Hàn Lộ mỉm cười, quay đầu lại xoa xoa nhẹ lên đầu nó, giải thích với nó: “Bào ngư không phải là mấy con cá hay bơi qua bơi lại mà mày hay ăn đâu. Nó là một loài động vật có vỏ và thường sống bám trên các vách đá ngầm. Nó còn rất giỏi ngụy trang, nếu ai không biết thì thực sự là rất khó tìm được. Mày đi theo tao…”
Bối Bối nghe lời bơi theo phía sau cô, nhìn thấy cô lấy con dao xương ra và nhẹ nhàng chọc vào một tảng đá ngầm, sau đó một mảnh đá nhỏ liền rơi xuống dưới.
“Đây, cái này chính là bào ngư đây.”
Bối Bối: “…”
“Đây không phải là một cục đá sao?”
Hàn Lộ đem con bào ngư trong tay lật ra mặt bên kia, nhìn thấy phần thịt kia vẫn đang còn ngọ nguậy, Bối Bối ngạc nhiên trợn tròn hai mắt.
“Thứ này, ăn có ngon không?”
Nó cho tới bây giờ còn chưa từng được ăn qua thứ này đâu.
“Vậy tao cho mày nếm thử một miếng trước nhé.”
Hàn Lộ vừa nói vừa dùng chiếc dao xương đâm vào bên trong vỏ bào ngư rồi xoay một vòng, nhưng thứ này không dùng tốt như dao, cô phải xoay cả một vòng rồi lại dùng sức kéo rất lâu mới lấy ra được phần thịt của nó.
“Há miệng ra.”
Vừa nghe đến ăn, Bối Bối hoàn toàn theo bản năng há miệng hút một cái, kết quả là không chỉ là thịt bào ngư bị hút vào trong miệng nó mà ngay cả Hàn Lộ cũng bị nó hút vào trong miệng.
Hàn Lộ: “…”
“Bối Bối, khẩu vị của mày cũng không nhỏ đấy…”
“Phụt!”
Cũng may là Bối Bối phản ứng nhanh, vẫn chưa cắn mạnh một cái xuống dưới, mà ngay lập tức phun người ở trong miệng nó ra.
“Tôi không có cố ý! Cô cho tôi ăn thêm một miếng nữa …”
Hàn Lộ bắt đầu có cảm giác khiếp sợ cái miệng sâu khổng lồ của nó nên đặt phần thịt lên tảng đá ngầm và để cho nó tự ăn.
“Tao đi cạy những con bào ngư khác đây, mày tự mình chơi đi.”
Cô vẫn đang suy nghĩ về việc tìm kiếm một cái gì đó làm nồi nấu.
Ý định tìm nồi này đã sinh ra thì không cách nào đè xuống được nữa. Nhưng quả thật là rất khó tìm, Hàn Lộ đã tìm hơn nửa tiếng đồng hồ mới tìm ra được một vài con bào ngư to hơn một chút.
Có rất nhiều bào ngư bám vào các tảng đá ngầm, nhưng hầu hết chúng chỉ to bằng bàn tay, lớn hơn một chút thì cô ấy chỉ tìm thấy được ba con. Mấy con này lấy ra còn có thể dùng làm bát, nhưng làm nồi nấu thì thật không thích hợp chút nào.
Sau khi nạy ra được khoảng mười mấy con bào ngư, Hàn Lộ bắt đầu dừng tay lại.
Bào ngư như vậy cũng đủ rồi, bát cũng đã có rồi, lại tìm thêm một cái gì đó làm nồi nữa là hoàn hảo.
Những con ốc xà cừ thường sống ở gần các rạn san hô, Hàn Lộ đã ra khỏi các tảng đá ngầm lớn, cô nhìn thử xung quanh một chút nhưng vẫn không tìm thấy rạn san hô nào tương đối lớn cả.
“Bối Bối đi thôi!”
Nơi này không có, vậy thì đi về phía trước xem thử thế nào.
Bối Bối nhanh chóng bơi theo cô.
Sau khi một người và một cá tiếp tục bơi lượn dưới đáy biển hơn nửa tiếng đồng hồ, Hàn Lộ bắt đầu hưng phấn lặn sâu xuống dưới. Bởi vì cô ấy đã nhìn thấy một rạn san hô rất lớn và rất đẹp!
Ốc xà cừ không ngụy trang giỏi như bào ngư nên rất dễ phát hiện ra chúng. Sau khi Hàn Lộ nhặt được một con nhỏ đưa cho Bối Bối xem, Bối Bối liền xung phong tình nguyện giúp cô ấy tìm ra con to nhất.
Nhưng Bối Bối cũng không dám bơi quá xa, dù sao cũng đang ở dưới đáy biển, ai biết được có cái tên có mắt không tròng nào cố ý xông lên tấn công Tiểu Hàn, vậy nên nó phải ở gần đó để bảo vệ Tiểu Hàn.
Hàn Lộ cũng không dám cách Bối Bối quá xa.
Khu vực ngoài khơi chắc chắn có cá mập xuất hiện, bọn chúng sẽ không dám tới gần nếu có Bối Bối ở đó, nhưng nếu Bối Bối đã bơi ra quá xa, có lẽ bọn chúng sẽ lập tức nhào lên xé xác cô ra thành từng mảnh nhỏ.
Ôi chao, cô vẫn còn quá yếu ớt.
Tuy nhiên, chờ sau khi hóa hình, cô sẽ có thể một mình xuống biển được. Trong đầu cô có nhiều loại chú thuật có tính công kích như vậy, nhưng cô nhất định phải hóa hình thì mới có thể dùng được, cũng không biết là vì sao phải như vậy.
Bây giờ cô vẫn chỉ là một con gà yếu đuối mà thôi.
“Tiểu Hàn! Mau mau tới đây!”
Giọng nói phấn khích của Bối Bối ngay lập tức thổi bùng lên hi vọng trong đầu Hàn Lộ. Nó cao hứng như vậy, chỉ có một khả năng, đã tìm được con ốc xà cừ lớn!
Hàn Lộ liền nhanh chóng bơi qua, theo hướng cái đầu to lớn của Bối Bối, cô vừa cúi đầu xuống thì nhìn thấy một con ốc xà cừ thật lớn.
Thoạt nhìn nó có thể chứa được ba qua dừa, đó chính là cái nồi nấu canh lý tưởng nhất của cô!