Vì Sinh Tồn, Meo Meo Quyết Định

Chương 51

Lời bày tỏ tình cảm được lặp lại một lần nữa.

Yến Tùy đã nghiền ngẫm từng câu từng chữ của lời tỏ tình ấy rất lâu, tập luyện nhiều lần. Dù có phải lặp lại cả chục lần, hắn cũng sẽ không bỏ sót một chữ nào.

Nhưng đến giữa chừng, chàng trai ôm bó hoa hồng bỗng cúi đầu. Cuối cùng hắn đưa tay lên, lấy mu bàn tay che khuôn mặt đang nóng rực lại, giọng nói ngọt ngào như thấm mật, thì thầm bảo Ninh Kỵ đừng nhìn mình như vậy nữa.

Ninh Kỵ đỏ mặt khi nghe lời tỏ tình: "Sao vậy?"

Mèo con lo lắng tiến lên vài bước: "Anh còn chưa nói hết mà."

Yến Tùy nghiêng đầu, màu đỏ trên cổ không kiềm chế được lan rộng đến d** tai, hơi thở nóng bỏng cháy rực.

Ninh Kỵ vĩnh viễn sẽ không biết ánh mắt nồng nhiệt và thuần khiết của cậu có thể làm người ta phát điên như thế nào.

Đêm khuya sương mù, tuyết rơi dày hơn. Chúng rơi lả tả phủ lên mái tóc đen mềm mại.

Yến Tùy cúi đầu, một tay nâng mặt Ninh Kỵ, đầu mũi gần sát mặt cậu. Đầu ngón tay của hắn v.uốt ve vài cái rồi nhẹ nhàng thì thầm: "Bởi vì cậu nhìn tôi bằng ánh mắt đó khiến tôi rất muốn hôn cậu, Ninh Kỵ."

Ngón tay dài lạnh như băng vô thức vu.ốt ve đôi môi mỏng hồng nhạt của Ninh Kỵ làm đôi môi ướt mềm ấy mở ra. Dụ.c vọ.ng gần như đặc thể hóa chảy tràn ra ngoài.

Tình yêu nồng cháy và thẳng thắn bừng bừng hiện lên trong mắt chàng trai. Yêu thương tr*n tr** và không thể kiểm soát được cứ thế trào ra.

Gió lạnh ban đêm thổi qua. Ninh Kỵ đỏ mặt, đầu nóng ran. Cậu ngơ ngác mở hé môi, bị ái dục được hữu hình hóa kia làm cho không nói nên lời.

Cảm giác không thực do Yến Tùy tỏ tình trước đó giờ đây đã tan biến sạch sẽ. Ninh Kỵ chưa từng cảm nhận rõ ràng sự khao khát và yêu thương mà người trước mặt dành cho mình đến vậy.

Rõ ràng người đó cao hơn mình rất nhiều nhưng lại cúi đầu, nâng niu má mình đầy trìu mến, trong mắt ngập tràn sự mất kiểm soát, thì thầm những lời yêu thương.

Tựa như làn sóng thủy triều dâng lên, cuốn trọn và bao phủ lấy những hạt cát trắng mềm mại, nuốt chửng hết vào lòng rồi lặng lẽ rút xuống không một tiếng động.

Gò má của Ninh Kỵ nóng ran, trái tim đập thình thịch dữ dội. Cậu vô thức nghiêng đầu, thở ra hơi ấm lên đầu ngón tay lạnh lẽo của Yến Tùy rồi áp sát như chú mèo nhỏ.

Cậu ngượng ngùng thì thầm: "Tôi... tôi không nghĩ là mình..."

Dù biết Yến Tùy đã thích người đồng tính từ vài ngày trước, Ninh Kỵ cũng từng thầm đoán người đó có phải là mình không___ bởi vì Yến Tùy đã nói về mẫu người lý tưởng của bản thân.

Mẫu người lý tưởng của Yến Tùy có rất nhiều điểm trùng hợp với cậu. Nhưng suy nghĩ đó chỉ thoáng qua rồi nhanh chóng biến mất khi cậu nhớ lại Yến Tùy từng nói hắn thích người có phần ngốc nghếch. Do đó Ninh Kỵ lại tự loại bản thân ra ngoài.

Thậm chí mấy ngày nay, mỗi lần gặp Yến Tùy cậu đều cảm thấy hơi xấu hổ. Nhiều người gay trên mạng từng chia sẻ nỗi khổ: khi thừa nhận mình là gay trong đời thực, mấy người bạn thân hay anh em chí cốt xung quanh kiểu gì cũng sẽ bắt đầu đoán xem có phải mình bị thích hay không.

Những nghi ngờ đó khiến họ rất khó chịu.

Ninh Kỵ cảm thấy mình không nên quá tự luyến nhưng không thể không tò mò xem Yến Tùy thực sự thầm thích ai. Cậu cũng đem nỗi thất vọng khi nghĩ rằng bạn thân sắp có người yêu mà mình vẫn cô đơn ra giải thích cho cảm giác hụt hẫng của mình.

"Anh thật sự đã lén chú ý tôi từ hồi cấp 3 rồi sao?"

Mèo con ngượng ngùng, vừa ngạc nhiên lại vừa tự mãn, khoe ra một chiếc răng nanh nhọn, đỏ mặt nói lẩm bẩm: "Ôi thôi được rồi được rồi, tôi biết hồi cấp 3 tuy tôi không cao nhưng rất thông minh, đẹp trai chết đi được..."

Chú mèo con vui sướng len lén dựng đuôi lên, giống như bọt kem mềm mại trên cà phê, phồng lên càng lúc càng to.

"Thật ra hồi cấp 3 tôi cũng để ý anh, dù chỉ một chút... thôi được rồi, nhiều hơn một chút."

"Cho tôi hôn một cái được không?"

Chú mèo con bông xù như quả pháo đột nhiên lao tới với tốc độ cực cao, đâm thẳng vào Yến Tùy khiến hắn không kịp phản ứng.

Thậm chí Yến Tùy còn nghi ngờ tim mình đập quá nhanh nên nghe nhầm, trên mặt hắn đầy vẻ ngơ ngác.

Ninh Kỵ lẩm bẩm vài câu, khẽ nhón chân lên, vụng về ôm lấy đầu người trước mặt. Mặc dù là đêm đông khuya khoắt nhưng cậu vẫn nóng rực vì hồi hộp.

Ninh Kỵ cẩn thận hôn lên đầu mũi người trước mặt. Sau khi hôn xong thì cậu mở to mắt, tay che miệng, đôi mắt tròn xoe như hai viên ngọc thủy tinh trong suốt.

Một lúc lâu sau, mèo con liế.m môi, vui vẻ nói: "Xong rồi. Yến Tùy, tôi chắc chắn rồi, tôi cũng cong."

Cậu hôn người trước mặt mà không hề thấy ghét, thậm chí tim còn đập rộn ràng.

Yến Tùy hỏi: "Thật sao?"

Ninh Kỵ vui vẻ đáp: "Thật mà! Trên mạng nói dù thân đến đâu với bạn tốt thì cũng không thể chấp nhận được việc hôn người đó....Ưm___"

Chàng trai ôm bó hoa hồng lập tức cúi xuống, bàn tay ôm lấy mặt Ninh Kỵ, ngón cái và ngón trỏ giữ má cậu. Hắn cúi đầu hôn lên đôi môi mỏng kia, nhẹ nhàng vẽ từng nét lên nó. Bờ môi hồng nhạt bị liế.m ướt, những lời chưa kịp nói đều bị nuốt trọn.

Qua một lúc lâu, trước khi hơi thở trong lồng ngực gần như cạn kiệt, Ninh Kỵ mới được thả ra.

Sợi chỉ bạc dài đứt ngang giữa không trung, nó bị những đầu ngón tay thon dài quấn lấy rồi ngay lập tức được m.út sạch. Người kia khàn giọng nói: "Ninh Kỵ, mức độ này cũng được sao?"

...

"Ninh Kỵ, con còn chưa ngủ à?"

Hơn 1 giờ sáng, cha của Ninh Kỵ thấy ánh sáng hắt ra từ khe cửa thì gõ cửa gọi: "Ninh Kỵ, thức khuya không tốt cho sức khỏe đâu, ngủ sớm đi."

Một lúc lâu sau, phòng ngủ mới truyền ra tiếng đáp lại.

Trong phòng, Ninh Kỵ úp mặt trong chăn, mặt đỏ bừng. Cậu túm tóc nằm úp lên gối giả vờ chết.

Điện thoại bật lên tin nhắn.

Y: Miệng hơi đau.

Y: (>﹏﹏

Bình Luận (0)
Comment