Trong suốt mấy trăm năm qua, trong tộc Man Ngưu không một ai là xõa tóc xuống như vậy, vì thế yêu cầu này của Ngưu Nguyệt xem như có chút vô lý. Cho dù Ngưu Lực có yêu thương con gái mình đến thế nào đi nữa, ông ta cũng sẽ không vì con gái mà phá bỏ những quy củ mấy trăm năm như vậy của bộ tộc.
“Ngưu Nguyệt, đừng làm náo loạn lên nữa, nếu con còn làm loạn lên như thế, cha sẽ không cho phép con tiếp tục lên núi.”
Ngay khi những lời này vừa mới thốt ra khỏi miệng ông ta, ánh mắt Phi Vũ đang đứng bên ngoài sơn động bỗng sáng rực lên, trong lòng thật sự hận không thể thay Ngưu Nguyệt tiếp tục gây thêm phiền phức trong đó. Cứ như vậy, cô ta sẽ không được lên núi nữa. Đến lúc đó, chỉ cần mình không xuống núi thì cô ta cũng không có cách nào quấn quýt si mê mình!
Tuy nhiên, phản ứng của Ngưu Nguyệt bên trong khiến anh ta có phần cảm thấy thất vọng.
Rõ ràng hình phạt không cho cô ta lên núi còn nghiêm trọng hơn so với việc không được buông xõa tóc của cô ta. Ngay sau đó cô ta liền từ trong sơn động đi ra.
Không biết có phải vừa bị cha cô la mắng hay không, hay là cố tình giả vờ như không nhìn thấy, dù sao thì cô ta cũng không hề nhìn Phi Vũ lấy một cái. Phi Vũ muốn tránh cô ta còn không hết, đương nhiên cũng sẽ không trực tiếp đi nhắc nhở cô ta.
Ngưu Nguyệt xuống núi với một tâm trạng ủ rũ, tìm được sơn động của đại vu, chỉ nói một tiếng rồi tự mình đi vào bên trong sơn động.
Nếu nói rằng người thương yêu cô ta nhất trong tộc chính là cha cô, thì người thứ hai trong tộc thương yêu cô ta chính là đại vu.
Đại vu không có con nên bà ấy xem Ngưu Nguyệt như con ruột của mình, vì thế Ngưu Nguyệt nếu thường ngày có chuyện gì không vui thì thường tìm đến nói chuyện với bà ấy.
“Nguyệt nhi, có chuyện gì thế, nhìn khuôn mặt sao có vẻ rầu rĩ như vậy hả? Phi Vũ đối xử với con không tốt hay sao?”
So với đại vu của các tộc khác thì đại vu của tộc Man Ngưu này là xinh đẹp nhất. Tuy nhiên mái tóc trên đỉnh đầu đã che đi ít nhất một nửa vẻ đẹp của bà ấy rồi.
Ngưu Nguyệt vẻ mặt không vui ngồi xuống trước mặt đại vu, nói về chuyện cô ta đã nhìn thấy những giống cái của tộc Bạch Hổ ở bên kia sông không cần phải cuộn tóc trên đỉnh đầu cho bà ấy nghe.
“Đại vu, nhìn mái tóc của họ buông xõa xuống thật là xinh đẹp, tại sao chúng ta lại không thể giống như họ vậy chứ?”
Bởi vì vóc người của cô ta, Ngưu Nguyệt có thể nói đối với những thứ có thể làm cho mình trở nên xinh đẹp đều vô cùng cố chấp.
“Cái này…”
Trên mặt đại vu có mấy phần xấu hổ, bởi bà ấy biết rõ nguyên nhân của việc này, mà ngay cả tộc trưởng cũng không biết.
Mấy trăm năm trước, trong vùng đất của tộc Man Ngưu có rất nhiều rất nhiều trâu, trâu càng nhiều, hiển nhiên là phân trâu cũng nhiều. Những đống phân trâu cũ chưa được xử lý xong thì những đống phân mới đã xuất hiện, làm cho khắp nơi trong tộc đều là ruồi muỗi. Người trong tộc vì thế mà liên tiếp bị bệnh và bệnh càng ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Khi đó, ngay cả đại vu cũng không thể tìm ra được nguyên nhân của những bệnh đó, mắt thấy trong tộc bắt đầu có người chết, đại vu liền vội vã, trực tiếp hao phí tuổi thọ để xin chỉ thị của thú thần.
Tuy nhiên, vốn dĩ khi đó tuổi thọ của bà ấy cũng đã sắp tận, lúc nhận được câu trả lời thì cả người đã sắp không xong, chỉ mơ mơ mơ hồ hồ nói được mấy chữ cho đại vu đời tiếp theo rồi tắt thở.
Mà người đại vu kế nhiệm đó chỉ kịp nghe được mấy chữ phân trâu, tóc, suy nghĩ cả nửa ngày cũng hiểu được rõ ràng nó là ý gì, liền giải thích nó theo suy đoán của riêng mình.
Cuối cùng đại vu kế nhiệm đưa ra giải thích rằng chỉ cần bôi phân trâu lên đầu thì người trong tộc có thể bình an vô sự.
Đương nhiên, không một ai là không nghe theo lời chỉ dạy của thần thú. Thế là trong vòng một đêm, tất cả mọi người trong tộc Man Ngưu đều búi hết tóc lên đỉnh đầu và phủ hết lớp tóc này đến lớp tóc khác bằng phân trâu.
Phân trâu sau khi bôi lên tóc rất nhanh khô, sau khi đã khô lại sẽ không còn mùi gì, tất cả mọi người đều nhanh chóng chấp nhận việc dùng phân trâu để bôi lên tóc. Hơn nữa kể từ đó về sau, những người bị bệnh trong tộc quả thật dần dần khỏi bệnh, và cũng không có ai mắc các bệnh gì nặng nữa.
Cho nên những đại vu sau đó đã đâm lao đành theo lao, vẫn lưu truyền lại quy củ từ đời này sang đời khác là dùng phân trâu để bôi lên tóc.
Sau khi nghe xong toàn bộ nguyên nhân của sự việc có từ mấy trăm năm về trước, Ngưu Nguyệt cả người ngây ngẩn. Chuyện này thật quá hoang đường.