Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 152 - Chương 152. Tác Dụng Phụ Của Nước Mắt 1

Chương 152. Tác dụng phụ của nước mắt 1 Chương 152. Tác dụng phụ của nước mắt 1

Có vẻ như hôm nay cô nghĩ về anh ấy hơi nhiều thì phải, điều này thật không tốt lắm.

Thật ra thì giữa cô và anh ấy cũng đều có một chút ý tứ với đối phương, nếu nói chuyện yêu đương thì hình như cũng không tệ lắm.

Cái đáng tiếc chính là, bây giờ không phải là thời điểm thích hợp để nói đến chuyện yêu đương.

Tộc Bạch Hổ vừa mới chuyển đến đây, còn nhiều chuyện cần phải được xử lý. Về phần bản thân mình, chưa kể đến những chuyện phiền toái xảy ra trong tộc Giao Nhân, còn phải bình an vượt qua quá trình hóa hình, đến lúc đó cuộc sống mới có thể xem như là yên ổn.

Hiện tại còn quá sớm để nói đến chuyện tình cảm lứa đôi.

Hàn Lộ lắc lắc đầu, cố nén tất cả những suy nghĩ đó xuống tận đáy lòng, bắt đầu tiếp tục đi tìm kiếm những que củi.

Liên tục mấy ngày hôm trước, trời mưa không ngớt, nhưng bên trong sơn động này vẫn rất khô ráo, xem ra mưa không thể tạt vào bên trong sơn động được, chính là nơi tốt nhất để có thể cất giữ những que củi khô.

Sau khi nhặt củi được một lúc, Hàn Lộ ló đầu nhìn ra từ cửa động ở phía sau, thủy triều lúc này đã bắt đầu rút xuống. Trước đó cửa động cách mặt nước biển khoảng gần hai mét, bây giờ đã rút xuống được hơn phân nữa.

Cô không dám nhảy từ đây xuống, sợ đụng phải những dãi đá ngầm hoặc thứ gì khác bên dưới. Cô chỉ cầm lấy chiếc giỏ và đi về phía cửa trước. Con hổ nhỏ cũng đi theo sau cô ấy, bộ dạng vô cùng ngoan ngoãn.

Vữa rồi trên bãi biển, tiểu tử kia cũng đã ăn no bụng, Hàn Lộ lại cũng không đói lắm nên cũng không cần kiếm quá nhiều đồ ăn, chỉ nhặt một ít ốc biển rồi quay trở lại sơn động.

Tất cả mọi việc đều diễn ra rất thuận lợi, nhưng lúc nhóm lửa đã xảy ra một sự cố nhỏ ngoài ý muốn.

Vì trước đây cô ấy cũng thường nhóm lửa trên bãi cát, ở đó rất rộng rãi thông thoáng, nếu có khói bốc lên, cô chỉ cần chuyển sang ngồi ở một hướng khác là ổn.

Nhưng bây giờ là ở trong sơn động, những làn khói vừa mới bốc lên đã rất nhanh lan khắp mọi nơi trong hang. Cho dù thỉnh thoảng vẫn có gió thổi vào từ cửa động, vẫn là bị sặc không ngừng.

Hàn Lộ bị khói hun đến mức nước mắt chảy ròng ròng, trong sơn động những tiếng leng keng vang lên nối liền không dứt.

Cô bị sặc như chết đi sống lại, nhưng rồi lại không dám đi, đợi đến lúc nhìn thấy ngọn lửa bị dập tắt hoàn toàn đã cô mới vội vàng chạy ra khỏi sơn động.

“Khụ khụ khụ… khụ khụ khụ…”

Cô ho khan suốt một hồi lâu, đến lúc hít thở được bầu không khí trong lành ở bên ngoài, cuối cùng cũng như được sống lại.

Con hổ nhỏ cũng bị cay xè hai mắt, nước mắt lưng tròng, tuy nhiên nó lúc đó đã cố gắng chạy nhanh nên không bị hít quá nhiều khói.

Hàn Lộ có chút lúng túng lền bế con hổ nhỏ lên, vuốt nhẹ bộ lông của nó. Cô đang định nói cái gì đó, đột nhiên nhớ đến vừa rồi mình mới chảy nước mắt xong!

Hình như còn chảy hơi nhiều nữa thì phải?

Bất tri bất giác cô mới phát hiện ra cơ thể mình dường như mềm nhũn không còn chút sức lực nào cả, tựa như liên tục kéo lồng cá suốt cả mấy tiếng đồng hồ vậy.

Có chút vô lực.

Ngay cả đứng cũng không tài nào đứng vững được, đành dứt khoát đặt mông ngồi trên mặt đất.

Lúc này mới bắt đầu mơ hồ hiểu ra.

Có vẻ như nước mắt chảy ra quá nhiều, sẽ ảnh hưởng không tốt đối với cơ thể của cô. Trước kia cũng chảy nước mắt, nhưng là không nhiều nên bản thân không cảm nhận được, đến bây giờ mới thực sự nhận ra điều đó.

Tâm trạng Hàn Lộ dần dần ổn định lại.

Trước đó cô luôn cảm thấy điều đó là không chân thật, những viên giao châu quý giá này nhưng kiếm được cũng không phải là quá khó khăn. Bây giờ cô hiểu rằng nó không phải là vô hạn, khiến cô cảm thấy yên tâm hơn.

Con hổ nhỏ nhìn thấy Hàn Lộ vẫn ngồi trên mặt đất không hề nhúc nhích, liền ủi ủi cô một chút, ra hiệu cho cô nhanh trở vào trong sơn động.

“Tiểu tử, bây giờ tao không sao nhấc người lên được. Hơn nữa, bên trong vẫn còn rất nhiều khói, trước hết chúng ta phải làm sao cho khói tản hết đi đã.”

Hàn Lộ ngồi đó chỉ nói hai câu thôi mà đầu óc cũng bắt đầu choáng váng.

Cái tác dụng phụ này cũng quá lớn rồi!

Cô không thể gắng gượng, chịu đựng thêm được nữa mà ngay lập tức ngã xuống mặt đất.

Mí mắt nặng trĩu sụp xuống, Hàn Lộ chỉ kịp chạm vào người con hổ nhỏ rồi liền ngất lịm đi.

Con hổ nhỏ cho dù có thông minh đến đâu cũng không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra trước mắt mình. Lúc đầu nó cũng chỉ cho là Hàn Lộ chỉ ngủ thiếp đi một lúc. Thế nhưng nó canh chừng mãi cho đến khi trời đã tờ mờ sáng mà vẫn không thấy cô ấy tỉnh lại.

Đến lúc này, nó thật sự cảm thấy lo lắng, cứ dùng chân đẩy đẩy vào người cô, cũng không thấy người đang nằm trên mặt đất mở mắt.

Bây giờ phải làm sao đây….

Bình Luận (0)
Comment