Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 254 - Chương 254. Thần Thú Đại Bạch 1

Chương 254. Thần thú Đại Bạch 1 Chương 254. Thần thú Đại Bạch 1

Hàn Lộ suýt chút nữa đã cười ra thành tiếng.

Người anh em này vừa nhìn đã biết không phải là người làm chuyện xấu.

Cô nhấc một con cá đù vàng lẻ loi trơ trọi ở trong tay mình lên, nhẹ nhàng lắc lắc mấy cái.

“Mấy người cử nhiều người ra đây như vậy chỉ là vì một-con-cá ở trong tay tôi thôi à?”

Mọi người: “…”

Trên mặt tất cả mọi người lúc này đều là vẻ sửng sốt, bọn họ đã trăm phương ngàn kế nghe ngóng lâu như vậy mới dò hỏi được, toàn bộ cá mà người ở tộc Bạch Hổ đổi được đều là do giống cái ở trước mắt này dùng lưới kéo lên bờ, cho nên vừa mới nhìn thấy người xuất hiện liền nhanh chóng dẫn người đến đây chặn lại.

Kết quả là…

“Còn mấy con cá khác nữa đâu? Giao nó ra đây! Nếu không thì chúng tôi sẽ không khách khí đâu đấy!”

Một người thiếu niên của tộc Man Ngưu không cam lòng hét lên, mang theo mấy người chặn phía sau của Hàn Lộ bơi qua.

Họ không tin rằng trên tay của Hàn Lộ chỉ có một con cá.

Lực chú ý của mọi người lúc này đều tập trung vào Hàn Lộ đang ngồi ở trên lưng Bối Bối, hầu như không ai chú ý đến Bối Bối đang ở dưới nước. Theo quan điểm của họ, cái con quái vật khổng lồ màu đen kia chỉ là một con cá lớn mà thôi, chẳng có gì nguy hiểm cả.

Thậm chí có mấy người còn nghĩ đến việc bắt giống cái trước mắt này lại, rồi họ sẽ cùng nhau chia đầu cá lớn mà cô đang ngồi trên đó nữa.

Hàn Lộ nhìn mấy người đàn ông của tộc Man Ngưu đang chắn trước mặt mình, yên lặng thở dài một hơi.

“Bối Bối, mày nhớ nhẹ tay một chút.”

“Hắc hắc…”

Hàn Lộ vừa nghĩ đến kết cục đang chờ đợi bọn họ, lập tức lộ ra một nụ cười nhạt có chút thương hại.

Không đợi cho mấy người ở trong nước kịp phản ứng ý tứ của cô là gì, một bóng đen thật lớn đã đến trước mặt bọn họ.

Rầm rầm mấy tiếng động thật lớn, mấy người đàn ông tới gần Hàn Lộ đều bị đánh văng lên trời.

Vốn dĩ sức lực bản thân của Bối Bối đã rất lớn, lại thêm viên nội đan của rắn biển kia nữa nên sức lực của nó được nhân lên mấy lần. Nếu như không phải lúc đầu Hàn Lộ đã mở miệng dặn nó ra tay nhẹ một chút thì chỉ sợ mấy người đàn ông kia sẽ không may mắn như vậy.

Từ trên trời rơi thẳng xuống biển, tất cả mọi người đều sững sờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, mãi cho đến khi trên mặt biển tràn ra mấy tia máu thì bọn họ mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng vớt mấy người rơi xuống biển kia lên.

Mấy người đàn ông bị Bối Bối quất trúng, trên mặt thì có vẻ bình an vô sự nhưng chắc chắn bên trong đã bị nội thương, khóe miệng và mũi đều là máu, toàn thân mềm nhũn, nếu như không có đồng bạn giúp đỡ thì căn bản không thể nổi lên mặt biển được.

Mấy người đàn ông tộc Man Ngưu đều nhìn đến ngây người, rồi lại đồng loạt xoay người nhìn Hàn Lộ, ánh mắt khinh miệt ban đầu đã biến mất hoàn toàn không còn tăm tích, thay vào đó là một loại sợ hãi không thể nói thành lời.

Cái đuôi của Bối Bối thật sự đã làm bọn họ hoảng sợ, không ai còn dám ngăn Hàn Lộ lại nữa, nhao nhao thối thui nhường đường cho cô bơi ra ngoài.

Quả nhiên, mặc kệ là nơi nào, chỉ cần nắm đấm đủ cứng mới có tư cách nói chuyện.

“Đại ca, chúng ta cứ như thế mà thả cho cô ta đi à?”

“Không thả thì chúng ta phải làm sao bây giờ? Mày có dám đi bắt cô ta lại không?”

Người đầu lĩnh kia sắc mặt phức tạp nhìn theo bóng lưng đã đi xa, trong lòng cảm thấy chua xót ghen tỵ.

“Đám người tộc Bạch Hổ thối tha kia không biết gặp phải vận gì mà có thể được cô ta ra tay tương trợ nữa.”

“Đại ca, giống cái kia chẳng qua chỉ là có con cá đó lợi hại thôi, nói không chừng cô ta lên bờ thì sẽ dễ đối phó. Hay là chúng ta tìm mấy người bên tộc Phi Ưng thăm dò xem thử giống cái kia ở chỗ nào, rồi chúng ta trực tiếp tìm tới đó trói cô ta lại. Đến lúc đó…”

Trong mắt người đầu lĩnh xẹt qua một tia phiền chán, trực tiếp ngắt lời của anh ta.

“Chuyện này tao không làm chủ được. Chúng ta trước tiên phải nhanh chóng trở về để đại vu xem cho bọn họ trước đã.”

Mấy người đều bị thương, nhưng cá thì vẫn không cướp được, lát nữa trở về chắc chắn sẽ bị mắng cho một trận.

Mọi người lập tức cảm thấy mệt mỏi, vừa kéo vừa đỡ mấy người bị thương quay trở lại tộc mình.

Hàn Lộ lúc này cũng đã đến tộc Bạch Hổ.

Hiện giờ cô đang là “khách hàng lớn” của tộc Bạch Hổ, vừa nhìn thấy cô thì mọi người đều liên tục chào hỏi. Biết được cô muốn đi đến chỗ ở của Đại Hà, lập tức có một người phụ nữ nhiệt tình dẫn cô qua đó.

Chỗ ở của Đại Hà tương đối xa, phải vòng qua hơn nửa ngọn núi Hàn Lộ mới đến cửa sơn động của anh ta.

Bình Luận (0)
Comment