Lưới đánh cá giống như thiên nữ tán hoa nhanh chóng chìm xuống biển, trực tiếp cắt đuôi bầy cá, chỉ trong nháy mắt hàng trăm con cá thu đã bị quấn vào trong lưới.
Sợi dây thừng trong tay đột nhiên bị siết chặt, suýt chút nữa là kéo luôn cả Hàn Lộ xuống biển. May mà cô đã có sự chuẩn bị trước, buộc một đoạn ống trúc vào trên sợi dây, để cho Bối Bối cắn ống trúc đó, vì vậy cô không bị lôi theo.
Cảm nhận được sức nặng truyền lại từ sợi dây, Bối Bối nói với cô: “Tiểu Hàn, trong lưới của cô có bao nhiêu con cá vậy, nó vậy mà có thể là kéo luôn cả tôi đấy.”
Bối Bối không dùng một chút sức lực nào, kết quả là bị sợi dây kia kéo lùi về phía sau. Cảnh tượng quỷ dị như vậy thực sự khiến nó phải kinh hoàng.
Dưới cái nhìn của nó, những con cá dưới biển chỉ nhỏ như vậy thì chẳng là gì so với nó. Làm sao có thể kéo nó đi được.
Hàn Lộ một lần nữa nhảy xuống biển và nhìn vào chiếc lưới, cô mừng rỡ bơi ra khỏi mặt nước, ôm đầu Bối Bối và hôn vào người nó thật mạnh.
“Tốt rồi Bối Bối, chúng ta thành công rồi, bắt được rất nhiều cá đấy! Đi thôi, chúng ta trở về đi. À không, bây giờ chúng ta hãy đi đến tộc Bạch Hổ luôn.”
Có quá nhiều cá như vậy, khi quay lại đảo thì một mình cô không thể nào kéo được nó vào bờ, vì vậy tốt nhất là đi thẳng đến tộc Bạch Hổ để tìm bạn trai. Luôn tiện có thể kéo những con cá đó mang lên bờ.
Mẻ cá đầu tiên này, cô không muốn dùng để giao dịch, trước tiên cô cho tộc Bạch Hổ một ân tình, để bọn họ có thể nếm được chỗ tốt của cá biển. Đồng thời nói cho bọn họ biết, chỉ cần dùng mỡ của mấy con thú hoặc những thứ bắt được ở trên bờ biển là có thể đổi được những con cá lớn như vậy, chờ đến khi mẻ lưới đánh cá khác quay trở lại, cô nghĩ, hẳn sẽ không ai cự tuyệt đâu.
Làm như thế thì đôi bên đều có lợi, lại còn có thể xây dựng một môi trường sống thân thiện, còn có thể giảm bớt gánh nặng về nguồn thức ăn cho tộc Bạch Hổ nữa. A Sí có lẽ là sẽ rất vui mừng.
Hàn Lộ nóng lòng muốn gặp anh và báo cho anh tin vui này. Nhưng thật không may, khi cô lên núi mới biết được rằng bạn trai đã dẫn một nhóm người ra ngoài đi săn.
Sao lại trùng hợp vậy chứ, hôm nay là đến lượt anh phải dẫn đội rồi.
Trong lòng mất mát thì mất mát, nhưng cá thì vẫn phải đưa, vì vậy cô trực tiếp đi tìm đại vu và nhờ bà ấy cử người đi cùng cô để lấy cá. Đại vu vừa nghe đến có hàng trăm con cá thì sững người, liền vội vàng dẫn cô đến gặp tộc trưởng.
Lão tộc trưởng quả thực hoài nghi lỗ tai của mình có vấn đề.
“Cô nói là có rất nhiều cá và tất cả đều tặng cho tộc chúng tôi à?”
Ông ấy cũng biết Dương Sí có một giống cái nhỏ nhưng cũng không để ý nhiều, kết quả là lần đầu tiên trực tiếp gặp mặt trò chuyện, đã nhận được một tin tức kinh người như vậy.
Hàn Lộ rất nghiêm túc gật đầu nói: “Đương nhiên là muốn đem hết số cá kia cho mọi người trong tộc, tộc Bạch Hổ vẫn luôn đối với tôi rất tốt, hơn nữa, chúng ta cũng là bạn bè mà, phải không?”
Mi mắt đại vu giật giật, sau khi nghe cô nói hai chữ bạn bè này, khóe miệng bà ấy cũng giật giật theo. Đây là lấy một con hổ con để đổi lấy đấy.
“Chỉ tặng không như vậy thôi à?”
Nếu nói là một hai con còn có thể tin được, còn bây giờ, số lượng cá nhiều đến mức phải cần đến mấy người đàn ông mới có thể kéo lưới vào bờ, thực sự rất khó để làm cho người ta tin được.
Làm sao lại có người ngốc đến như vậy chứ?
“Có thật là tặng không thì ông cứ cử người đi với tôi xuống đó kéo cá lên là biết rồi. Chẳng lẽ ông sợ là tôi sẽ lừa mọi người sao?”
“Cũng không hẳn là như thế.”
Đại vu vẫn còn nhớ rất rõ giống cái nhỏ này đã từng thề với thần thú thì đương nhiên không thể làm ra chuyện gì có hại cho tộc Bạch Hổ.
Thấy bộ dạng ngập ngừng của hai người, Hàn Lộ thật sự là dở khóc dở cười, đầu năm nay, tặng không đồ vật cho người ta mà người ta còn không muốn nhận.
Không còn lựa chọn nào khác, cô đành nói ra chuyện sau này cô muốn giao dịch trao đổi với tộc Bạch Hổ cho hai người nghe.
“Những con cá đó coi như là tôi đưa cho mọi người nếm thử trước, nếu cảm thấy ăn được, sau vài ngày nữa tôi sẽ bắt một mẻ cá khác đến đây, đến lúc đó mọi người trong tộc Bạch Hổ có thể lấy một ít mỡ động vật, da thú hoặc là hải sản bắt được trên bờ biển đến đổi với tôi. Số lượng lúc trao đổi sẽ căn cứ vào giá trị của chúng để điều chỉnh cho phù hợp. A Sí là người trong tộc của ông, cũng là bạn lữ của tôi, tôi và mọi người cũng là bạn bè nên tôi sẽ không làm hại mọi người.”
Lão tộc trưởng và đại vu gần đây đang phát sầu về vấn đề thiếu hụt nguồn thức ăn trong tộc, vì thế sau khi nghe những lời này của Hàn Lộ, ánh mắt bọn họ đột nhiên sáng rực lên.
“Không biết cô nói lần đánh cá tiếp theo là sẽ có bao nhiêu con cá?”
“Sẽ nhiều hơn số cá của ngày hôm nay chứ không thể ít hơn.”