Dù sao thì vẫn còn một con gà khác, con này là gà mái nên để nó lại để nơi đây để đẻ trứng cái đã. Ngày nào cô cũng ăn hải sản, có trứng cũng thật là tốt, thỉnh thoảng có thể thay đổi khẩu vị.
Hàn Lộ cầm lấy quả trứng gà lên, bỏ qua con gà mái đang sợ hãi đứng đó và đi bắt một con gà khác tới đây.
Cô không nhìn ra được nó là gà trống hay gà mái, nhưng đến lượt con này, cho dù là trống hay mái, hôm nay dù sao cũng phải giết một con.
“Này… ai bảo mày vận khí không tốt, đúng lúc gặp phải người khác đang đẻ trứng.”
Lần này Hàn Lộ không dám nhắm mắt lại nữa, một chân cô giẫm mạnh lên chân con gà, một tay túm chặt lấy đầu gà, cầm dao xương đâm mạnh một cái vào ngay cổ nó.
Một dòng chất lỏng ấm nóng phun mạnh vào mặt cô, khiến cô giật nảy mình.
Con gà rừng trong tay cô bắt đầu vùng vẫy điên cuồng.
Hàn Lộ cũng không nói rõ được cảm giác trong lòng mình bây giờ là như thế nào, chỉ biết là có chút sợ hãi, nhưng vẫn cố giữ chặt con gà. Mãi cho đến khi con gà không còn động đậy được nữa, cô mới thả tay ra và luống cuống ngồi bệt trên bãi cát.
Giết gà thật đúng là quá hao tổn sức lực.
Sau khi cô rửa sạch máu gà văng đầy trên mặt, Hàn Lộ vẫn dùng con dao xương bắt đầu mổ bụng gà. Còn lông gà, đợi lát nữa sau khi nấu nước sôi xong làm sạch lông cũng chưa muộn.
Đừng nhìn con gà này có vẻ rất lớn, mổ bụng lôi ra cả một đống lớn nội tạng, đến lúc cầm trên tay có cảm giác nhẹ đi một nửa.
Chừng này chắc chỉ đủ cho con hổ nhỏ ăn no nửa bụng mà thôi.
Khụ, đợi chút nữa cho thêm nhiều nước một chút là được…
Hàn Lộ xách con gà và đống nội tạng đó quay trở lại bên cạnh bếp. Cô tìm một chiếc lá to sạch để bọc hết phần nội tạng đó bên trong.
Tất cả những thứ này đều có chỗ dùng được.
Nội tạng của các con vật thường có mùi tanh rất nặng, các loài tôm cá đều vô cùng thích mùi này. Chờ lát nữa, cô sẽ khoét rỗng một ít gáo dừa và cho vào đó một ít nội tạng làm mồi nhử rồi đem chôn trên bãi cát. Khi thủy triều buổi tối dâng lên, một số kẻ háu ăn cũng sẽ theo thủy triều lên trên bãi biển.
Đến lúc thủy triều rút hết, sẽ nhìn thấy những điều ngạc nhiên thú vị vô cùng.
Đây đều là những điều cô đã học được từ ông nội của cô từ khi còn là một đứa trẻ. Nhưng khi hiện đại, mỗi khi làm bẫy thì cô và ông nội thường sử dụng ống trúc, hay là những thứ hình chai lọ gì đó. Vẫn chưa từng thử qua gáo dừa nên không biết hiệu quả của nó mang lại sẽ như thế nào.
Để tối nay thử một lần xem sao.
Hàn Lộ sau khi gói kỹ nội tạng liền bắt đầu đi nhóm lửa nấu nước sôi.
Lông gà muốn nhổ được phải trụng qua nước sôi, lúc nóng nhất là lúc nhổ được lông gà dễ nhất. Nếu để đến lúc nó không còn nóng nữa, với một chút sức lực bé tẹo của cô, chắc chắn là một chiếc lông cô cũng không nhổ được.
Những thủ tục sau khi giết gà thì cô đã vô cùng quen thuộc, trụng gà nhổ lông gì đó rất nhanh đã làm xong. Chỉ là đôi tay này của cô không phải là đôi tay để làm việc, vừa mới bị nóng một chút đã đỏ ửng lên, đau rát kinh khủng.
Tộc giao nhân…
Vốn trời sinh họ chỉ sinh sống được trên mặt nước, đồ ăn tự nhiên có mấy con thú khế ước tìm về cho mình nên căn bản không cần phải làm việc gì cả, làm gì mà giống như cô đây, cái gì cũng phải tự mình làm hết mọi thứ.
Ngẫm lại cảm thấy thật xót xa.
Sau khoảng gần một tiếng đồng hồ vất vả, cô mới có thể nhổ sạch hết toàn bộ lông của con gà. Nơi này không có dao nên không thể chặt gà được. Chỉ đơn giản là dùng cái nồi bằng chiếc vỏ ốc xà cừ lớn để có thể nấu nguyên cả con gà.
Hàn Lộ sau khi rửa sạch gà và bỏ vào trong nồi, lại chặt thêm vài trái dừa non, đổ hơn một nửa nồi nước dừa, vừa đủ ngập gà.
Ngoài ra còn có hai trái dừa già, phần cơm dừa trong đó phải được lấy ra. Sau khi đổ hết nước trong đó ra, cô liền dùng một tảng đá đập quả dừa già ra làm đôi. Tiếp tục dùng chiếc dao xương để cạy hết phần cơm dừa ra khỏi vỏ.
Phần cơm dừa màu trắng sữa, thoạt nhìn đã khiến người khác cảm thấy thèm ăn.
Hàn Lộ cạy ra được một miếng nhỏ và cho ngay vào trong miệng, cảm giác cứng cứng, giòn giò, nhai hai lần thì mùi thơm ngào ngạt xông thẳng lên mũi, đây đúng là quả dừa già, không nghi ngờ gì nữa.
Món canh gà hôm nay tuy không có gừng và những gia vị thường dùng, nhưng lại chứa đầy hương vị tự nhiên thuần túy, nhất định sẽ là món canh ngon.
Sau khi cho hết phần cơm dừa vào trong nồi, lửa bên dưới bắt đầu được nhóm lên và bùng cháy.
Hàn Lộ canh giữ bên cạnh đống lửa, thi thoảng lại kiểm tra xem gà thế nào, rồi lại quay sang nhìn con hổ nhỏ, ánh mắt cô nhìn xa xăm ra biển cả rộng lớn, trong lòng cảm giác bình yên đến lạ.
Đây chính là cuộc sống mà cô thầm ao ước.