Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 188 - Chương 188. Hàn Sương 5

Chương 188. Hàn Sương 5 Chương 188. Hàn Sương 5

Kết quả là ngay khi cô ấy định mặc kệ nó thì nó lại nhăn nhăn nhó nhó tìm tới bên cô. Nguyên nhân là bởi vì trên người nó có rận.

Hàn Sương đã cố gắng hết sức nhẫn nại mới không đem nó quăng xuống biển. Nhìn đôi mắt long lanh ngấn lệ của nó đang nhìn cô với vẻ đau khổ, lòng cô lại dịu xuống, mơ mơ hồ hồ mang nó ra biển bắt rận và tắm rửa thật sạch sẽ.

Vì thế mới có một màn lẩm bẩm như thế.

Bộ lông trên người tiểu gia hỏa này quá dài, cần phải được cắt ngắn đi một chút thì mới có thể đối phó được với lũ chấy rận kia được.

Nhưng bây giờ trong tay cô không có dụng cụ gì để có thể cắt được, chỉ có một con dao bằng đá thô ráp đến không thể thô ráp hơn.

Không có sự lựa chọn nào khác, đành phải sử dụng nó.

Thần thú đại nhân với vẻ mặt sống không còn gì để luyến tiếc nằm dài trên bãi biển, cảm nhận được toàn thân bị người sờ soạng, xấu hổ đến mức hận không thể giết chết bản thân mình vì cái tội mê rượu mấy ngày trước.

Chao ôi…

Tắm rửa thì tắm rửa, cắt lông cũng không tính là gì. Dù sao chỉ cần có thể loại bỏ được hết lũ chấy rận đang bò qua bò lại trên cơ thể anh là tốt rồi!

Thật là xấu hổ, thật là đáng xấu hổ!

Hàn Sương nếu biết được tiểu gia hỏa đang ở trong tay mình đây chính là bản thể của thần thú đại nhân, nói không chừng cô sẽ lập tức ném đi.

Đáng tiếc là cô không biết.

Bởi vì nhìn thấy tiểu gia hỏa này bị chấy rận hành hạ thật tội nghiệp, thế nên động tác trên tay cô thật sự nhẹ nhàng vô cùng, giọng điệu dỗ dành từ khi cắt tỉa chiếc lông đầu tiên cho đến tận những chiếc lông cuối cùng. Thật sự chắc chỉ có em gái của cô ở trong tộc mới nhận được cái đãi ngộ nay, ngay cả Bảo Bảo cũng chưa từng có.

Thần thú đại nhân vừa hưởng thụ sự phục vụ dịu dàng mềm mỏng như nước, vừa nghiêm túc đánh giá người phụ nữ đang ở trước mặt mình.

Ừm, dáng dấp cũng coi như là tạm được, hầu hạ còn rất dễ chịu, điều quan trọng là anh thấy thuận mắt. Đợi đến khi anh khôi phục được thần lực, sẽ thưởng cho cô ấy một chức vị thị nữ điện thú thần cũng được.

“Hả? Đây là cái gì chứ? Cảm giác không giống như những chiếc lông, chẳng lẽ lại là một con sâu hay sao?”

Mệnh căn bị nắm chặt, cả khuôn mặt của thú thần đại nhân co rúm lại vì đau.

“…”

Thị nữ điện thú thần chó má!

Anh thề, chờ sau khi khôi phục lại thần lực, nhất định sẽ mang người phụ nữ này ném vào trong động côn trùng!

“Sao lại không rút con sâu này ra được nhỉ. Thử sang cái này một chút xem sao.”

Hàn Sương một lần nữa lại cầm con dao bằng đá lên.

Thú thần đại nhân nhìn thấy sợ đến mức hai hàm răng đánh lụp cụp vào nhau, liều mạng cố giãy dụa lại bị ép xuống mạnh hơn. Nước mắt rất nhanh liền chảy xuống.

Người phụ nữ này thật đáng sợ!

Tuyệt đối không được động thủ!

Chỉ cần không động thủ thì chuyện gì cũng dễ nói, núi vàng núi bạc, tiên đan linh dược, hay là làm phu nhân của thần thú cũng không thành vấn đề!

Thú thần đại nhân trong lòng vừa mới than khóc xong những lời này, liền thấy người phụ nữ buông con dao bằng đá xuống.

“….”

“Đừng lo, tao đem con dao đá này đi mài thêm chút nữa, rất nhanh sẽ quay lại thôi.”

Thú thần đại nhân sợ hãi, phun ra một ngụm máu tươi và hôn mê bất tỉnh.

Cũng là ở trên hoang đảo, nhưng cuộc sống của Hàn Lộ lại thoải mái hơn nhiều.

Từ khi kiếm được nồi nấu canh, cô liền thay đổi cách nấu canh ăn, nuôi con hổ nhỏ ăn no đến tròn vo. Không biết con hổ nhỏ này có bị đột biến gì không mà vóc dáng của nó thay đổi theo từng ngày. Mới chỉ mấy ngày đã cao gần đến đầu gối của Hàn Lộ.

Lượng ăn của nó cũng tăng gấp đôi so với trước kia, số lượng thức ăn cô vất vả tích trữ được trong mấy ngày đã bị nó ngấu nghiến ăn sạch.

Lúc này nó đành phải tự lực cánh sinh đi đi đào ngao ở trên bãi biển.

Hàn Lộ thì thu dọn một số vật dụng và chuyển hết những que củi khô vào trong sơn động, dự định hôm nay sẽ đi một chuyến đến tộc Bạch Hổ để gặp bạn trai.

Nếu hôm nay không đến gặp anh, những con bào ngư để dành cho anh không chừng là sẽ bị con hổ nhỏ ăn sạch mất.

Hơn nữa đã mấy ngày trôi qua, một chút tin tức đều không có, nói không bồn chồn lo lắng thì hoàn toàn không phải.

Về vấn đề của chị gái, mặc dù có suy đoán rằng chị ấy vẫn còn sống, nhưng bây giờ cô vẫn chưa có khả năng ra biển để tìm kiếm, vì vậy lúc này tạm thời đem những dự định suy nghĩ đó cất giấu trong lòng.

Mọi thứ đành phải đợi đến khi cô hóa hình thành công đã thì mới có thể tính tiếp được.

Bình Luận (0)
Comment