Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 243 - Chương 243. Kế Hoạch Mẻ Lưới Tiếp Theo 2

Chương 243. Kế hoạch mẻ lưới tiếp theo 2 Chương 243. Kế hoạch mẻ lưới tiếp theo 2

Bây giờ cô đang chuẩn bị chia cá cho mọi người.

Tuy nhiên số cá ở đây thật sự là quá nhiều, ngoại trừ một số con cá ở giữa bị chen lấn sắp chết do bị thiếu dưỡng khí, còn những con khác vẫn tung tăng nhảy nhót khắp bãi biển.

Trong lúc nhất thời mọi người trên bãi cát phải nhanh tay nhanh chân nhặt những con cá, còn phải hết sức chú ý, nếu không sẽ giẫm chân lên chúng.

Những người ở phía đối diện nhìn thấy vậy thì tái xanh cả mặt mày.

Tộc Bạch Hổ lấy đâu ra nhiều cá như vậy!

Cá tuy rằng không ngon, nhưng nói thế nào thì nó cũng là thịt. Cái gì cũng không quan trọng bằng việc lấp đầy bụng. Nếu không phải là người của tộc Bạch Hổ ở bên kia quá nhiều, bọn họ thật sự là muốn chạy tới cướp lấy những con cá kia.

Có lẽ là do những ánh mắt của những người ở phía đối diện quá nóng rực, những người của tộc Bạch Hổ liền đứng vây kín lại, che không cho bọn họ thấy cá và cũng che luôn cả Hàn Lộ.

Hàn Lộ lau mồ hôi và bắt đầu chia cá cho mọi người.

Từ khi Dương Sí học được cách đan rổ, anh trở về liền dạy cho tất cả mọi người trong tộc, nên bây giờ nhà nào trong tay cũng đều có một chiếc rổ. Qủa thật quá thuận lợi để đựng cá.

Hàn Lộ nghe theo lời của mẹ Dương Sí ở bên cạnh, những nhà nào đông người sẽ chia khoảng hai đến ba con cá, nhà ít người sẽ chia cho một con.

Đàn cá thu đánh bắt ở vùng biển xa bờ đều rất lớn, mỗi con nặng ít nhất cũng đến sáu bảy cân, chỉ cần được chia một con cá cũng đủ cho một gia đình có hai bà người ăn một bữa no nê.

Tuy nhiên, những người đàn ông trong tộc Bạch Hổ dường như sức ăn rất lớn.

Mặc kệ, đây là đồ tặng miễn phí mà, ăn không đủ no còn hơn là không có gì để ăn.

Một mẻ lưới đầy cá, rất nhanh cũng đã phân chia hết cho mọi người. Vốn dĩ còn lại khoảng hơn chục con, Hàn Lộ cũng không thể mang về được, nên đã chia cho tộc trưởng và đại vu mỗi người ba con, những con còn lại sẽ chia cho Hợp Khương và một vài người có quan hệ thân thiết với cô.

Bởi vì bây giờ thời tiết vẫn còn rất nóng, Hàn Lộ sợ bọn họ cất lại không ăn thì những con cá sẽ bị thối hỏng, thừa dịp lúc này đang có nhiều người, cô liền dặn đi dặn lại rằng nhất định là phải ăn cá trong ngày, nếu để cá bị thối thì khi ăn vào sẽ bị ngộ độc.

Cô nói với vẻ cực kỳ nghiêm trọng, một số người trong lòng có ý định cất giữ cá ngay lập tức từ bỏ ý định, sau khi mang cá lên núi trực tiếp dùng dao giết cá ngay.

Nhờ được phổ cập kiến thức khoa học của những người trước kia từng ăn cá, bọn họ biết rằng cá trước đây họ ăn thường bị đắng và ăn không ngon là bởi vì không làm sạch sẽ. Vậy nên bây giờ họ không sợ phiền toái nữa, cạo sạch vảy cá, vứt bỏ hết nội tạng, rửa cá thật sạch sẽ.

Một số ít người thèm ăn cá đến mức không thể kiên nhẫn chờ đến khi giết cá xong liền cắt một miếng thịt cá sống bỏ ngay vào trong miệng. Thịt cá ngọt ngào mang theo một chút mùi tanh, trong nháy mắt đã thay thế vị trí của thịt sống trong lòng bọn họ.

Thịt cá này thực sự ngon hơn cả thịt sống!

Nghĩ đến nhiều cá như vậy đều do một mình Hàn Lộ bắt được nên tất cả mọi người đều tò mò hỏi cô, liệu sau này có thể bắt được những con cá khác nữa hay không.

“Tất nhiên là có. Nhưng không phải là mang tặng miễn phí cho mọi người như lần này.”

Sau khi Hàn Lộ nói xong những lời này, cô liền quan sát thái độ của những người xung quanh xem thế nào, thấy trên mặt bọn họ đều là bộ dáng đương nhiên là đồng ý, trong lòng cô cực kỳ vui mừng.

Bọn họ cũng không có chút gì tỏ vẻ sinh lòng oán giận chỉ vì sau này sẽ không được tặng cá miễn phí nữa. Phong cách của tộc Bạch Hổ vẫn luôn thành thật như vậy, người kỳ quái như Hòa Nhạc cũng chỉ rất ít.

Chính là tâm tính họ chất phác như vậy Hàn Lộ mới sẵn lòng giúp đỡ bọn họ.

“Thật ra những đồ vật tôi muốn không phải là khó tìm được, chỉ đơn giản là những thứ mà trước kia tôi đã dạy mọi người ra biển bắt hải sản, ngoài ra thì mọi người có thể lấy mỡ động vật hay những tấm da thú để đổi lấy cá.”

“Vậy… cô có muốn các loại trái cây không?”

Người hỏi câu này chính là một cô gái nhỏ gầy yếu, cô ấy có chút miễn cưỡng khi cầm một rổ cá lớn, nhưng cô ấy vẫn chưa rời đi.

Hàn Lộ gật đầu khẳng định nói: “Trái cây cũng được, bất kể là loại trái cây mà mọi người có thể nhận biết hay không thể nhận biết thì tôi cũng đều thu.”

Bình Luận (0)
Comment