Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 262 - Chương 262. Ý Tưởng Trao Đổi Phân Trâu 3

Chương 262. Ý tưởng trao đổi phân trâu 3 Chương 262. Ý tưởng trao đổi phân trâu 3

Ngưu Lực nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm bóng lưng anh ta đang rời đi, quay đầu tức giận đạp ngã một cái cây ở gần đó.

“Hừ! Lúc kết minh thái độ của nó cũng không phải là như thế này. Bây giờ thấy nguồn thức ăn của tộc Man Ngưu chúng ta sắp cạn nên thái độ của nó lập tức trở nên lớn lối đến như thế.”

Ông ta không hề nghi ngờ gì về việc chỉ cần nguồn thức ăn của tộc Man Ngưu cạn hoàn toàn thì tộc Phi Ưng sẽ lập tức nhân cơ hội đó thôn tính tộc Man Ngưu của ông ta.

Lời thề kết minh, nếu như không có thần thú ước thúc thì còn không bằng cả một cái rắm.

Ngưu Lực nghĩ đến lời mà đại vu đã lặng lẽ nói cho ông ta biết, trong lòng càng thêm phiền não.

Đại vu lúc này cũng tiến lại gần ông ta.

“A Lực, anh ta nói Nguyệt nhi đã quay trở lại, nhất định là chim ưng của anh ta đã nhìn được cái gì đó rồi. Chúng ta phải ra bờ biển xem một chút trước đã.”

Cho dù là cái gì thì bà cũng mặc kệ, chỉ cần bảo bối của bà ta bình an trở về là tốt rồi.

Ngưu Lực ừ một tiếng rồi dẫn đầu đội ngũ đi về phía bờ biển.

Vừa đi tới bãi cát liền nghe được một tiếng vang dội vọng tới: “Cha!”

“Đại vu!”

Ngưu Nguyệt chạy nhanh đến, mỗi bước chân tạo thành một cái hố thật to chạy đến trước mặt hai người rồi cười ngây ngốc.

“Cha, đại vu, hôm nay con được ăn cá ngon lắm!”

Ngưu Lực: “…”

Ngàn lần vạn lần không nghĩ tới, con gái mình trở về muộn như vậy nhưng khi mở miệng nói câu đầu tiên lại là câu này.

“Ha ha…”

Ngưu Lực cố gắng nén lời trách cứ lại ở trong miệng, nở ra một nụ cười coi như là ôn hòa rồi gọi toàn bộ những người của tộc Man Ngưu vẫn còn đang ngụp lặn ở trong biển trở về, bảo bọn họ đến bãi đất trống để chia thức ăn.

Còn mình thì lại mang theo con gái cùng với đại vu trở về sơn động của mình.

“Con nói đi, hôm nay con rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”

Ngưu Nguyệt nhìn khuôn mặt thối của cha mình, không dám nói nhăng nói cuội nữa, chỉ đơn giản đem những chuyện mà mình đã trải qua kể ra cho cha nghe.

“Cái gì? Một cái giống cái sống một mình ở trên một hòn đảo đã cứu con, còn cho con đồ ăn nữa à?”

“Dạ phải, chính là giống cái mà lúc trước đã làm giao dịch trao đổi cá với người của tộc Bạch Hổ đấy! Cô ấy còn nói muốn đổi cá với tộc của chúng ta nữa, bảo con báo trước cho cha một tiếng, nói rằng ngày mai cô ấy sẽ đến đây để bàn chuyện với cha.”

Ngưu Lực vừa nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên chính là có kẻ lừa gạt.

“Làm sao có thể chứ, trong tộc của chúng ta không có gì để đổi với cô ấy hết.”

“Cô ấy chỉ là muốn có phân trâu thôi. Trong tộc chúng ta không phải là có rất nhiều sao?”

“Phân trâu sao??”

Đại vu cùng tộc trưởng, hai người lúc này đều không hiểu gì hết.

“Cô ấy đổi lấy phân trâu để làm gì?”

Ngưu Nguyệt không nhịn được lắc đầu nói: “Cô ấy không nói với con, con cũng không biết. Cô ấy chỉ bảo con nhắn lại với cha như vậy thôi, nói là ngày mai cô ấy sẽ đến tộc chúng ta để bàn chuyện với cha.”

“Như vậy à…”

Đại vu và Ngưu Lực liếc mắt nhìn nhau, đều có chút coi trọng tin tức này.

Mấy ngày nay nhìn thấy tộc Bạch Hổ được trao đổi cá, trong lòng những người tộc Man Ngưu cũng sắp cuống lên rồi. Hơn nữa thời tiết càng lúc càng ác liệt, nguồn thức ăn bị giảm bớt, tiếng oán giận ở trong tộc cũng càng lúc càng nhiều.

Nếu như không tìm được cách thì chắc chắn trong tộc sẽ bị hỗn loạn lên.

Mà tin tức trước mắt do con gái mình mang về trái lại đã làm cho Ngưu Lực cảm thấy mừng rỡ.

Mặc kệ giống cái kia muốn đổi cái gì, chỉ cần cô ấy chịu cùng với tộc Man Ngưu trao đổi cá, cho dù là muốn đổi cả tộc Man Ngưu thì ông ta cũng dám đáp ứng.

Tất cả chỉ chờ đến ngày mai mà thôi.

Đại vu thấy Ngưu Lực không còn chuyện gì để hỏi, lập tức đau lòng kéo Ngưu Nguyệt đến sơn động của mình, đem toàn bộ thịt mà mình được chia đặt hết ở trước mặt cô ta.

“Con đi ra ngoài lâu như vậy chắc chắn là đói bụng rồi. Đây là thịt mà hôm nay tộc mình mới vừa săn về, vẫn còn tươi lắm, con mau ăn đi.”

Ngưu Nguyệt cảm động đến mức nước mắt đã gần trào ra.

Lúc ở trên đảo cô ta chỉ được ăn có ba con cá, thực sự là không đủ ăn, bụng vừa đói vừa cồn cào. Kết quả là vừa mới trở về lại bị cha cô ta hỏi han một hồi lâu, thiếu chút nữa đã bị ngất xỉu.

Cũng may còn có đại vu nhớ thương cô.

Ngưu Nguyệt cầm lấy một miếng thịt tươi, gặm một miếng như thường ngày. Không biết có phải bởi vì đã được ăn ba con cá kia không mà lúc này cô ăn mấy thứ thịt sống này chỉ cảm thấy miễn cưỡng chỉ để có cái lấp đầy bụng mà thôi.

Tuy nhiên, có cái để mà bỏ bụng vẫn tốt hơn là không có gì hết.

Trong tộc bây giờ vẫn còn có rất nhiều người bị đói bụng kia kìa.

“Đại vu, bà đối với con thật tốt, so với mẹ con còn tốt hơn…”

Đại vu nghe vậy, lập tức thân thể cứng đờ.

Bình Luận (0)
Comment