Dương Sí nhìn thấy giống cái nhỏ vui mừng như vậy, chính mình cũng cảm thấy cao hứng, liền bước tới ngồi xuống bên cạnh cô hỏi có muốn lấy thêm một ít cây trúc về nữa không.
Lấy thêm trúc về đây là đương nhiên phải lấy, nhưng lại là không phải bây giờ.
Có thể nói, mang được nhiều cây trúc này về đây như vậy cũng là nhờ vào sự giúp đỡ của mấy người bạn tốt của anh, bọn họ cũng không đòi bất kỳ khoản bồi dưỡng gì, nhưng đi ra ngoài tìm kiếm chúng suốt hai ngày quả thật là rất mệt. Cho nên cô định sau này sẽ chuẩn bị chút ít thù lao mới có thể nhờ người tộc Bạch Hổ đi kiếm cây trúc mang về.
“Để dùng mấy cây này hết đã rồi nói sau, A Sí, các anh đã mệt mỏi suốt hai ngày rồi, mọi người hãy đi về nghỉ ngơi trước đi đã.”
Còn công việc kết những cây trúc này thành bè trúc, tự cô có thể làm được.
Dương Sí lên tiếng đáp ứng nhưng lại đứng yên không nhúc nhích. Ngược lại ba người kia thật sự quá mệt mỏi liền nhanh chóng trở về trên núi.
Hợp Khương cũng không đi ngay lúc đó, cô ấy muốn xem chiếc bè trúc được làm như thế nào. Hàn Lộ liền nhờ cô ấy ở lại đây canh giữ những cây trúc này, còn cô thì quay lại hòn đảo để lấy một ít sợi giao tiêu mang đến đây.
Buộc bè trúc có thể dùng một ít sợi cỏ khô, nhưng không có sợi giao tiêu là không được. Sợi giao tiêu tuy mảnh nhưng lại rất chắc, có thể buộc chặt được chiếc bè và quan trọng nhất là nó không bị thấm nước.
Dùng nó là tốt nhất.
Hàn Lộ khi còn bé cũng đã từng theo ông nội của mình sử dụng chiếc bè trúc để đi quăng lưới đánh cá, nhưng sau này khi lớn lên đã chuyển sang dùng thuyền. Những lúc không dùng đến thuyền thì cũng dùng những chiếc phao bằng xốp, vì thế mấy cái bè trúc đã bị đào thải từ lâu rồi.
Cô có thể thuần thục dùng một cây trúc để điều khiển một chiếc phao bằng xốp, nhưng cô không chắc là mình cũng có thể điều khiển tốt bè trúc như vậy hay không.
Cứ làm cho xong bè trúc trước đã, bạn trai lợi hại như vậy, anh ấy nhất định sẽ học được cách điều khiển chiếc bè trúc này!
Hàn Lộ vô cùng tự tin.
Trên thực tế, Dương Sí quả thật là rất thông minh. Sau khi làm xong chiếc bè trúc, Hàn Lộ chỉ cần nói vài câu và làm vài động tác mẫu đơn giản là anh đã có thể điều khiển chiếc bè trúc tiến, lùi và xoay trở nó một cách thuần thục.
Di chuyển bằng chiếc bè trúc mặc dù không thể nhanh bằng Bối Bối, nhưng vẫn là nhanh hơn so với người bơi. Dương Sí rất thích chiếc bè trúc này.
Nhìn thấy anh chống một cây gậy trúc điều khiển chiếc bè đi tới đi lui trên biển, những người khác thấy vậy đều cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Khi đang làm chiếc bè này, tộc Phi Ưng đã phái không ít chim ưng diều hâu đến dò la tin tức, Hàn Lộ căn bản cũng không cần đề phòng, thoải mái cho họ nhìn. Dù sao thì bọn họ cũng không có sợi giao tiêu, muốn làm được thật không dễ chút nào. Nhìn thì cũng chỉ là nhìn mà thôi.
Ngay sau khi chiếc bè trúc đầu tiên đã làm xong, cô liền quay trở về đảo, sau một đêm miệt mài với công việc, cuối cùng cô cũng đã dệt xong chiếc lưới đánh cá.
Hàn Lộ từ trước đó cũng đã nói với Bối Bối về việc đánh cá nên sau khi dệt lưới xong, cô sẽ đi ra biển một chuyến. Cho nên Bối Bối từ rất sớm đã ở ở bên cạnh bãi đá ngầm chờ cô.
“Xuất phát!”
Tâm trạng của cô lúc này hơi kích động.
Cô thật sự không nghĩ tới, đến nơi này, thế mà lại có một ngày cô có thể lại quăng lưới đánh cá.
Bối Bối rất thích đi theo cô ra biển nên nó bơi nhanh hơn bình thường rất nhiều. Nhưng ngay sau đó nó liền bơi chậm lại.
“Tiểu Hàn, ngay trước mặt chúng ta đang có một đàn cá nhỏ, cô có muốn quăng lưới bắt bọn chúng không?”
“Không, chúng ta sẽ quăng lưới để bắt những con cá lớn ấy.”
Những con cá nhỏ cho mình ăn thì không sao, nhưng bắt nó để mang đi giao dịch với người ta thì lại nhìn không được mắt chút nào.
Vì vậy, Bối Bối lại bắt đầu tăng tốc độ, sau khi bơi được một tiếng, Bối Bối lại một lần nữa giảm tốc độ và bơi chậm lại.
“Có một đàn cá lớn đang bơi về phía chúng ta, Tiểu Hàn, bây giờ cô có muốn quăng lưới không?”
“Để tao xem thế nào đã.”
Hàn Lộ treo chiếc lưới của mình trên chiếc vây lưng của Bối Bối và trực tiếp nhảy xuống nước để xem thế nào.
Bầy cá càng lúc càng bơi đến gần cô hơn, rất nhanh cô đã nhìn ra được những con cá đó trông thế nào. Con cá có lưng màu xanh đen, bụng màu trắng bạc và thân dài dẹt.
Đó chính là một bầy cá thu!
Hàn Lộ không chút do dự leo lên lại trên thân Bối Bối, cầm lưới đánh cá lên, ở trong đầu trao đổi với Bối Bối mấy câu, khi bầy cá thu bơi đến vị trí mà cô đã tính toán trước đó, chỉ trong nháy mắt cô liền đem lưới đánh cá trong tay quăng ra ngoài