Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 237 - Chương 237. Bắt Đầu Tranh Chấp 2

Chương 237. Bắt đầu tranh chấp 2 Chương 237. Bắt đầu tranh chấp 2

Hàn Lộ đã chuyển qua sống ở hòn đảo khác là chuyện mà Hợp Khương đã biết, nhưng đây là lần đầu tiên Hợp Khương đến hòn đảo mới này của cô. Cô ấy vừa lên đảo liền nhìn thấy ngôi nhà gỗ nhỏ hướng ra biển đầu tiên.

“Oa! Đó là cái gì vậy!”

“Đó là ngôi nhà gỗ tôi đang ở, cũng gần giống như sơn động của cô vậy đó.”

“Kia là cái gì?”

“Đó là cái chuồng gà, dùng để nhốt những con gà rừng.”

Hợp Khương ánh mắt đầy hiếu kỳ hỏi: “Tôi có thể đi xem nó một chút được không?”

“Tất nhiên là được rồi, cô có thể đi lại tùy thích trên hòn đảo này, để tôi nói Tiểu Tuyết đi cùng cô.”

Hàn Lộ còn vội vàng đem lưới đánh cá ra dệt nên cô không có thời gian dắt Hợp Khương đi dạo trên đảo. Dù sao thì với tính cách của Hợp Khương, không cần ai dẫn dắt hay chơi cùng thì cô ấy cũng có thể tự mình chơi rất hứng thú.

Hợp Khương có thể lực rất tốt, đi một vòng hết các nơi trên hòn đảo mà vẫn không thấy mệt mỏi chút nào. Nhưng sau khi nhìn xung quanh, chỉ có ngôi nhà gỗ nhà và cái chuồng gà kia là tương đối mới lạ, sau khi chơi nửa ngày, cô ấy đã cảm thấy chán liền ngồi trở lại bên cạnh Hàn Lộ.

“Tiểu Lộ, cô đang làm cái gì thế?”

“À…tôi đang dệt lưới đánh cá.”

Hàn Lộ giới thiệu sơ qua về tác dụng của chiếc lưới đánh cá, nhưng có vẻ như Hợp Khương không thể hiểu rõ được những gì Hàn Lộ vừa mới nói. Làm sao lại có đồ vật thần kỳ như vậy được, chỉ cần ném nó xuống nước là có thể bắt được rất nhiều cá?

“Bây giờ tôi có giải thích thế nào thì cô cũng sẽ không hiểu được, chờ đến lúc tôi dệt xong chiếc lưới này, tôi sẽ dẫn cô đi xem cách thả lưới, đến lúc đó cô sẽ hiểu ngay thôi.”

Sớm muộn gì thì Hàn Lộ cũng sẽ dạy cho cô ấy kỹ năng đánh bắt cá này, người đầu tiên cô ấy cảm thấy có thể truyền dạy việc này chính là Hợp Khương.

Nha đầu này tuy rằng mới nhìn qua có vẻ như không chững chạc cho lắm, nhưng trong quá trình học cách nhận biết các loài hải sản thì cô ấy lại cực kỳ nghiêm túc, trước đó cô đã dạy cách nhận biết rất nhiều loại hải sản thì cô ấy là người thứ hai nhớ được rất kỹ các loại hải sản đó.

Đợi khi tìm được đồ vật gì đó kết lại làm bè, lúc đó cô có thể bắt đầu dạy Hợp Khương làm thế nào để thả lưới bắt cá.

Đã liên tiếp nhiều ngày trời nắng nóng như vậy, trong lòng Hàn Lộ đã mơ hồ có chút cảm ứng.

Thực sự không nghĩ tới, sau khi cháy rừng xảy ra là một đợt hạn hán nghiêm trọng đến vậy, ông trời thật có ý muốn đuổi tận giết tuyệt. Đám thú rừng tưởng chừng như may mắn thoát được hỏa hoạn cũng sợ rằng cuối cùng sẽ chết hàng loạt, những quả dại trên núi cũng héo khô hết, đến lúc đó nguồn thức ăn ngày càng trở nên khan hiếm, và các cuộc tranh đấu sẽ ngày một tăng thêm.

Cho nên động tác của cô phải nhanh lên mới được.

Hàn Lộ tiếp tục vùi đầu vào việc dệt lưới đánh cá.

Hợp Khương ngồi nhìn một lúc liền không tiếp tục ngồi yên thêm được nữa, liền cầm chiếc giỏ lên đi tìm thứ gì đó để ăn.

Ở trong tộc Bạch Hổ không một ai được phép nhóm lửa, nhưng ở nơi này cô ấy có thể nhóm lửa bất cứ lúc nào tùy thích để nướng thức ăn.

Nghĩ đến những con cua và ngao nướng mà đã lâu rồi cô ấy không được ăn, Hợp Khương gần như chảy nước miếng. Mặc kệ thủy triều đã rút xuống hay chưa, cô ấy vẫn bắt đầu đi dọc theo bờ biển để tìm bắt các loại hải sản.

Có hai con hổ một lớn một nhỏ đi theo giúp đỡ cô ấy, đừng nói chứ quả thật cô ấy đã bắt được rất nhiều hải sản bỏ vào trong giỏ.

Cho dù ngày nào Hàn Lộ cũng phải ra biển tìm bắt các loại hải sản, ngày nào cũng ăn, nhưng cô chỉ là một cô gái nhỏ vậy thôi, tốc độ ăn của cô quả thật không kịp với tốc độ “cung cấp hàng” của biển cả.

Hợp Khương đã trải qua hai ngày sống vui vẻ hạnh phúc trên hòn đảo, sau đó mới phải bất đắc dĩ quay trở về trong tộc. Đương nhiên là Hàn Lộ cũng muốn đưa cô ấy quay về tộc, luôn tiện cô cũng muốn đi hỏi bạn trai xem những thứ cô nhờ tìm đã tìm được hay chưa.

Hai người ngồi lên lưng Bối Bối và tầm khoảng mười phút là đã gần đến bờ bên kia.

Từ đằng xa, cô đã có thể nhìn thấy hai bên bờ sông đều tập trung rất nhiều người, hình như họ đang tranh cãi về chuyện gì đó. Chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra bầu không khí ở đó đang rất căng thẳng.

Hợp Khương nhảy xuống biển trước và bơi thẳng một mạch vào bờ.

Khi Hàn Lộ đi theo phía sau lên bờ, cô thoáng thấy trên bờ biển có rất nhiều những đồ vật màu nâu đen, có rất nhiều mảnh vụn nhỏ và cũng có những mảnh còn nguyên vẹn.

Cô nhìn ra được những thứ đó chính là phân trâu.

Bình Luận (0)
Comment