Hàn Lộ xoa đầu nó một vài cái và đặt nó xuống đất. Cô bước mấy bước qua đó, giẫm chân lên con cá đuối còn đang giãy dụa trên bãi biển, trực tiếp bẻ gãy cái đuôi của nó.
“Được rồi, mọi chuyện ổn cả rồi. Tiểu Tuyết của tao lợi hại thật đấy, mang về được một con cá lớn như vậy!”
Sau khi nghe thấy những lời khen đó, con hổ nhỏ ngay lập tức lấy lại tinh thần, và lượn quanh con cá đuối thêm mấy vòng rồi vui vẻ chạy trở lại bãi biển.
Hàn Lộ đành phải nhặt lấy con cá đuối bỏ vào bên trong chiếc giỏ của mình. Những con được bỏ vào trong giỏ đều được trói lại bằng những cọng cỏ khô, nên cũng không sợ bọn chúng sẽ chiến đấu với nhau.
Lần này đi ra biển tìm kiếm hải sản, cô vô cùng chăm chỉ, tìm kiếm các loài hải sản cho đến khi đựng đầy chiếc giỏ mới quay trở về.
Đống cây nhỏ trước đó bây giờ đã trở thành một đống cây lớn. Hàn Lộ đếm, ước chừng vẫn còn khoảng hai lần chuyển cây nữa là A Sí có thể hoàn thành công việc.
Mình phải nhanh chóng đi nấu ăn mới được.
Ngay khi lửa bắt đầu cháy lên, Hàn Lộ nghe thấy một loạt âm thanh cục cục cục tác, trong lòng lập tức vui vẻ, đó chính là tiếng kêu của con gà rừng vừa mới đẻ trứng.
Đúng rồi, vẫn còn gà!
Nhất định là A Sí chưa ăn món canh gà bao giờ, hôm nay phải nấu món canh gà mới được.
Hàn Lộ đưa mắt nhìn vào bên trong cái chuồng gà đơn sơ của cô.
Có lẽ là ánh mắt của cô quá lạnh lùng, mấy gà ở trong lồng đang ầm ĩ huyên náo bỗng nhiên yên tĩnh hẳn. Nhìn từng con gà, có vẻ như chúng đã béo hơn trước một chút.
Cô dù sao cũng không cần phải chọn con trống con mái, chỉ cần chọn con béo nhất là được. Mấy con gà trong lồng đã cột chân lại nên rất dễ bắt, Hàn Lộ không tốn chút sức lực nào đã bắt được một con.
Giết gà nhổ lông, mấy việc này cô đã rất quen thuộc nên cô làm rất nhanh và gọn gàng. Khi Dương Sí quay trở lại với những cây gỗ trên vai, trên bãi biển đã có mùi thơm ngào ngạt bay khắp nơi.
Anh liếc mắt nhìn thấy bên cạnh đống lửa có mấy con cua, một con cá lớn và còn có hai con bạch tuộc, mùi thơm nức mũi.
Không biết trong chiếc nồi bằng vỏ ốc xà cừ kia đang nấu cái gì, chỉ nhìn thấy nổi lên một mảng lớn màu trắng và cũng rất thơm ngào ngạt.
“Đây là cái gì vậy?”
“Đây là một con gà rừng, chắc là anh đã từng ăn rồi.”
Dương Sí ngẩn người, quả thật là trước đây anh đã từng ăn gà rừng, nhưng cho tới bây giờ thường là trực tiếp xé toạc da và lông rồi ăn ngay, chưa bao giờ nhìn thấy con gà rừng nào lại được nhổ sạch lông như vậy.
“Ăn thịt gà rừng đã được nấu chín sẽ ngon hơn ăn thịt gà rừng sống đúng không?”
“Đương nhiên là vậy rồi.”
Hàn Lộ thấy lửa nhỏ, vội vàng cho thêm củi vào đống lửa.
“A Sí, chắc vẫn còn một chuyến cuối cùng nữa, đợi anh quay về, chúng ta sẽ bắt đầu ăn.”
Dương Sí gật đầu, đứng dậy dứt khoát, lại tiếp tục đi vào trong rừng chuyển cây.
Lần này anh đi vào rừng có vẻ hơi lâu, món canh gà đã chuẩn bị xong, nhưng vẫn chưa thấy người quay trở về. Hàn Lộ thu dọn đống hải sản đã nướng xong, đem chúng đặt hết lên chiếc bàn bằng cỏ khô mà cô đã đan trước đó. Ngoài ra trên bàn còn có ba chiếc vỏ bào ngư lớn. Bên cạnh là một nồi canh gà thơm ngào ngạt.
Trước kia, khi đi tìm những chiếc vỏ bào ngư, cô đã nghĩ đến có lúc Dương Sí sẽ ăn cơm trên đảo, vì vậy cô cũng đã dành một cái dùng làm chén cho anh.
Một bàn đầy các món ăn, đặc biệt là món canh cá tiên và gà siêu bổ dưỡng, nếu là ăn tết thì cũng chỉ giống như vậy thôi.
Kết quả là đã chuẩn bị xong mọi thứ nhưng vẫn chưa thấy người trở về, Hàn Lộ liền bắt đầu cảm thấy lo lắng. Không biết trên hòn đảo này có rắn độc và các loại côn trùng độc hay không, nếu không may A Sí gặp phải chúng thì sao?
Cô không thể ngồi yên được nữa, ngay lập tức muốn đi vào rừng để tìm người.
Khi vừa bước vào rừng chưa được bao xa, cô liền nghe thấy âm thanh của những bước chân nặng nề, và còn thật nhiều những âm thanh ầm ĩ khác.
Những âm thanh đó thật sự là quá quen thuộc, bầy gà rừng ở trong lồng ngày nào cũng kêu nhao nhao như vậy.
A Sí là đang đi bắt gà à?