“Mày thấy đấy, tao không cần đến cọng cỏ thúc nước mắt nào vẫn có thể chảy nước mắt được, chừng này hạt châu mày thấy đã đủ chưa?”
Hàn Lộ đáy mắt mong chờ nhìn con cá voi sát thủ khổng lồ trước mắt.
“Đương nhiên là đủ rồi…”
“Vậy thì mày mau đưa tao quay về đi, tao cứ như vậy bị mày lôi đến đây, nhất định là Hợp Khương đã bị dọa không nhẹ rồi.”
“Không được! Nếu như đã như thế này thì cô càng phải trở về đó với tôi. Phải đem mấy cây cỏ thúc nước mắt mà chị gái đã giao dịch lấy về.”
Hàn Lộ: “…”
Dù sao chính là không trở về thì không được đúng không?
“Bất kể như thế nào thì trước tiên mày phải đưa tao quay lại đảo một chuyến cái đã. Để tao thông báo cho bạn bè tao một tiếng.”
“Được rồi…”
Đại gia hỏa trả lời giống như đã đáp ứng, kết quả là vừa mới quay đầu đã đập một cái đuôi lại đây. Trong nháy mắt Hàn Lộ đã bị đánh ngất xỉu ở trong biển.
Cái đuôi đập vào Hàn Lộ kia kỳ thật cũng rất có chừng mực, cũng chính là để cho cô ấy ngất xỉu một lúc thôi, căn bản không làm tổn thương đến thân thể.
“Hừ, lại muốn trốn tôi nữa à? Lần này tôi không thể để cô muốn gì làm nấy được nữa.”
Từ nhỏ đã bên nhau, cùng nhau lớn lên, làm sao lại không hiểu rõ nhau cơ chứ.
Thân thể khổng lồ có chút vụng về đem người vừa rơi xuống biển đặt lên trên lưng, hướng về phía mảnh đất của bộ tộc bơi nhanh tới.
Lúc này Hàn Lộ đang ở trong một trạng thái rất kỳ quái, cô có thể cảm nhận được là mình vẫn còn có ý thức, nhưng rồi lại không thể khống chế được thân thể của mình.
Hơn nữa, trong đầu cô còn đột nhiên xuất hiện rất nhiều thứ, phảng phất như bị người ta dùng sức nhét vào trong, trướng đến đau nhức.
Loáng thoáng có rất nhiều hình ảnh không ngừng hiện lên, Hàn Lộ lúc này mới phản ứng được, những hình ảnh này có lẽ chính là ký ức của nguyên thân của khối thân thể này.
Thì ra nguyên thân cũng có tên là Hàn Lộ, ở trong bộ tộc Giao Nhân từ nhỏ cùng với chị gái nương tựa lẫn nhau. Chị gái của cô tên là Hàn Sương, mỹ lệ dịu dàng và đặc biệt rất thương yêu cô, là một người vô cùng vô cùng tốt.
Mà con cá voi sát thủ này tên là Bối Bối, xem như là con thú khế ước của nguyên thân. Mẹ của nó chính là con thú khế ước của chị gái nguyên thân.
Bộ tộc Giao Nhân sinh sống tại một mảnh sông băng cực kỳ lạnh, ở trung tâm của vùng đất có một ao thú thần, tất cả con thú khế ước của mọi người đều được sinh ra từ trong cái ao đó. Không giống như những tộc người trên đất liền, trong tộc Giao Nhân, cho dù là nam hay nữ, ngay từ khi sinh ra đều sẽ có một người đồng bạn của riêng mình.
Tuy nhiên không phải tất cả mọi người đều giống nhau, có người thì cá heo, có người thì cá mập, dù sao thì tất cả đều dựa vào sự may mắn.
Chị gái của nguyên thân có được chính là một con cá voi sát thủ. Ở trong đại dương, cá voi sát thủ chính là ở vị trí trên cùng của chuỗi thức ăn, ngay cả Hàn Sương ở trong một đám tộc nhân cũng trở nên vô cùng nổi bật. Cô ấy nhanh chóng được đại vu chọn trúng, thu làm môn hạ, trở thành người kế nhiệm đại vu kế tiếp.
Lúc đầu mọi thứ vô cùng hài hòa.
Thẳng cho đến khi nguyên thân được sinh ra.
Đầu tiên là mẹ của nguyên thân lúc sinh con đột nhiên tử vong, sau đó là trong ao thú thần không hề xuất hiện con thú khế ước của cô ấy.
Tất cả mọi người đều cho rằng nguyên thân là một người không lành, muốn Hàn Sương vứt bỏ nguyên thân. Đương nhiên Hàn Sương không chịu, cuối cùng cô ấy hy sinh từ bỏ vị trí đại vu tương lai của mình mới có thể bảo vệ được em gái.
Tuy nhiên cho dù Hàn Sương từ bỏ vị trí đại vu, có cá voi sát thủ làm bạn khế ước, cô ấy ở trong bộ tộc cũng là cơm áo không lo.
Nguyên thân cứ như vậy mà được nâng niu cho đến khi lớn lên.
Kể từ lúc hiểu chuyện, sau khi biết mình sinh ra không có thú khế ước liền bắt đầu náo loạn, đòi chị gái phải đưa con cá voi sát thủ cho mình.
Hàn Sương thương em gái, suy nghĩ rất nhiều biện pháp, cuối cùng vẫn là sau khi cá voi sát thủ của cô ấy sinh ra Bối Bối mới giải quyết được chuyện này.
Không biết cô ấy đã đi trao đổi cái gì với đại vu, dù sao thì nguyên thân cũng đã có một đầu cá voi sát thủ tên là Bối Bối.
Luận về tuổi tác, Bối Bối mặc dù nhỏ hơn nguyên thân nhưng lại càng giống như một người chị. Từ nhỏ cho đến khi lớn đều là lo lắng cho nguyên thân không dứt.
Trong mắt Hàn Sương cùng với Bối Bối, nguyên thân chính là một đứa trẻ có hơi tùy hứng, nhưng chỉ có Hàn Lộ khi xem được những ký ức của nguyên thân thì mới biết được, tất cả là không phải.
Tất cả mọi người đều bị cô ấy lừa!