Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 248 - Chương 248. Mật Ong Ngọt Ngào 1

Chương 248. Mật ong ngọt ngào 1 Chương 248. Mật ong ngọt ngào 1

Hòn đảo kia tính ra cũng ở không xa bờ biển, vị trí tương đối thuận tiện để luyện tập cách sử dụng bè trúc. Hơn nữa nếu đói bụng cũng có thể ở trên đảo nhóm lửa làm đồ ăn.

Cho dù trong quá trình nấu nướng có không cẩn thận làm cháy rừng thì cũng có nước biển sẵn ở đó để dập lửa, cũng sẽ không làm cho lửa cháy lan đến chỗ ở của tộc Bạch Hổ.

Vị trí địa lý của hòn đảo kia tương đối thuận lợi.

Hàn Lộ suy nghĩ cẩn thận.

Sau này cô còn có kế hoạch trao đổi vật phẩm với tộc Bạch Hổ, còn nhất định phải thuê người xử lý mấy thứ kia nữa. Mấy công việc như lột thịt ngao biển cũng không phải là một việc đơn giản.

Mà mấy người A Mạn thì cô dự định sẽ bồi dưỡng để dạy cách bắt cá nên những công việc kia cũng không thích hợp cho mấy cô ấy làm. Hơn nữa nếu đưa những người xa lạ đến hòn đảo này cũng không tốt lắm, cho nên hay là trước tiên cần phải xây dựng một căn cứ nhỏ trên hòn đảo kia đã?

Bây giờ đã có dầu rồi nên rất nhiều thức ăn có thể để lâu được, có loại còn có thể để được đến mấy tháng. Nếu dùng hải sản mà tộc Bạch Hổ đổi lấy, trải qua chế biến ở trên hòn đảo kia một chút rồi lại cùng tộc Man Ngưu đổi phân trâu, chắc hẳn tộc Man Ngưu sẽ không có khả năng cự tuyệt cọc làm ăn này.

Như vậy với phương án này thì chỉ trong vòng chưa đầy hai tháng là cô đã có thể dự trữ đủ nhiên liệu đủ dùng cho mùa đông rồi.

Trong nháy mắt Hàn Lộ liền đưa ra quyết định.

Sáng sớm hôm sau cô liền đi về phía tộc Bạch Hổ để bàn chuyện thuê người.

Dùng ba con cá để thuê được một nhân công lao động khỏe mạnh, cái giá này ở trong mắt người của tộc Bạch Hổ đã là rất cao rồi. Lão tộc trưởng cùng với đại vu không hề ngăn cản, cho nên Hàn Lộ rất dễ dàng thuê được người mình cần.

Hai người đàn ông, ba người phụ nữ, xách theo một con dao đá cùng với Hàn Lộ đi xuống núi.

Trước khi đoàn người xuất phát, nha đầu Hợp Khương kia không biết đã lén lút đi theo từ lúc nào, còn nằng nặc đòi phải đi theo, Hàn Lộ không còn cách nào khác đành phải đồng ý cho cô ấy đi cùng.

“Trước tiên chúng ta phải nói rõ một chút, chúng ta lên đảo là để làm việc chứ không phải là chỗ để cho cô chơi, biết chưa?”

Hợp Khương liên tục gật đầu như gà mổ thóc.

“Thật sự là không có biện pháp nào với cô hết.”

Hàn Lộ dẫn mọi người lên trên bè trúc do Bối Bối điều khiển, chỉ mất mấy phút liền cập bờ hòn đảo mà trước đó cô đã từng ở.

Hợp Khương vừa bước chân lên đảo liền không chờ nổi nữa, lập tức bắt đầu trèo cây hái dừa. Mấy người khác chỉ trơ mắt đứng nhìn nhưng cũng không dám nhúc nhích. Bọn họ nghe lời lão tộc trưởng đã dặn dò rằng họ đi theo người ta đến đây để làm việc. Nếu như Hàn Lộ vẫn không mở miệng cho phép thì họ tuyệt đối không được tự ý đi đâu.

“Đến lúc về thì mọi người cứ tùy tiện hái dừa mang về.”

Hàn Lộ cũng không phải là người không biết điều hay keo kiệt gì hết. Quả dừa mọc ở trên cây, mà cây dừa cũng không phải do cô trồng, ai cũng có thể ăn hết, chỉ là lúc này cô phải làm chuyện chính sự trước đã.

Cô trực tiếp dẫn hai người đàn ông đi vào trong rừng, tìm một khúc gỗ để làm mẫu, để cho hai người đàn ông đó nhìn cô làm rồi làm theo.

Mấy người phụ nữ thì bắt đầu dọn dẹp mặt bằng và chà xát dây cỏ.

Mà một đống quả dừa Hợp Khương vừa mới hái xuống ngay lập tức bị sung công quỹ, mang đi làm đồ giải khát cho mấy người đang làm việc.

Hợp Khương: “…”

Sợ mình có ý kiến thì lần sau Hàn Lộ sẽ không dẫn cô ấy tới đây nữa, Hợp Khương vội vàng đem toàn bộ mấy quả dừa đưa cho Hàn Lộ mà không hề tỏ ra không vui chút nào, để cô sắp xếp công việc cho mình làm.

Hàn Lộ suy nghĩ một chút rồi đem cái giỏ của mình đưa cho cô ấy rồi bảo cô ấy đi ra phía bờ biển tìm kiếm xem thử có tìm được một ít ốc sò gì đó không.

Cũng không phải là để ăn mà là dùng vào mục đích khác.

Mọi thứ ở trên đảo được tiến hành vô cùng thuận lợi, mặt trời cũng đang dần dần cao lên. Hôm nay vẫn là một ngày nắng chói chang như cũ, cảm giác nóng bức làm cho lòng người hoảng hốt.

Lúc này nếu đặt ở thời hiện đại thì hẳn là tháng mười một, thời tiết phải trở lạnh rồi mới phải. Nhưng ở nơi này vẫn thời tiết vẫn nóng như trước, hơn nữa nhìn vào tình hình xung quanh thì có vẻ như vẫn còn phải hạn hán thêm một thời gian nữa.

Hy vọng không phải là một trận đại hạn.

Sau vụ cháy rừng thức ăn vốn đã ít lại càng trở nên hiếm hoi hơn, thật sự không biết phải thêm bao nhiêu người bị chết đói nữa.

Hàn Lộ yên lặng buông tiếng thở dài rồi xoay người bước vào rừng để kiểm tra một chút.

Bình Luận (0)
Comment