Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266. Bị Nhìn Trộm 1

Chương 266. Bị nhìn trộm 1 Chương 266. Bị nhìn trộm 1

Chỉ mất thời gian có một ngày, toàn bộ mấy đồ vật ở trên hòn đảo nhỏ mà Hàn Lộ đang ở đã bị dọn đi phân nửa, chỉ để lại trên đó một ít đồ khô và giao tiêu mà thôi.

Bởi vì thể lực của hai người chênh lệch quá lớn nên việc di chuyển những thứ kia phần lớn đều là do Dương Sí xuất lực.

Dương Sí thì trái lại, cảm thấy cũng không vất vả gì lắm.

Lúc này chỉ là mới khởi đầu thôi, nên số lượng vật phẩm thu về cũng chưa nhiều lắm. Những loại hải sản thu được lúc trước đều để đông lạnh, lúc này để cho rã đông rồi mang đi cho mấy người phụ nữ xử lý.

Cho nên số lượng mấy người cô thuê trước mắt này đã đủ dùng rồi.

Hàn Lộ ở trên đảo ngây người một lát, thấy mấy cô ấy đều làm tốt công việc được phân công của mình liền không nhìn chằm chằm thêm nữa, cô bảo Bối Bối chở cô đi xem tình hình bên phía mấy người Hợp Khương đang tập cách tung lưới như thế nào rồi.

Đừng nhìn đây chỉ là một tấm lưới nho nhỏ, nếu như thủ pháp tung lưới không đúng, khi ném ra ngoài sẽ bị xoắn lại thành một đống, khi đó thì một con cá cũng không bắt được không nói mà còn phải mất thêm cả nửa ngày để gỡ lưới ra nữa.

Mấy ngày nay, toàn bộ người ở trong tộc Bạch Hổ bận rộn sứt đầu mẻ trán như thế nào cô cũng thấy, cũng biết việc mình đổi chút cá kia cho bọn họ vẫn không có cách nào làm cho bọn họ cảm thấy an toàn. Số lần mấy người đàn ông trong tộc Bạch Hổ đi ra ngoài săn bắn so với lúc trước càng thêm thường xuyên hơn.

Mình là một người ngoài, có nói nhiều hơn nữa cũng không có sức thuyết phục bằng việc tự mình bắt cá tới tay. Đại khái chờ sau khi mấy người Hợp Khương học được cách bắt cá rồi thì có lẽ người của tộc Bạch Hổ mới có thể thả lỏng được.

Đến lúc đó thì…

Có lẽ cô sẽ nói với Dương Sí cùng đến sống ở trên hòn đảo đó với cô.

Hàn Lộ nghĩ đến kế hoạch cuộc đời của mình, cô đã có ý định sống cả đời với Dương Sí nên cũng không muốn duy trì tình trạng ngăn cách hai người ở hai nơi như bây giờ nữa.

Nhưng gần đây mỗi người đều quá bận rộn với công việc của mình, rất khó có thể có chút thời gian rảnh rỗi nói chuyện với nhau để bồi dưỡng tình cảm. Mấy ngày không gặp, đến khi gặp lại không hiểu sao lại sinh ra cảm giác xa lạ.

Là bởi vì tình cảm của hai người vẫn chưa đủ sâu đậm hay sao? Hay là cô vẫn chưa thích anh nhiều lắm?

Hàn Lộ giống như người không có xương nằm sấp trên lưng Bối Bối, thở dài một tiếng.

“Bối Bối này, mày cảm thấy A Sí là người như thế nào?”

“Anh ta à? Cũng tốt, cô thích anh ta là được rồi.”

Kỳ thật thì trong lòng Bối Bối cũng không hoàn toàn hài lòng với Dương Sí cho lắm. Dưới cái nhìn của nó, bạn lữ của Tiểu Hàn rõ ràng phải là những người nổi bật cùng tộc với cô mới đúng.

Dương Sí chỉ là có năng lực mạnh lúc ở trên bờ mà thôi, xuống nước thì giống như gà con vậy, mình chỉ cần vung một cái đuôi thôi là có thể tát chết anh ta rồi. Hơn nữa tuổi thọ của anh ta cũng ngắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể sống mấy chục năm mà thôi. Nhưng Tiểu Hàn lại có tuổi thọ ít nhất là hai trăm năm, chờ cho đến khi cô ấy hóa hình thì còn có thể tăng thêm nữa.

Nhìn thế nào thì hai người đều không xứng đôi với nhau.

“Sao đột nhiên cô lại hỏi tôi cái này thế? Cô không thích anh ta nữa à?”

Câu cuối cùng kia mơ hồ còn lộ ra vui mừng, tựa như nó đã chờ đợi câu này từ lâu.

Hàn Lộ: “….”

“Không phải, tao với anh ấy vẫn rất tốt. Chỉ là tao đang do dự, không biết hai người có nên ở cùng một chỗ nhanh như vậy không thôi.”

Thời đại này không hề có chuyện thành thân hay kết hôn gì đó, chỉ cần hai bên nhìn vừa mắt là có thể ở chung trong một sơn động rồi. Tất cả mọi người đều như vậy, cô cũng không muốn đi làm mấy chuyện phức tạp kia.

Cứ nhập gia tùy tục là được rồi.

Tuy nhiên cũng không phải là cô sẽ ở cùng với anh ở trong một sơn động ở trong tộc Bạch Hổ mà là anh sẽ ở cùng cô trên đảo. Chờ cho khi đại hạn trôi qua rồi, tộc Bạch Hổ cũng an tĩnh lại, đến lúc đó hẳn cũng vừa lúc rồi.

Hàn Lộ cũng biết trong nội tâm mình kỳ thật vẫn không an ổn, vẫn luôn không có cảm giác an toàn. Mà Dương Sí lại vừa vặn mang đến cho cô cảm giác an toàn, cho mình có cảm giác về một gia đình.

Chính vì thế cô mới thích anh từng chút từng chút một.

Bình Luận (0)
Comment