Dương Sí xách con hổ nhỏ trở về làm bạn với Hàn Lộ, đeo một chiếc giỏ nhỏ đuổi theo dòng thủy triều đang dần rút xuống.
Tuy nhiên, anh cũng chỉ biết được một số loại hải sản mà thôi.
Biết được những con ngao biển, cua và cá.
Hơn nữa anh cũng chưa được Hàn Lộ hướng dẫn cách tìm những con ngao biển kia, vì thế anh đi ra ngoài một hồi lâu, lúc quay về cũng chỉ bắt được hai con cua và hai con cá.
Khắp nơi trên bờ biển toàn là mấy thứ đồ ngon lành, nhưng kết quả anh chỉ đem mấy thứ khó ăn trở về.
Hàn Lộ thật sự hận không thể mình lập tức khôi phục sức lực, rồi dẫn anh đi ra bờ biển học cách nhận biết và tìm kiếm các loại hải sản.
Có lẽ những biểu lộ trên khuôn mặt của cô thật quá rõ ràng, khiến Dương Sí dễ dàng nhận ra được.
“Hay là, cô đi cùng với tôi nhé?”
“Đi cùng anh sao?”
Hàn Lộ rõ ràng đã động tâm rồi, tuy nhiên nghĩ lại mình lúc này không có sức lực gì cả, đi cùng anh ra đó cũng chỉ làm người ta thêm phiền phức mà thôi.
Vẫn nên từ chối thì hơn.
Cô vừa định nói từ chối thì liền nghe được Dương Sí nói một câu.
“Tôi sẽ cõng cô…”
Anh là người thuộc phái hành động, vừa nói xong liền khom người cúi xuống trước mặt Hàn Lộ.
Hàn Lộ cố nhịn lại, nhưng cuối cùng vẫn không thể nhịn được đành leo lên lưng anh.
Câu đầu tiên Dương Sí nói với cô sau khi đứng dậy là: “Tiểu Lộ…Cô nhẹ quá, phải ăn thêm thịt thật nhiều vào.”
Hàn Lộ nằm sấp ở trên lưng anh, trên mặt không giấu được nụ cười.
Tên ngốc này có lúc cũng nói ra được những lời chân thật nghe rất có lý.
“Biết rồi, đi thôi nào.”
Chậm trễ thêm nữa thì đến lúc thủy triều lại dâng lên.
Dương Sí gật đầu, kìm lại cảm giác hồi hộp căng tràn trong lồng ngực và nụ cười không ngừng nở trên môi, cõng giống cái nhỏ trên lưng đi về phía bờ cát lộ ra sau khi thủy triều xuống.
Trên đường đi, Hàn Lộ nói lại những kiến thức cơ bản mà trước đó cô đã dạy cho những phụ nữ trong tộc Bạch Hổ. Sau đó lại tiếp tục dạy cho anh cách nhận biết các lỗ thoát khí khi có những con ngao biển ẩn nấp bên trong.
Ngoại trừ khi sóng biển quá lớn, những con ngao biển đó sẽ giấu mình trong cát, không để lại lỗ thoát khí thì không thể tìm bắt được bọn chúng.
Lần trước khi Dương Sí đến đảo, cô đã dạy cho anh rất nhiều cách để có thể tìm kiếm được các loại hải sản, nhưng cách tìm bắt những con ngao biển thì vẫn chưa từng nói qua. Cũng là vì lúc đó trời đã quá tối, cô không còn nhìn rõ được những lỗ thoát khí của bọn chúng, thì rất khó để dạy cho anh được.
Hôm nay mới được xem là lần đầu tiên giảng dạy cho anh một cách nghiêm túc và bài bản.
Dương Sí học rất nghiêm túc, dù sao thì vụ cháy rừng cũng sắp xảy ra, thức ăn cũng theo đó trở nên khan hiếm hơn. Sau khi được giống cái nhỏ dạy cho các cách nhận biết và tìm bắt các loại hải sản, ít nhất những thành viên trong tộc cũng sẽ không lo bị chết đói.
Anh đào ngao biển cực kỳ nghiêm túc, Hàn Lộ ngồi bên cạnh buồn chán nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, đột nhiên hai mắt cô sáng rực lên, dưới tảng đá lớn bên cạnh có lộ ra hai con mắt to và sáng đang nhìn cô chằm chằm.
“Dương Sí Dương Sí! Tạm thời đừng đào ngao nữa, đằng kia có một con cua, trông nó có vẻ khá to, chúng ta hãy qua đó bắt nó trước đã.”
Nằm ẩn mình dưới tảng đá to, kích thước lại to như vậy thì gần như chắc chắn đó là một con cua xanh, nó chính là món ăn khoái khẩu của cô.
Nghe thấy lời cô nói xong, Dương Sí lập tức quay đầu lại, nhìn theo hướng cô đang đưa tay chỉ. Phía dưới tảng đá quả thật là có một con cua to.
Khe hở ở chỗ tảng đá quá nhỏ, anh không thể luồn tay vào bên trong, liền lấy một cành cây chọc vào. Con cua kia cũng thật cứng đầu, anh thọc cây vào mất hơn nữa ngày trời nó mới chịu chui đầu ra khỏi đó.
Dương Sí lanh mắt lẹ tay chộp lấy nó.
Quả nhiên là rất lớn!
Hàn Lộ ngồi trên mặt đất nên không nhìn rõ được toàn cảnh, chỉ nhìn thấy nó có vẻ rất to, cũng khoảng chừng gần hai cân.
Nếu đặt nó trong thời hiện đại, đây đúng là một con cua khổng lồ và có thể bán nó với giá gần một nghìn tệ.
“A? Sao ở đây lại nhiều hạt cát quá vậy?”
“Cát sao?”
Hàn Lộ sững sờ, rất nhanh phản ứng lại, cái mà Dương Sí nói có lẽ là trứng ở trong bụng nó, đây là một con cua đang có trứng!
Khi bắt được một con cua bụng đầy trứng như thế, thông thường cô và ông nội sẽ mang nó thả xuống lại trong nước.
Một con cua có bụng trứng như vậy, sau này nó sẽ nở ra hàng ngàn hàng vạn những con cua khác, khi chúng được thả trở lại biển, chỉ một năm sau là có thể bắt được nhiều cua hơn nữa.
Cô đang định nói thả cua ra, thì thấy tên ngốc này đã nặn ra một đống trứng cua!
Tên ngốc này không chỉ là moi lấy trứng của nó, còn dùng đầu ngón tay nghiền nát.
Hàn Lộ nhìn những quả trứng bị anh nghiền nát, trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy đau lòng vô cùng.
Đây quả thật chính là hiện trường của một vụ giết cua hàng loạt!
“Anh!!!”