Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 245 - Chương 245. Cá Chiên Giòn Đậm Đà 1

Chương 245. Cá chiên giòn đậm đà 1 Chương 245. Cá chiên giòn đậm đà 1

Với miếng mồi nhử Hàn Lộ vừa mới tung ra, động lực học tập của Hợp Khương và những người khác dâng lên mạnh mẽ, sau khi trở về đến hòn đảo, mọi người liền thay phiên nhau học cách làm thế nào để có thể điều khiển được chiếc bè trúc.

Bên cạnh luôn có Bối Bối quan sát nên Hàn Lộ cũng không phải lo lắng nhiều, cô liền lôi kéo mẹ Dương Sí đi chuẩn bị các món ăn với mình.

Muốn làm món cá chiên giòn thì trước tiên phải làm ra dầu cái đã.

May mắn là cô vẫn còn một chiếc vỏ ốc xà cừ lớn, nếu không một lúc nữa thật đúng là không tìm thấy được cái gì có thể dùng để đựng dầu.

Khối mỡ của lão tộc trưởng đã cho cô, nặng cũng khoảng vài cân, dầu sau khi nấu ra e rằng cũng phải đổ đầy chiếc vỏ xà cừ đó, có thể sẽ còn dư lại nữa.

Vừa nãy trên đường trở về sau khi quăng lưới, cô đã bắt được một con cá lăng đỏ, loại cá này không quá to, thịt mềm và rất dai, hương vị thì cực kỳ tươi ngon, làm món chiên hay hấp đều rất ngon. Mặc dù lần quăng lưới này bắt được mấy con cá nhỏ, con lớn nhất cũng chỉ nặng khoảng chừng nửa cân nhưng thắng ở chỗ số lượng nhiều, quá đủ cho mấy người ở đây ăn một bữa no nê.

Còn về phần những con hổ đang ở trên đảo, Hàn Lộ liếc mắt nhìn ra xa và thở dài bất lực. Thức ăn của bọn chúng không cần cô phải để tâm đến, con hổ nhỏ của cô đã dẫn theo bọn chúng đi tự lực cánh sinh rồi.

Vùng biển ở quanh đây đã được Bối Bối thanh lý qua một lần rồi, cũng không có gì nguy hiểm, nên cứ để bọn chúng tự tìm kiếm thức ăn cho mình đi.

Hàn Lộ thu hồi ánh mắt, dùng dao đá trên tay cắt cục mỡ lớn kia thành từng miếng nhỏ, sau đó cho vài trong nồi một ít nước, và cho hết phần mỡ đã cắt nhỏ vào nồi, bắt đầu nhóm lửa và rán mỡ thành dầu.

Màu của dầu lúc rán nếu có cho thêm chút nước sẽ trở nên sáng và trắng hơn, thịt cũng sẽ không bị dính dưới đáy nồi. Suy cho cũng thì chiếc vỏ ốc xà cừ này không phải là chảo chống dính, trong nồi nhiều thịt mỡ như vậy thật không dễ có thể đảo đều chúng chút nào, nếu lỡ dính vào nồi, cháy khét thì thật là đáng tiếc.

Cáp Nhĩ sau khi dạo quanh trên hòn đảo một vòng, lúc quay lại ngửi thấy mùi thơm là lạ, bà ấy tò mò đến gần xem thử, lập tức bị mùi dầu đập vào mặt làm cho choáng váng.

Trong đời bà ấy, cho tới tận bây giờ chưa từng ngửi thấy được thứ gì thơm đến vậy, dường như ngay khi ngửi thấy mùi thơm đó, nước miếng của bà ấy như đang chực trào ra.

Cúi đầu xuống là có thể nhìn rõ được, đó chính là cục mỡ mà hôm nay con trai lão tộc trưởng đã đưa cho Hàn Lộ.

“Mẹ, thơm không hả?”

Hàn Lộ cười hì hì quay đầu lại hỏi.

“Thơm!”

Cái mùi đó thơm đến mức khiến bà ấy không nỡ rời đi, Cáp Nhĩ dứt khoát ngồi xuống bên cạnh Hàn Lộ.

“Trên hòn đảo này mẹ nhìn thấy có rất nhiều đồ vật kỳ quái, trong cái đầu nhỏ bé của con làm sao lại có thể chứa được nhiều thứ mới lạ như vậy hả?”

Bà ấy càng nhìn càng cảm thấy con trai mình có chút không xứng với giống cái nhỏ này.

Hàn Lộ không nói là do mình nghĩ ra, mà trực tiếp đẩy qua cho bộ tộc của mình.

“Trong bộ tộc của con đều như vậy. Mỗi bộ tộc đều có thói quen sinh hoạt riêng của mình, giống như tộc Man Ngưu đấy thôi, mấy người ở đó thường dùng phân trâu để bôi lên tóc, chẳng phải cũng rất mới lạ hay sao?”

Nghe cô nói đến đây, Cáp Nhĩ liền phá lên cười.

“Đúng vậy, thói quen đó của bọn họ quả thật là mới lạ vô cùng. Cũng may là phân hổ trong tộc chúng ta vẫn được coi là thứ hữu ích, nếu không, có lẽ chúng ta cũng phải dùng phân của mấy con hổ kia bôi lên tóc của chúng ta.”

“Phân của những con hổ có lợi ích gì chứ?”

Cái này Hàn Lộ thật đúng là không biết.

“Đương nhiên là nó được dùng để răn đe dã thú rồi. Trong thế giới này, hổ được coi là chúa tể của các loài thú. Vì thế, bên ngoài vùng đất của bộ tộc chúng ta đều phải thường xuyên rải phân hổ, làm như vậy có thể phòng ngừa mấy loài dã thú không có mắt nào đó xâm nhập vào bên trong. Ngày thường, lúc bọn A Sí đi ra ngoài săn bắn cũng thường mang theo bên mình một ít phân hổ, những con thú khác trong rừng ngửi thấy mùi phân hổ, sẽ không dám tùy tiện tấn công.”

“Thì ra là như vậy…”

Hàn Lộ như có điều suy nghĩ.

Bình Luận (0)
Comment