Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 264 - Chương 264. Bắt Đầu Xây Dựng Hòn Đảo 2

Chương 264. Bắt đầu xây dựng hòn đảo 2 Chương 264. Bắt đầu xây dựng hòn đảo 2

Cô vốn tính toán qua mấy ngày nữa nói với anh một tiếng đã rồi mới tới tộc Man Ngưu để đàm phán, lại là trùng hợp, tối hôm qua cô gặp được Ngưu Nguyệt kia nên vẫn chưa kịp nói chuyện với anh.

Ngưu Lực lúc này cũng đi ra, nhìn thấy Dương Sí cùng với giống cái nhỏ mà con gái ông ta đã nói đang nắm tay nhau, ông ta chỉ là hơi kinh ngạc nhíu mày một chút rồi cũng không hỏi cái gì, lập tức mời hai người đi vào trong sơn động.

Trong sơn động ngoại trừ đại vu thì không còn ai khác ở đó nữa, đợi cho Hàn Lộ và Dương Sí ngồi xuống, Ngưu Lực nói lời cảm ơn trước, cảm ơn cô đã cứu con gái của ông ta. Sau đó ông ta liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề và hỏi cô: “Tôi nghe Nguyệt nhi nói, là cô muốn đổi phân trâu của chúng tôi phải không?”

Vừa mở miệng liền đem Hàn Lộ ép xuống, phảng phất như cái này là cô đang cầu xin tộc Man Ngưu vậy.

Hàn Lộ lại không trực tiếp trả lời câu hỏi của ông ta mà hỏi ngược lại một câu:

“Không biết tộc trưởng tộc Man Ngưu có muốn đổi cá của tôi không?”

Ngưu Lực bị chẹn họng một chút, cũng không dám khinh thường giống cái trước mắt này nữa, ông ta gật đầu rồi nói: “Đương nhiên là tôi muốn đổi, chỉ là cô xác định là muốn đổi lấy phân trâu của chúng tôi sao?”

“Chủ yếu là đổi phân trâu, đương nhiên, các ông cũng có thể lấy những thứ khác đến đổi với tôi. Ví dụ như tôi làm bè bằng cây trúc, hoặc là các loại trái cây, đều có thể đem ra trao đổi được.”

Đại vu quả thật đã động tâm rồi.

“Không biết cô định trao đổi như thế nào?”

Hàn Lộ suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Tôi muốn phân trâu phơi khô, mười khối phân trâu khô sẽ đổi lấy một con cá.”

Ngưu Lực nhìn đại vu một chút, thấy trong đáy mắt của bà ấy có nét vui mừng, cũng hiểu được ý tứ của bà ấy nhưng ông ta vẫn chưa đáp ứng ngay.

Ông ta muốn tranh thủ thêm một chút lợi ích nữa.

“Mười khối phân trâu khô mới đổi được một con cá có hơi ít quá không? Trong tộc của tôi tổng cộng chỉ có hơn một trăm con trâu, nếu như đổi theo cách của cô như vậy thì tính ra mỗi ngày chỉ có mấy con cá, chúng tôi biết chia đồ ăn thế nào đây?”

Sắc mặt Hàn Lộ trầm xuống, không hề khách khí trả lời lại: “Mười khối đã là rất tốt rồi, nếu như tôi không đổi thì các ông chỉ có thể đem phân trâu của mình đổ xuống biển thôi, lúc đó thì một con cá cũng không có. Hơn nữa, tộc trưởng tộc Man Ngưu à, không lẽ ông cho rằng một con trâu một ngày cũng chỉ ị ra một đống phân thôi sao?”

Cô đã sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn, mặc dù cô chưa từng đi chăn trâu nhưng cũng đã từng nhìn thấy trâu đi ị. Chẳng lẽ ông ta thật sự coi cô như một đứa ngốc cái gì cũng không biết sao?

Ngưu Lực lại cười cười, không cò kè mặc cả thêm nữa, dứt khoát đáp ứng với điều kiện mười khối phân trâu khô đổi lấy một con cá.

“Về phần những thứ khác, cũng giống như ở bên tộc Bạch Hổ vậy, đến lúc đó thì người của các ông mang tới, tôi lại đưa giá cho các ông, nếu đồng ý đổi hay không đồng ý cũng tùy các ông.”

Hàn Lộ nói xong liền nháy mắt với Dương Sí đang ngồi ở bên cạnh cô, hai người đứng dậy chuẩn bị rời đi.

“Này, chờ đã. Vậy thì khi nào cô sẽ đến tộc chúng tôi để đổi cá?”

“Sau ba ngày nữa đi, trong ba ngày này các ông hẳn là đã phơi khô được không ít phân trâu rồi.”

“Được.”

Đàm phán xong vấn đề thời gian, Hàn Lộ trực tiếp mang theo Dương Sí rời khỏi tộc Man Ngưu.

Mọi người của tộc Man Ngưu vẫn luôn nhìn chằm chằm vào sơn động, sau khi nhìn thấy Ngưu Lực và đại vu đi ra, trên mặt đều có mấy phần nhẹ nhõm. Lòng hiếu kỳ ngứa ngáy giống như kiến bò, mọi người đều tiến lên để nghe ngóng tin tức.

Ngưu Lực cũng không hề giấu diếm gì cả, nói thẳng với mọi người là người ta nguyện ý dùng cá để đổi lấy phân trâu phơi khô của bọn họ. Mấy người tộc Man Ngưu sau khi nghe xong liền ùa nhau chạy đến bãi biển như ong vỡ tổ.

Hôm qua bọn họ vừa mới đổ không ít phân trâu vào trong biển, có rất nhiều phân trâu bị cuốn lên trên bờ cát, bây giờ nhặt về chắc là vẫn còn kịp.

Ngưu Lực: “…”

Bên phía tộc Man Ngưu bận rộn hò hét ầm ĩ, tộc Bạch Hổ ở cách con sông nhìn mà không hiểu gì hết, đến lúc chờ Dương Sí cùng với Hàn Lộ trở về hỏi xong mới biết được Hàn Lộ cũng muốn dùng cá đổi đồ vật với người của tộc Man Ngưu.

Lập tức trong lòng mọi người tộc Bạch Hổ đều có chút không thoải mái.

Vốn tưởng rằng giao dịch của cô với tộc Bạch Hổ là độc nhất vô nhị, bây giờ lượng cá đột nhiên lại bị tộc Man Ngưu phân chia ra.

Hàn Lộ nhìn tâm tính của mọi người gần như là viết hết lên mặt, cô cũng muốn nói vài câu nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.

Quên đi, đợi mấy ngày sau, cô lại bắt về đây không ít cá, bọn họ hẳn là sẽ không còn tâm tư lo lắng gì nữa.

“A Sí, dẫn em đi gặp mẹ anh một chút, em có việc cần nhờ bà ấy giúp đỡ.”

“Mẹ à? Mẹ giúp được gì?”

Trong lòng Dương Sí tràn đầy nghi ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều, anh liền dẫn cô lên trên núi.

Bình Luận (0)
Comment