Kết quả trong ánh mắt của Hòa Nhạc chỉ có sự mờ mịt trống rỗng.
“Người hiện đại là gì?”
Dáng vẻ kia không phải là giả vờ không biết, là thật sự không hiểu gì.
Vậy là tốt rồi, cô ta không phải bị ai xuyên vào hết.
Dương Sí núp ở phía sau, nhìn thấy giống cái nhỏ đột nhiên xuất hiện, lại đứng gần Hòa Nhạc như vậy, trái tim anh như sắp nhảy lên đến cổ họng. Bàn tay cũng không tự chủ được mà bóp chặt.
“Rắc” một tiếng, lớp vỏ cây trước mặt đã bị anh bóc ra khỏi thân cây.
Một chút âm thanh rất nhỏ này Hòa Nhạc không thể nghe thấy, hiện tại trong đầu cô ta đang quay cuồng ý nghĩ tìm cách gì đó để có thể lừa Hàn Lộ này đi đến một nơi khác, sau đó sẽ hạ độc chết.
Muốn nói ở nơi này người mà cô ta hận nhất là ai, ngoại trừ đại vu ra, còn thêm một người nữa chính là người đang đứng trước mặt cô ta lúc này.
Dương Sí tuy rằng trước kia không đồng ý cùng cô ta kết làm bạn lữ, nhưng thái độ của anh ấy đối với cô ta cũng coi như không tệ, chỉ cần cô ta thân cận với anh nhiều hơn một chút, nhất định anh sẽ nguyện ý cùng với cô ta kết làm bạn lữ.
Nhưng chính là Hàn Lộ đang đứng trước mắt này! Cô ta vừa tới, liền cướp đi mọi ánh mắt, mọi sự quan tâm của Dương Sí, thêm vào đó là mọi xui xẻo ập đến với mình cũng từ cô ấy mà ra, cô ta đúng là một tai tinh!
Hòa Nhạc trong lòng hận nghiến răng, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra rất bình tĩnh.
“Tiểu Lộ! Tôi có nhìn thấy, vừa rồi con hổ của cô đã qua đó!”
Hàn Lộ: “…”
Tiểu Tuyết bây giờ đang vui mừng lấy thức ăn chia cho các bạn hổ khác trong hang, làm sao nó có thể chạy đến nơi này được.
Hòa Nhạc là đang muốn dụ mình đi cùng với cô ta.
Ừm….
Được rồi, cứ làm như kế hoạch của cô ta vậy.
Hàn Lộ lơ đãng liếc nhìn ra cái cây đại thụ phía sau kia, quay đầu lại giả bộ như tin vào lời của Hòa Nhạc, chạy về hướng cô ta chỉ.
Dương Sí lập tức hiểu được giống cái đã phát hiện ra mình, trong lòng ngọt ngào, nhìn thấy bóng dáng Hòa Nhạc dần xa vội nhanh chóng đuổi theo.
Anh không yên tâm khi để một mình bạn gái ở bên cạnh Hòa Nhạc.
Hàn Lộ từ đầu đến cuối luôn luôn giữ khoảng cách với Hòa Nhạc, sau khi tìm kiếm một hồi lại nghe Hòa Nhạc nói là nhìn thấy Tiểu Tuyết đã đi sang một hướng khác, cô cũng cùng chơi với cô ta, không ngờ chạy mãi đến tận chân núi.
Mỗi bước chân của Hòa Nhạc trên đôi chân đang bị thương như dẫm lên một cái gai sắc nhọn, những giọt nước mắt ứa ra vì quá đau. Nhưng nhìn thấy mục tiêu trước mắt sắp đạt được, dù có đau đớn đến mấy cũng phải cố chịu đựng.
“Hòa Nhạc, cô sao thế?”
Hàn Lộ trong lòng thở dài.
Cô thực sự chưa bao giờ nhìn thấy một người ngu ngốc như vậy, khắp người đầy thương tích, không nói đến việc cần phải chăm sóc bản thân trước mà trong lòng chỉ lo đi nghĩ đến chuyện hại người, bị người khác đùa bỡn cũng không kịp phản ứng, lại còn tưởng rằng kế hoạch của mình đang diễn ra thuận lợi. Cũng không biết đầu óc cô ta có đang bị vấn đề gì không.
Bây giờ họ đã xuống đến tận chân núi, Hòa Nhạc chắc là chuẩn bị ra tay rồi.
Hàn Lộ vừa nói chuyện với Hòa Nhạc vừa nhìn ra phía sau lưng của Hòa Nhạc. Mặc dù cô chỉ nhìn thấy được một tán cây xanh um tươi tốt, nhưng cô chắn chắc là bạn trai của mình đang núp ở đó theo dõi bảo vệ cô.
Sợ thì cô không sợ.
Cho dù Dương Sí không ở sau tán cây đó, Hàn Lộ cũng không cần phải phải sợ.
Hòa Nhạc bây giờ yếu đến mức ngay cả mình cũng không thể đánh lại, muốn hại người khác chỉ có thể là dựa vào thứ cực độc của tộc Minh Xà mà thôi.
Cô là người của tộc Giao Nhân, ngay cả khi ăn vào chất kịch độc của rắn biển cũng là mặt không đổi sắc, làm sao lại sợ loại chất độc này được chứ?
Hàn Lộ không muốn tiếp tục chơi trò đuổi bắt với Hòa Nhạc nữa, liền trực tiếp đẩy cô ta một cái.
“Ồ, xem ra Tiểu Tuyết không chạy đến nơi này, chúng ta cũng quay về thôi. Cũng không cần tìm nó nữa, đợi lát sau nó cũng sẽ tự quay về.”
Hòa Nhạc theo phản xạ hét lên một tiếng không được, hét xong lại vội vàng giải thích: “Không phải, ý tôi là, cô đã đi bộ lâu như vậy chắc cũng mệt rồi phải không? Tôi cũng đã mệt rồi, lại còn rất đói và khát nước nữa, chúng ta hãy đến bên bờ sông kia ngồi nghỉ một lát được không?”
Nói xong sợ Hàn Lộ từ chối, liền vội vàng khập khiễng đi về phía bờ sông trước.
Hàn Lộ phối hợp cũng diễn kịch với cô ta, còn muốn tìm cho cô ta một ít đồ ăn.
Hòa Nhạc sửng sốt.
Giống cái nhỏ này thật là ngu ngốc, lại còn tự mình đi tìm thứ gì đó giúp mình hạ độc cô ta nữa.
Ha ha ha ha …