Sau khi được câu trả lời khẳng định này của Hàn Lộ, đôi mắt của cô gái nhỏ kia đột nhiên sáng lên, liền mang rổ cá theo chân những tộc nhân khác đi giết cá.
Đám đông bắt đầu từ từ giải tán, lúc này con trai Đại Hà của lão tộc trưởng đột nhiên từ trên núi chạy xuống, trong tay còn cầm theo một đống mỡ động vật.
Một số con thú to lớn thì trên thân nó sẽ có một lớp mỡ rất dày, tuy ăn không ngon bằng thịt, lại còn rất béo, hầu như không ai có thể ăn được đến miếng thứ ba. Trước kia loại mỡ này hầu như chỉ đem cho những con hổ trong tộc ăn, nhưng hôm nay nghe Hàn Lộ nói cần đến nó, lão tộc trưởng lại đã được chia đến mấy con cá, trong lòng cũng cảm thấy áy náy, vì thế ông đã bảo con trai mình mang lấy phần thịt mỡ mà hôm qua vẫn chưa cho hổ ăn đem xuống núi cho cô.
Đối với Hàn Lộ mà nói, chuyện này được xem như là một niềm vui bất ngờ, cô vốn tưởng rằng phải đến lần sau mang cá đến đổi mới có được thịt mỡ.
Có thứ này, ban đêm đã có thể chiên cá để ăn!
Suốt mấy tháng trời, cô đã không được nếm mùi dầu này, thực sự cảm thấy rất xúc động khi được nhìn thấy nó. Cầm đống mỡ trên tay còn cảm thấy vui hơn khi cầm một con cá.
Có được chuyện vui như vậy sao có thể không chia sẻ được chứ.
Bạn trai đã không có ở đây, vậy thì chỉ có thể chia sẻ niềm vui này với mấy người Hợp Khương và mẹ Dương Sí mà thôi. Lại nói cô mới chuyển qua hòn đảo này để sống, vẫn chưa từng dẫn mẹ anh lên đó xem thử.
Cáp Nhĩ đang vui vẻ giết cá cùng với mấy người bạn tốt của mình, cứ như vậy mà mơ mơ màng màng được mời ngồi lên trên bè trúc. Đồng hành với bà ấy còn có Hợp Khương và mấy người A Mạn nữa.
Vố dĩ cô định mời cả nhà A Mạn, nhưng lần này hai anh em Đại Sơn và Hợp Thụ đều đã ra ngoài đi săn cùng với Dương Sí, trong tộc Bạch Hổ cô cũng chỉ quen biết được một vài người đàn ông này. Nếu bọn họ đã không ở đó thì không mời nữa, chỉ dẫn theo mấy người phụ nữ quay trở lại hòn đảo.
Chở mấy người trưởng thành, lại thêm cả một mớ lưới đánh cá, Hàn Lộ thật không thể nào chống đỡ được, vì vậy cô đành phải cầu cứu Bối Bối làm cu li cho cô vậy.
Bối Bối ngược lại là rất vui vẻ, kể từ khi được ăn viên nội đan của rắn biển kia, sức lực của nó đã mạnh lên không biết bao nhiêu, chỉ chở thêm mấy người như vậy thì đối với nó thật chẳng có khó khăn gì.
Người của hai bộ tộc ở bên cạnh trơ mắt nhìn thấy những người của tộc Bạch Hổ tụ tập lại phân chia cá, giết cá, ánh mắt bọn họ đều nhìn chằm chằm về phía bên này.
Trên bờ sông lúc này phiêu đãng mùi cá tanh nồng nặc, làm cho mấy cái bụng chưa được ăn no lại bắt đầu kêu réo lên.
Ngưu Lực mặt nặng như chì, trong lòng ông ta có linh cảm không tốt.
Không thể tiếp tục như vậy được nữa.
Những người trong tộc Bạch Hổ đều được ăn uống no nê, lại có thêm mấy con hổ to lớn kia nữa, mà người trong bộ tộc của ông ta thì tay chân mềm nhũn yếu ớt, làm sao có sức mà tranh giành với người ta được, chỉ e rằng không bao lâu nữa tộc Bạch Hổ có thể nuốt chửng luôn cả bộ tộc ông ta.
Ngưu Lực nắm chặt tay, xoay người đi lên núi, về phần ông ta cùng với tộc trưởng tộc Phi Ưng âm mưu cái gì, chuyện đó thì nói sau.
Lúc này, Hàn Lộ mang theo mấy người ngay tại trên chiếc bè trúc làm mẫu, dạy mọi người cách quăng lưới đánh cá như thế nào.
Vùng biển gần bờ cũng có nhiều cá nhưng không có nhiều cá lớn. Vì hôm nay cô muốn chiêu đãi mọi người những món ăn ngon, ở trên đảo đồ ăn chắc chắn sẽ không còn đủ, nên trên đường trở về đảo dự định sẽ quăng lưới thêm một lần nữa, kiếm một ít cá mang về chiên giòn là có thể đủ cho mọi người ăn.
Luôn tiện còn có thể dạy cho mọi người cách quăng lưới đánh cá.
Hợp Khương, A Mạn, A Chân đều có thể coi là ba người bạn thân nhất của cô, nếu ba người họ có thể học được cách quăng lưới đánh cá, sau này một người một lưới là có thể kiếm được nguồn thức ăn cho cả gia đình.
“Nếu ai trong ba người học được cách quăng lưới và điều khiển được bè trúc đầu tiên, tôi sẽ tặng thêm một chiếc áo ngực hoặc là một chiếc váy cho người đó.”
Hàn Lộ nhẹ nhàng mỉm cười và vứt ra một chút mồi nhử.
Quần áo dùng giao tiêu để dệt ra chính là phần thưởng đặc biệt nhất, mấy người phụ nữ căn bản không có cách nào từ chối được sự cám dỗ này. Chỉ một chiếc áo ngực nho nhỏ trên người Hợp Khương cũng đủ để mấy người phụ nữ khác trong tộc Bạch Hổ không ngừng hỏi thăm.
Thích làm đẹp là bản năng của phụ nữ, cho dù là ở thời đại nào.