Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 255 - Chương 255. Thần Thú Đại Bạch 2

Chương 255. Thần thú Đại Bạch 2 Chương 255. Thần thú Đại Bạch 2

Lúc này Đại Hà đang ở bên trong sơn động, đút cá cho Tiểu Bạch đang nằm ở bên trên cỏ khô ăn, nghe được ở phía bên ngoài cửa động có tiếng động nên lập tức đi ra ngoài kiểm tra.

“Hàn Lộ! Cô đây là…”

Đại Hà nhìn thấy tay cô đang xách cá, có chút nghi hoặc. Bởi vì buổi sáng hôm nay A Sí đã xách hai con cá tới đây rồi, tuy rằng không lớn như con cá lúc trước nhưng hai con cũng không xê xích nhiều lắm.

Hàn Lộ làm sao biết bạn trai mình tri kỷ như vậy, đã đưa cá cho Đại Hà rồi. Cô đem con cá trong tay mình qua cho anh ta.

“Tới đưa cá cho anh đó, con cá này tốt hơn mà con cá anh đổi lúc trước, thích hợp cho vợ anh hơn.”

Đại Hà khó hiểu hỏi lại: “Vợ là gì?”

Hàn Lộ cười gượng hai tiếng rồi vội vàng sửa lại.

“Chính là giống cái của anh đó, là Tiểu Bạch nhà anh. Ăn cái này tốt hơn. Hơn nữa bong bóng ở trong bụng con cá này còn có thể làm thuốc, bổ máu cầm máu rất có hiệu quả. Sau khi anh xử lý cá xong thì nhớ đem bong bóng ở trong bụng cá rửa sạch phơi khô nhé.”

Đại Hà vừa nghe cô nói câu phía trước thì định cự tuyệt, định nói là hôm nay anh ta đã nhận được cá rồi. Nhưng đến khi nghe được nửa câu sau, nói là có thể bổ máu cầm máu thì như đụng trúng vào tâm sự vẫn luôn quanh quẩn trong lòng anh ta.

Mẹ của anh ta sau khi sinh em trai thì đã bị chảy máu không ngừng mà chết, ngay cả em trai của anh ta cũng không thể sống được mà chết theo. Cho nên từ khi Tiểu Bạch mang thai cho đến nay, anh ta thường xuyên bị gặp ác mộng.

Giống cái nhỏ này của A Sí làm được rất nhiều thứ, cũng biết rất nhiều chuyện. Cô nói cái bong bóng trắng gì đó có thể bổ máu cầm máu thì chắc chắn không phải là lừa gạt mình.

Anh ta rất muốn có nó.

“Vậy thì…tôi sẽ nhận nó. Thật ra thì buổi sáng hôm nay A Sí đã mang cá đến cho tôi rồi. Cộng thêm con cá này của cô nữa, vậy là hôm nay tôi đã nhận được tổng cộng là ba con.”

Hàn Lộ sửng sốt một chút liền phản ứng lại, như vậy là buổi sáng nay bạn trai mình không nhìn thấy mình mang cá đến nên đã tự mình xuống biển bắt cá.”

“Đại Hà, là ai đến vậy?”

Một giọng nói dịu dàng mềm mại từ trong sơn động truyền ra.

Trong nháy mắt khi nghe thấy giọng nói đó, biểu hiện trên mặt Đại Hà dường như dịu dàng thêm mấy phần. Không cần nghĩ, chắc chắn đó là Tiểu Bạch vợ của anh ta.

Có vẻ như tình cảm của hai người bọn họ rất tốt.

Hàn Lộ đã đến đây rồi, cũng nghe thấy tiếng cô ấy, nếu không vào chào hỏi mà đi luôn thì cũng không lịch sự cho lắm.

“Tôi vào đó chào cô ấy một tiếng được không?”

“Đương nhiên rồi.”

Đại Hà còn ước gì Tiểu Bạch được tiếp xúc với Hàn Lộ nhiều hơn một chút. Anh ta vội vàng dẫn cô bước vào trong sơn động. Trong sơn động chỉ có một lối ra, càng đi vào trong thì không khí càng ẩm ướt và ngột ngạt. Hàn Lộ nhíu nhíu mày, hoàn cảnh ở trong này như vậy đối với phụ nữ mang thai mà nói thì thật sự không phải là một chỗ tốt.

“Tiểu Bạch, đây là Hàn Lộ đã đổi cá cho chúng ta đấy.”

“Vậy sao? Anh giúp em đỡ em dậy với.”

Ở trước mặt người nhà mình thì như thế nào cũng được, nhưng nếu như có người ngoài đến, Tiểu Bạch cảm thấy mình nằm nói chuyện như vậy khẳng định là không nên.

Đại Hà do dự một chút rồi ngồi xổm xuống chuẩn bị đỡ Tiểu Bạch ngồi dậy.

Hàn Lộ vừa nhìn cái bụng lớn đến kinh người kia của Tiểu Bạch lập tức sợ kinh người, cô vội vàng nhẹ nhàng ấn cô ấy nằm trở lại.

Cô chưa bao giờ mang thai, nhưng cô cũng biết rằng người bình thường khi mang thai thì bụng sẽ không lớn đến mức như vậy.

Vóc người của Tiểu Bạch cũng tương tự với cô, ở trong số những người phụ nữ của tộc Bạch Hổ này cũng được coi như là một người nhỏ nhắn. Nhưng mà bụng của cô ấy rất to, mấy mạch máu ở trên bụng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, làn da bụng có cảm giác mỏng như một tờ giấy.

Bụng to như vậy nếu như nằm nghiêng thì còn tốt, nhưng nếu như cô ấy thật sự ngồi dậy thì Hàn Lộ có khi còn sợ bụng kia sẽ rơi xuống.

Trước kia cô đã từng đọc báo, xem hình ảnh của mấy người phụ nữ mang thai đôi, thai ba nhưng bụng cũng không lớn đến thế này.

“Bụng Tiểu Bạch lớn như vậy, đại vu đã xem qua chưa?”

Đại Hà đỡ Tiểu Bạch cười khổ một cái rồi gật gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment