay áo: "Không sao, bọn ta cũng là nhàm chán, thuận tiện nhìn xem có cố nhân hay không."

Tiểu Côn biết bọn họ là đến giúp đỡ, bèn không có từ chối, Trần Mục và Khương Phục Tiên giúp đỡ đón tiếp khách mời, khiến các tân khách thụ sủng nhược kinh.

Rất nhiều khách mời đều kích động run rẩy.

Trần Mục phụ trách nghênh đón khách mời, rất nhiều người đều là cường giả của Tiên giới và Thiên Cung, khách mời đến từ nhân gian rất ít, hơn nữa có rất nhiều người cũng không quen biết.

Phần lớn hàng xóm láng giềng ở Hắc Thạch thành lúc đầu đã biến mất không thấy đâu nữa, Mộ thành chủ và Lộ trang chủ lần lượt ly thế, ngay cả đám Trương thúc nguyên lão tiêu cục cũng đều qua đời.

Trần Mục hiểu rõ tại sao gia gia muốn rời đi, có lẽ là tưởng niệm bạn cũ trước kia.

"Ngoại công."

Trần Mục chủ động tiến lên nghênh đón.

Khuôn mặt Đường Chấn nhìn có vẻ già nua.

Cho dù có được rất nhiều tài nguyên của Trần gia, cũng không chống cự nổi năm tháng trôi qua, sinh mệnh sắp đi đến cuối cùng, Đường Chấn mỉm cười gật đầu: "Tiểu Mục, Phục Tiên, có thể lại nhìn thấy các ngươi, ta cũng thoả nguyện rồi."

Bình Luận (0)
Comment