Vì Sinh Tồn, Meo Meo Quyết Định

Chương 14

Yến Tùy vừa đưa tay ra, còn chưa chạm đến mèo tam thể thì đã bị một móng vuốt mềm mềm phủ đầy lông chạm thẳng vào trán.

Mèo tam thể hơi dựng lông, trừng mắt nhìn hắn, ấn mạnh đầu của hắn xuống, ra hiệu bảo đừng có lại gần.

Yến Tùy ho khan hai tiếng, giơ hai tay lên làm động tác đầu hàng.

Năm giây sau, mèo tam thể ngẩng cao đầu, hài lòng thu móng vuốt về, giả vờ như không thấy vết in hình hoa mai bị cậu ấn ra trên trán của Yến Tùy. Cậu đập đập lên cái ghế sofa đắt xắt ra miếng rồi lại cào cào lên vai Yến Tùy hai cái, cuối cùng hai chân ôm lấy đầu, 'bẹp' một tiếng ngã xuống sofa giả chết.

Mèo tam thể ngã xuống sofa lại bò dậy, lặp lại mấy động tác khi nãy.

Yến Tùy nửa quỳ trên thảm, như có điều suy nghĩ: "Ý cậu là cậu lo cho cơ thể hình người trong ký túc xá?"

Mèo tam thể gật đầu lia lịa, đưa móng vỗ lên trán mình rồi hai chân vẽ một vòng tròn to tướng trong không trung.

Yến Tùy dò hỏi: "Tư tưởng đạo đức và pháp trị?"

Chiều mai có tiết bắt buộc đại cương là 'Tư tưởng đạo đức và pháp trị', giảng viên là một giảng viên trung niên ngoài bốn mươi, đầu hói, tính tình hòa nhã hay pha trò, thường hay một tay xoa đầu trọc một tay chống lên bục giảng.

Mèo tam thể lập tức lộ ra ánh mắt tán thưởng: Đúng là trẻ con dễ dạy!

Yến Tùy nhanh chóng hiểu rõ mấu chốt____ cơ thể người của Ninh Kỵ đang ngủ say trong ký túc xá, mà chiều mai hai rưỡi có tiết 'Tư tưởng đạo đức và pháp trị', kiểu gì bạn cùng phòng cũng sẽ gọi Ninh Kỵ dậy đi học. Đến lúc đó mà phát hiện không gọi nổi dậy thì rắc rối to.

Mèo tam thể đi tới đi lui trên sofa. Chốc lát sau, cậu duỗi móng kéo vạt áo của Yến Tùy. Hai chân đứng trên ghế, thân tròn lẳn ngửa ra sau, một chân vung về phía trước.

Yến Tùy: "?"

Mèo tam thể không ngừng lặp lại động tác khi nãy, lảo đảo đứng trên sofa, vung một chân về trước, vừa vung vừa kêu meo meo.

Yến Tùy nhìn không ra cậu muốn làm gì, chỉ thấy dáng vẻ này của cậu giống như mấy con mèo bình thường đang bắt bướm, hắn cúi đầu hỏi: "Cậu muốn chơi trò gì?"

Mèo tam thể lắc đầu như trống bỏi*, lại nhảy nhót loạn lên trên sofa. Thỉnh thoảng còn nhảy vọt lên giữa không trung, biểu diễn hết mình. Cậu nhảy nhót cả nửa ngày rồi quay đầu lại, sau đó cậu thấy Yến Tùy đang ngẫm nghĩ chợt dò hỏi: "Đói hả?"

(*đồ chơi của trẻ con, làm bằng giấy và có hình dạng giống cái trống)

Mèo tam thể: "....."

Cậu rút lại câu 'Đúng là trẻ con dễ dạy' khi nãy.

Mèo tam thể lại đứng thẳng người, kéo vạt áo của Yến Tùy, vung một chân về phía trước, cố gắng tái hiện pha chắn bóng động trời đất trong tiết học bóng chuyền: hai chân rộng bằng vai, đầu gối hơi khuỵu, hạ thấp trọng tâm, dùng vai phát lực. Thậm chí cậucòn bắt chước được cả tư thế ngửa người khi bật nhảy giữa không trung, miệng thì cố gắng phát ra một tiếng 'biang' thật khí thế.

Kết quả 'biang' đầy khí thế biến thành một tiếng 'mieo' đầy khí thế.

Cậu đang cố gợi ý Yến Tùy rằng mười rưỡi sáng mai Cao Tinh với mấy người kia có tiết thể dục tự chọn. Thể dục tự chọn ở đại học A cực kỳ khó tranh, ngoại trừ Ninh Kỵ may mắn chọn được lớp bóng chuyền, còn lại đều bị phân vào lớp.... thể dục thẩm mỹ. Mỗi lần bọn họ đi học lớp đó thì ký túc xá chỉ còn lại mình cậu.

Đây là một cơ hội tuyệt vời.

Mèo tam thể nhảy lên một lần nữa, cố thực hiện pha chắn bóng đỉnh cao trong bộ môn bóng chuyền nhưng trong mắt Yến Tùy thì chỉ là một con mèo lông xù nhảy loạn khắp nơi.

Diễn cả buổi, mèo tam thể mệt đến ngồi phịch xuống sofa. Hai chân của cậu dạng ra, cái đuôi lông xù bị mông đè lên thò ra g*** h** ch*n đong đưa qua lại.

Một chiếc máy tính bảng được đưa đến trước mặt mèo. Font chữ pinyin trong ứng dụng ghi chú được chỉnh to hết cỡ, Yến Tùy kéo kéo cái đuôi đang lắc loạn kia: "Gõ chữ mà nói đi."

Mèo tam thể nghẹn một chút_____ sao không nói sớm, hại cậu tốn công diễn thế này!

Móng vuốt hồng mềm đập bộp bộp trên màn hình, gõ ra được mấy chữ mà vô cùng khó khăn.

Yến Tùy: "..... Nãy giờ cậu đang chơi bóng chuyền à? Xin lỗi, tôi thật sự không nhìn ra."

Mèo tam thể lạnh lùng, không thèm nhìn hắn, tiếp tục dùng móng vuốt hồng đập đập trên màn hình, gõ ra vài từ khóa.

Yến Tùy: "Mười giờ rưỡi, trong ký túc chỉ còn lại mình cậu?"

Mèo tam thể gật đầu, nghĩ nghĩ rồi lại gõ thêm mấy chữ.

Yến Tùy: "Cậu muốn tôi 'trộm' cậu ra à?"

Mèo tam thể: "?"

Gì mà gọi là 'trộm'! Chỉ là đưa cái cơ thể người kia của cậu ra ngoài thôi!

Mèo tam thể dùng hai chân đập bàn phím máy tính bảng, bung hết tốc độ đánh máy khi chơi game, loáng cái đã gõ ra ba chữ - 'Không trộm người' kèm thêm một đống dấu chấm than.

Yến Tùy nhìn dòng chữ to đùng 'không trộm người!!!' trên màn hình, nhướng mày, giả vờ như không thấy, "Lén đưa cậu ra ngoài cũng không phải không được nhưng tôi chưa làm chuyện này bao giờ, nhỡ xảy ra chuyện thì sao......"

Trộm người thì có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Ninh Kỵ dần bị kéo lệch tư duy, lạch cạch gõ hai chữ____ Không sao!

Yến Tùy khoanh tay ngồi trên sofa, ra vẻ khó xử, chậm rãi nói: "Làm sao mà không sao được. Cậu biết mà, bạn cùng phòng của cậu vốn không ưa tôi. Mỗi lần nhìn thấy tôi cứ như thể tôi làm chuyện gì tày đình lắm vậy."

"Vừa rồi tôi add WeChat của bọn họ, đợi mãi không ai chấp nhận. Nếu sau này họ biết tôi lén đưa cậu ra ngoài, họ quay lại gây sự với tôi thì sao?"

Mèo tam thể bị kéo lệch tư duy hơi sững ra, ngẫm nghĩ một lúc rồi cố gắng gõ ra vài chữ____ Sau này, bảo họ rằng anh..... tốt

Yến Tùy lập tức lộ ra vẻ mặt khó tả____ ai muốn 'tốt' với đám người như Cao Tinh chứ.

Chỉ có Ninh Kỵ - đứa nhóc nhỏ tuổi như con nít ấy - mới nghĩ chuyện kết bạn là 'tốt' hay 'không tốt'. Mà rõ ràng, Yến Tùy hắn đây nằm trong danh sách 'không tốt' của cậu.

Lúc học cấp 3, Yến Tùy từng muốn làm thân với Ninh Kỵ nhưng cậu chẳng mấy khi để ý đến hắn. Lâu dần, Yến Tùy cũng chẳng muốn thân nữa.

Yến Tùy dựa vào ghế sofa, gác chân lên, nhìn con mèo tam thể đang ngồi trước máy tính bảng. Một lúc sau hắn mới hắng giọng: "Lén đưa người ra thì được thôi nhưng từ nay về sau chúng ta tốt nhất cứ đi chung một chỗ. Có chuyện gì cũng dễ xử lý."

Ninh Kỵ ở một vài phương diện rất giống mấy đứa trẻ láu cá. Tuy bây giờ hai người tuyên bố ngừng chiến nhưng ai biết được sau này có đánh nhau chí chóe trở lại không.

Mèo tam thể gõ lên màn hình máy tính bảng một chữ: Được.

Thế là một người một mèo bắt đầu lên kế hoạch 'trộm người'.

Yến Tùy: "Mười giờ rưỡi bọn họ học thể dục, mười giờ bốn mươi tôi vào ký túc xá trộm cậu đi. Có cần để lại tờ giấy cho bạn cùng phòng không?"

Mèo tam thể nghĩ một chút, gõ vài chữ____ Chữ khác nhau.

Yến Tùy nhún vai: "Cậu nói chữ cậu với chữ tôi không giống nhau hả? Chữ của cậu dễ bắt chước lắm, họ không phát hiện ra đâu."

Hồi cấp ba, bài văn của Ninh Kỵ lúc nào cũng nằm trong nhóm điểm cao nhất lớp. Mỗi lần phân tích bài văn, cô giáo Ngữ văn đều đưa bài của Ninh Kỵ truyền từ bàn đầu đến bàn cuối cho cả lớp cùng xem.

Truyền đến bàn của Yến Tùy, lúc rảnh rỗi hắn lại bắt chước nét chữ của Ninh Kỵ.

Kế hoạch được chuẩn bị vô cùng chu toàn không một khe hở. Mắt thấy cơ thể hình người của mình sắp được đưa về, mèo tam thể vui mừng, cậu vô thức giơ móng làm động tác đập tay ăn mừng.

Yến Tùy cũng giơ tay, khẽ chạm vào móng vuốt như quả măng cụt của mèo tam thể, đập một cái.

Mèo tam thể sững người.

Yến Tùy nhướng mày, lộ ra vẻ mặt gian tà. Bàn tay to nắm trọn móng vuốt lông mềm của mèo tam thể, bóp bóp miếng đệm thịt hồng mềm mại kia hai cái.

Cực lỳ mềm, cực kỳ đàn hồi, cảm giác tay siêu tuyệt!

'Não yêu đương' của mèo sư tử lại bắt đầu rồi!

Yến Tùy ngứa ngáy trong lòng, thậm chí còn muốn ôm mèo tam thể lên mà cắn một cái vào cái tai đang rung rung kia.

....

Trên sống mũi cao vút của Yến Tùy xuất hiện hai vết cào.

Hắn vừa che vết xước vừa lướt giao diện đặt đồ ăn trên điện thoại: "Muốn mấy hộp pate mèo nào?"

Mèo tam thể ngồi nghiêm chỉnh, dùng hai móng vẽ một vòng tròn to.

Yến Tùy: "Rất nhiều hả?"

Mèo tam thể gật đầu một cách nhã nhặn, đuôi ve vẩy đầy hưng phấn.

Yến Tùy: "Có vị thịt gà, cá, thịt cừu, bò, cá hồi, cậu muốn vị nào?"

Không đợi mèo tam thể trả lời, Yến Tùy tự quyết: "Thôi, mua hết luôn cho chắc. Mua thêm ít hạt khô, xúc xích mèo, cả khay cát, ổ nằm, bàn cào nữa...."

Hắn chọn một đống thứ, đặt đơn xong rồi bắt đầu giảng đạo lý với Ninh Kỵ: "Cậu biết con mèo tam thể này và con mèo sư tử là thú cưng nổi tiếng ở trường rồi chứ?"

Mèo tam thể nghiêng đầu, gật gật.

Yến Tùy: "Nếu vài hôm nữa cậu vẫn chưa biến lại thành người thì cậu phải cùng tôi lên lớp. Trường có nhiều người nhận ra con mèo này lắm, tốt nhất là nên mặc đồ."

Mèo tam thể hơi nghi ngờ.

Yến Tùy nghiêm mặt, không hề có vẻ trêu đùa: "Ví dụ như bộ đồ mèo mà tôi vừa đặt cho cậu đấy. Lúc đi học thì mặc vào, chắc chẳng ai nhận ra đâu."

Mèo tam thể nghĩ bụng có gì to tát đâu. Cậu vẫy vẫy móng, ra hiệu không thành vấn đề.

Nửa tiếng sau, đồ ăn được giao tới. Chúng được quản lý của tòa nhà mang lên tận cửa.

Trước sảnh vào, đồ dùng cho mèo chất thành núi. Mèo tam thể đứng trước bức tường pate cao như núi, hài lòng gật đầu. Cậu như một vị vua đang tuần tra lãnh thổ, oai phong lẫm liệt tha theo một thanh xúc xích mèo đi tới đi lui.

Yến Tùy thì đang khui cái gì đó, mèo tam thể không để ý cho đến khi bị nhấc bổng đặt lên ghế sofa.

Mèo tam thể nghiêng đầu liếc nhìn hắn, ý bảo có gì thì nói nhanh, có rắm thì thả lẹ.

Yến Tùy giơ một bộ váy công chúa hoa nhí màu hồng lên, ướm thử: "Cũng vừa đấy."

Mèo tam thể lập tức giơ móng giữa về phía hắn, nhảy vọt khỏi sofa.

Yến Tùy biết cậu đang giơ ngón giữa với mình, hắn nhanh tay tóm lại: "Đồ trong kho chỉ còn kiểu này thôi, tạm chịu một chút."

Mèo tam thể giận dữ, ngẩng cao đầu nghĩ: Ninh Kỵ tôi thà chết đói, chết ngoài đường, nhảy từ đây xuống cũng nhất định không mặc váy công chúa ren!

Hai phút sau.

Yến Tùy vừa mặc váy cho mèo vừa thong thả nói: "Phải rồi..... Mấy hôm nữa có tiết của thầy Hồ. Tiết của thầy ấy khó lắm, nghỉ một buổi là không theo kịp...."

"Chẳng lẽ cậu nỡ để tôi đi học một mình hấp thụ tri thức còn cậu thì ở nhà bị tụt lại? Trơ mắt nhìn tôi hấp thụ tri thức rồi vượt mặt cậu?"

Mèo tam thể đập bôm bốp lên sofa, đập đến nỗi sofa rung cả lên, phẫn nộ biểu thị: chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra___ sao có thể để Yến Tùy lén học sau lưng cậu được!

Sao có thể để Yến Tùy vượt qua cậu!

Đùa à, từ cấp ba đến đại học, Yến Tùy đều bị cậu đè đầu cưỡi cổ. Làm sao cậu có thể dâng ngôi vị thủ khoa cho Yến Tùy được!

Mèo tam thể tức giận, giơ móng phối hợp với Yến Tùy mặc bộ váy công chúa ren hồng, thậm chí còn chủ động chui vào váy, sợ bản thân không nhét vừa.

Không có gì! Có thể! Ngăn được! Cậu vượt qua Yến Tùy!

Bình Luận (0)
Comment