Đó chính là con rắn hổ mang có màu đỏ sẫm.
Nó cắn xong một cái liền tiêu sái rời khỏi vòng vây.
Như thể bị ảnh hưởng bởi nó, những con rắn khác cũng từ từ biến mất khỏi nơi đó.
Lúc này, người đàn ông thấp bé đó mới bước lên phía trước, tháo xuống một lõi cỏ cắm ở trên vòng cổ của anh ta. Cũng không đưa hết, chỉ bẻ một đoạn nhỏ đưa cho Hàn Lộ.
“Giống cái nhỏ, nhanh ăn cái này đi, nếu không sẽ bị mất nhiều máu và chết ngay lập tức đấy!”
Hàn Lộ cầm lấy nó, ngửi một cái, đúng là không có độc.
Nhưng cô ấy vẫn không ăn, mà chỉ dùng một thủ thuật che mắt nhỏ, kẹp chặt lõi cỏ giữa các ngón tay, sau đó lại che miệng như thể là cô đang ăn.
Hai người đàn ông nhìn nhau mỉm cười, thở phào nhẹ nhõm.
“Bây giờ cô có thể quay về và lấy hạt châu. Nhưng nếu cô không nhanh chóng quay trở lại đây thì cô cũng sẽ chết.”
“Vẫn là bị chết sao?”
“Đúng vậy! Nếu cô không tin thì cô có thể nhìn xem trong lòng bàn tay của cô lúc này có mấy đường màu đen, nếu những vạch đen đó lan dần lên đến cổ tay thì cô sẽ chết không phải nghi ngờ.”
Hàn Lộ cúi đầu nhìn xuống trong lòng bàn tay mình.
Trắng nõn mềm mại, thậm chí ngay cả một vết chai cũng đều không có.
“Đương nhiên, nếu cô sớm lấy được hạt châu quay lại đây, chúng tôi sẽ giải độc cho cô hoàn toàn. Thế nhưng, chuyện này chỉ có một mình cô biết, nếu cô nói cho người khác biết, chúng tôi sẽ không giải độc cho cô.”
“Được, vậy tôi sẽ quay về lấy hạt châu, hai ngươi cũng đừng rời khỏi chỗ này.”
Vẻ mặt tỏ ra vô cùng lo lắng sợ hãi của Hàn Lộ, khiến hai người đàn ông này càng thêm an tâm.
“Yên tâm đi, chúng tôi hứa sẽ ở đây đợi cô!”
“Nhất định là hai người không được bỏ đi trước đấy!”
Hàn Lộ lại căn dặn hai người đàn ông đó thêm lần nữa, sau đó quay người bỏ chạy thật nhanh theo đường cũ.
Đến khi không còn nhìn thấy bóng lưng duyên dáng của giống cái nhỏ nữa, hai người đàn ông mới lấy lại tinh thần và trở về ẩn náu chỗ cũ.
“Này, anh hai, lúc nào giống cái kia quay trở lại đây, để cho em chơi cô ta trước được không?”
Người đàn ông thấp lùn quay đầu lại nhìn và hừ một tiếng.
“Tao là anh, đương nhiên phải là tao chơi trước!”
“Anh là anh nên đáng ra phải nhường em!”
“….”
Hai người đàn ông vì chuyện này mà cãi nhau ầm ĩ.
Ở phía bên kia, Hàn Lộ chạy ra khỏi đó và hỏi thăm một vài người của tộc Bạch Hổ, nên cô ấy đã sớm tìm được đường quay trở về, dựa theo trí nhớ trong đâu, cô tìm đến được sơn động của đại vu.
Người bảo vệ trước sơn động của bà ấy vẫn là A Diệp, bởi vì cả Hợp Khương và cô ấy đều là người quen. A Diệp liền mỉm cười và chào hỏi cô.
Hàn Lộ bước tới, thò đầu nhìn vào phía bên trong sơn động nhưng không nhìn thấy bóng người mà cô cần tìm.
“A Diệp, Dương Sí có còn ở trong đó không?”
“Không có, anh ấy đã đi được một lát rồi, đi về hướng đó.”
Anh đã không còn ở đây nên đương nhiên cô cũng không còn muốn gặp đại vu nữa. Cô nhanh chóng nói lời cảm ơn A Diệp và đuổi theo bạn trai mình.
Cũng không biết được anh đi nhanh thế nào mà cô phải chạy thật nhanh ra khỏi hai mảnh rừng mới đuổi kịp được anh.
“A Sí!”
Dương Sí nghe được tiếng người gọi liền lập tức dừng lại, bên cạnh còn có một người đàn ông khác đi cùng, nhìn thấy Hàn Lộ chạy đến, anh ta lập tức thức thời tìm cớ rời đi trước.
“Có chuyện gì vậy, chậm lại một chút, đi nhanh như vậy nếu vấp ngã thì làm thế nào?”
“Xảy ra chuyện lớn rồi!”
Hàn Lộ quá mệt vì cố chạy thật nhanh, chống hai tay vào hông thở hổn hển, vừa thở mạnh vừa vội vàng nói: “Khu rừng bên cạnh bờ biển có hai người của tộc Minh Xà. Không chỉ thế, còn có mấy con rắn độc nữa! Chính là những con rắn kia đã làm em sợ, nếu không thì em đã bắt được hai tên kia đến đây rồi.”
Dương Sí: “…”
Thật sự là quá đau đầu, tại sao bạn gái của mình lại luôn gặp những kẻ xấu như vậy chứ.
“Người của tộc Minh Xà lên núi chuyện chúng ta đã dự đoán từ trước. Nhưng không ngờ bọn chúng lại xuất hiện nhanh như thế, em hãy quay trở về tộc trước đi. Không được, hãy quay về sơn động, tốt nhất nên nhờ mẹ anh đưa em về đó, anh đi một lát rồi sẽ quay về gặp em sớm nhất có thể.”
“Không được!”
Hàn Lộ quay người lại và chặn đường không cho anh đi.
“Anh phải đưa em đi theo, nếu không em sẽ không yên tâm khi để anh một mình đến đó.”
Ở chỗ đó lại còn có mấy con rắn độc nữa.