Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 233 - Chương 233. Phân Trâu 1

Chương 233. Phân trâu 1 Chương 233. Phân trâu 1

“A Vũ, những người phụ nữ đó đang làm gì vậy?”

Ngưu Nguyệt dáng vẻ buồn ngủ từ trên núi đi xuống, liếc mắt nhìn thấy đằng kia có rất nhiều giống cái của tộc Bạch Hổ. Tất cả họ đang đứng chen chen chúc chúc ở một chỗ, cảm thấy rất là tò mò.

Trong ánh mắt Phi Vũ thoáng qua một tia thiếu kiên nhẫn, sau khi nói câu không biết liền đi đến bên bờ sông lấy một ít nước để uống.

Tư thế đi đường của anh ta hơi kỳ quái, mấy người đàn ông có kinh nghiệm liếc nhìn dáng người to lớn của Ngưu Nguyệt, lập tức hiểu rõ, trong lòng cảm thấy đồng tình cho anh ta. Nhưng họ không dám trắng trợn biểu lộ ra ngoài. Chỉ lên tiếng chào hỏi rồi sau đó liền nhường vị trí.

Ngưu Nguyệt vậy mà vẫn tự nhiên ngồi xổm xuống bên cạnh Phi Vũ, rất bình tĩnh múc nước cho vào trong váy da thú, lôi ra một đống dơ bẩn.

Phi Vũ: “…”

Nước trong tay anh ta không thể uống được nữa.

“Cô có thể không rửa ở chỗ này được không?

“Không rửa ở chỗ này thì rửa ở đâu được chứ?”

Ngưu Nguyệt thật sự cảm thấy rất khó hiểu.

Trên vùng đất trước đây của bộ tộc có mấy chỗ có nước, phía sau sơn động của cô ta ở cũng có một chỗ, thường ngày cô ta cũng đều tắm rửa và lấy nước uống ở đó, cho tới bây giờ chưa từng ai nói gì cô ta cả, đương nhiên là cũng không ai dám nói cô ta.

Bây giờ đã chuyển đến chỗ này, ở đây cũng chỉ có một nguồn nước, nếu cô ta không rửa ở đây thì còn biết rửa ở đâu nữa chứ?

Phi Vũ cũng nghĩ đến nơi này chỉ có một con sông, sắc mặt tỏ vẻ khó chịu, cuối cùng chỉ bỏ lại một câu tùy cô rồi quay người trực tiếp lên núi.

Ngưu Nguyệt nhìn bóng lưng anh ta một hồi lâu rồi mới ảm đạm quay đầu lại, ngẩn người nhìn dòng sông.

Cô ta biết rằng Phi Vũ không có nhiều tình cảm với cô ta, chỉ vì mối quan hệ giữa hai bộ tộc nên mới không thể không đáp ứng theo ý cha anh ta. Chuyện đó vào ban đêm cũng chỉ làm một cách qua loa lấy lệ, cho tới bây giờ cô ta luôn là người chủ động.

Nhưng ai bảo cô ta thích anh chứ, anh ta đẹp trai hơn những người đàn ông khác trong tộc Man Ngưu, nể tình vẻ đẹp trai của anh ta nên cho dù anh ta có ghét bỏ mình thì cô ta cũng không thèm để ý đến.

Ngưu Nguyệt rửa tay, lại ở phía trên thượng nguồn vốc lấy một ít nước để uống rồi quay mấy người ở bên cạnh.

“Mấy giống cái của tộc Bạch Hổ đang xúm lại với nhau một chỗ làm gì vậy?”

“Cũng không biết rõ lắm, chỉ biết là một đoàn người đột nhiên từ trên núi đi xuống. Tộc trưởng nói, chúng ta và tộc Bạch Hổ ở bên kia, không ai được phép qua sông, cho nên cũng không thể nghe ngóng được tin tức gì.”

Ngưu Nguyệt gật gật đầu, đứng dậy nhìn về phía những giống cái kia của tộc Bạch Hổ cách đó không xa, trong mắt âm thầm lộ ra một tia hâm mộ.

Giống cái của tộc Bạch Hổ thật là xinh đẹp, các cô ấy còn có thể xõa tóc, bên cạnh còn luôn có các con hổ bảo vệ nữa. Thần thú đối với các cô ấy quả thật là có chút thiên vị.

Ngưu Nguyệt sờ sờ lên búi tóc trên đầu của cô ta bởi vì xoa phân trâu mà trở nên cứng rắn, miệng mím chặt, quay người chạy lên núi.

Hầu hết người của bộ tộc Man Ngưu đều sống ở dưới chân núi, mà trên đỉnh núi là địa bàn của tộc Phi Ưng. Tuy nhiên vì hai tộc vừa mới chuyển đến nơi này nên có vô số sự việc phải cùng nhau bàn bạc, vì vậy cha của cô ta vào ban ngày hầu như đều ở trên núi.

Phi Vũ chân trước chỉ mới vừa lên núi, Ngưu Nguyệt ngay lập tức chân sau liền đuổi theo. Đang lúc anh ta không chịu được quay người muốn nói đừng đi theo anh ta nữa, một trận gió thổi qua tai anh ta và bóng dáng vạm vỡ đó đã chạy lên phía trước.

Nhìn bộ dáng như vậy, có lẽ là đang muốn đi tìm cha của cô ta.

Trong lòng Phi Vũ cảm thấy căng thẳng, chẳng lẽ vừa rồi do anh ta không để ý đến cô ta cho nên bây giờ muốn đi gặp cha cáo trạng sao?

Kết quả là sau khi đuổi theo nghe ngóng thì chuyện cô ta nói ra không liên quan gì đến anh ta.

“Cha, con muốn được xõa tóc xuống!”

“Vớ vẩn! Con hãy ngoài chơi trước đi, cha còn có việc quan trọng cần bàn bạc với cha chồng con.”

Ngưu Lực vẻ mặt nghiêm nghị nhìn con gái, nhìn có vẻ rất hung dữ, nhưng Ngưu Nguyệt lại không sợ ông ta. Cô ta không ngừng ôm lấy cánh tay ông ta lắc qua lắc lại.

“Cha! Tại sao những giống cái của tộc Bạch Hổ đều có thể thả tóc xuống, mà chúng ta thì lại phải búi một cục trên đỉnh đầu, con không thích, con cũng muốn được xõa tóc xuống giống như thế.”

Bình Luận (0)
Comment