Hàn Lộ thực sự có thể cảm nhận được nó cũng vì mình mà rất vui vẻ, trong lòng cảm giác càng thêm khó chịu vô cùng.
Một người bạn tốt như vậy, nguyên thân tại sao lại không cần đến chứ?
“Bối Bối, mày thật là tốt.”
Nhận được lời tán dương này, Bối Bối trong lòng cực kỳ phấn khích, không kìm nén được liền ngửa đầu lên khỏi mặt nước và phun ra một cột nước. Tuy nhiên, cột nước bị nghiêng và nó còn ngẩng đầu lên cao, nên tất cả nước trong cột kia đều rơi xuống trên người của Hàn Lộ.
Cột nước mạnh mẽ phun thẳng vào đã làm cô mất thăng bằng, phải lộn nhào hai vòng trên lưng Bối Bối mới có thể ngồi vững trở lại.
Hàn Lộ: “…”
Bối Bối: “…”
“Ờ thì, ờ thì, vậy chúng ta nên bơi bên nào đây?”
Bối Bối nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.
Hàn Lộ lau nước dính ở trên mặt, bất đắc dĩ cười cười rồi vỗ vỗ ở bên phải người nó.
Con cá voi sát thủ khổng lồ nhanh chóng bơi về phía hòn đảo ở đằng xa kia.
Thoạt nhìn hòn đảo ở rất xa, nhưng với tốc độ cực nhanh của Bối Bối, chỉ trong vài phút Hàn Lộ đã đến được bờ.
Vừa lên đến bờ, cô đã phát hiện ra được một ưu điểm lớn của hòn đảo này.
Một bên của hòn đảo này là một vách núi dựng đứng rất lớn.
Hay nói cách khác, Bối Bối không cần phải lo lắng về vấn đề sẽ bị mắc cạn khi bơi vào sát hòn đảo hơn. Như vậy cô ấy có thể ngồi trên bãi đá là có thể sờ được đến Bối Bối rồi.
Thế này thì Bối Bối cũng không cần núp quá xa một cách đáng thương như đến các hòn đảo khác.
“Tiểu Hàn, nơi này tốt nơi này tốt, chỗ hòn đảo mà cô ở trước kia tôi không thể bơi sát vào được.”
“Ừm, vậy thì tao sẽ chuyển đến ở nơi này!”
Hàn Lộ trong nháy mắt đã quyết định chuyển đến ở nơi này.
Bây giờ đã khoảng hai giờ chiều, nếu ngay lập tức chuyển đến ở nơi này, cô vẫn còn thời gian để có thể dựng được một cái lều đơn giản.
“Vậy trước tiên mày đưa tao trở về lại hòn đảo cũ trước đã, để tao thu dọn đồ đạc, rồi chúng ta sẽ chuyển chỗ ở ngay trong hôm nay.”
“Được được được!”
Bối Bối hiển nhiên còn tỏ ra vui mừng hơn cả cô, lại phun ra cả một đống bọt lớn trên mặt biển. Rất nhanh sau đó, nó đưa Hàn Lộ quay trở lại hòn đảo mà cô đang ở trước đó để lấy đồ dùng rồi chuyển đến hòn đảo mới.
Hàn Lộ mang theo cả một đống giỏ, còn cả một lượng không nhỏ số giao tiêu mà cô đã tích lũy được trên đảo, toàn bộ chừng đó quả thật rất nặng.
Mọi thứ được cô đặt ở trên bãi cát, không cần phải để mắt đến chúng, tiếp theo cô bắt đầu tìm kiếm lựa chọn vị trí phù hợp trên đảo để ở.
Cũng không biết là ông trời đã chiếu cố hay là vận khí của cô đặc biệt tốt mà rất nhanh sau đó cô đã tìm được một nơi ở thích hợp.
Sau khi đi vòng quanh gần nửa hòn đảo tính từ chỗ cô đặt chân lên bờ, cô đã tìm thấy một sơn động nằm trên một ngọn núi đá.
Sơn động rất rộng rãi, ba người sánh vai nhau vẫn có thể thoải mái đi vào được bên trong. Hơn nữa bên trong thông suốt, đứng ngay cửa sơn động thỉnh thoảng lại có từng cơn gió nhẹ thổi đến thật là dễ chịu. Chỉ là sơn động này có vẻ hơi sâu, trong tay cô lúc này lại không có lửa nên không dám đi vào sâu thêm bên trong.
Hàn Lộ đứng sát ở cửa sơn động, thò đầu vào bên trong ngửi ngửi, cũng chẳng ngửi thấy mùi tanh gì, chỉ có mùi của gió biển nhẹ nhàng phảng phất bên trong.
Có lẽ cũng không có các loại rắn lớn hoặc các loại sinh vật khác sinh sống trong đó.
Cô nhìn lại một lần nữa, cẩn thận ghi nhớ vị trí của sơn động rồi quay đầu bắt đầu đi vòng quanh khám phá nửa còn lại của hòn đảo.
Dù sao thì cũng nên đi khám phá thêm nhiều nơi nữa trên đảo, biết đâu lại có thể tìm được một vị trí tốt hơn để ở thì sao.
Cô đã mất khoảng một tiếng đồng hồ để đi hết các nơi trên hòn đảo mới này. Cô cũng tìm ra được một vài vị trí thích hợp để có thể dựng nhà ở, nhưng vị trí tốt nhất vẫn là ở sơn động kia.
Một nơi trú ẩn tự nhiên chắc chắn và an toàn. Thật không cần phải lo lắng về vấn đề che mưa che gió, chỉ cần làm thêm một cái cửa nữa là được rồi.
Cái sơn động kia làm trong lòng cô ngứa ngáy, vừa quay trở về liền bắt đầu châm lửa làm đuốc.