Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268. Bị Nhìn Trộm 3

Chương 268. Bị nhìn trộm 3 Chương 268. Bị nhìn trộm 3

“Nếu như cô ta là giống cái của Dương Sí thì tại sao cô ta lại không sống với Dương Sí ở trong vùng đất của tộc Bạch Hổ?”

“Cái này thì…chúng tôi cũng không hỏi thăm được. Chúng tôi chỉ biết rằng cô ta sống một mình ở trên một hòn đảo. Ở chung quanh hòn đảo đó có con thú khế ước của cô ta thường xuyên tuần tra nên người của chúng tôi cũng không có cách nào lẻn lên đó được. Ngược lại thì ở một hòn đảo cách tộc Bạch Hổ không xa lắm thì hôm nay chúng tôi có tìm hiểu được mấy thứ…”

Người đàn ông đang trả lời nghĩ đến những tin tức mà chim mình mới tìm hiểu được, vẻ mặt hưng phấn đến mức đỏ bừng lên.

“Tộc trưởng, hôm nay giống cái đổi cá kia dẫn mấy người của tộc Bạch Hổ lên hòn đảo kia, bọn họ ở trên hòn đảo kia thế mà lại nhóm lửa, đốt rất nhiều thứ. Mấy thứ kia chính là những thứ mà cô ta đã đổi được ở tộc Bạch Hổ, chính là những thứ bắt được ở bãi biển đó.”

Tộc Phi Ưng có thám tử thiên nhiên nên đương nhiên đã tìm hiểu được những người của tộc Bạch Hổ mỗi ngày đến bờ biển bắt hải sản từ lâu rồi.

Nhưng họ không biết mấy thứ đó bắt về dùng để làm gì.

Dù sao thì vụ cháy rừng cũng vừa qua khỏi, người trong tộc Bạch Hổ không ai dám đốt lửa để nướng thức ăn, có ăn thì cũng chỉ ăn một vài con cá. Mà cá cũng không tươi, người của tộc Man Ngưu tộc Phi Ưng đều có thể bắt được. Cho nên bọn họ vẫn không hiểu lắm.

Cho đến ngày hôm nay.

Hôm nay họ mới biết được, thì ra những thứ kia vốn có thể ăn được.

“Mấy con chim của chúng ta hôm nay trở về đều nói người của tộc Bạch Hổ đốt mấy thứ kia rất thơm, nhất định là có thể ăn được.”

Nói đến ăn uống, trong sơn động đột nhiên vang lên một loạt tiếng bụng sôi ùng ục. Một tiếng lại nối tiếp một tiếng, muốn xem nhẹ cũng không được.

Gương mặt mo của Phi Dực lập tức cứng đờ, nhanh chóng bảo ba người kia đi ăn cái gì đó trước đã, ăn xong lại đến gặp ông ta để nói kỹ hơn một chút.

Ba người kia đã đói xanh mặt, làm sao có thể cự tuyệt lời của ông ta cho được, vừa chảy nước miếng vừa lui ra ngoài.

Phi Vũ ngồi ở đó vẫn luôn không nói gì, rốt cuộc lúc này đã mở miệng.

“Cha, những thứ bắt được ở dưới bãi biển kia thật sự có thể ăn được sao?”

Phi Dực lắc đầu, rồi lại gật đầu.

“Có lẽ là như vậy, nhưng cho tới bây giờ cha vẫn chưa từng thấy qua, nào biết có thể ăn được hay không chứ. Không thì chúng ta để người thử một chút xem sao.”

Nếu như thật sự có thể ăn được, vậy thì có thể giải quyết được vấn đề cấp bách trước mắt ở trong tộc rồi.

Tộc Bạch Hổ săn bắn lợi hại hơn bọn họ, lại thỉnh thoảng có thể đổi được cá để ăn. Lượng đồ ăn dư dả nên sức chiến đấu cũng mạnh hơn. Tộc Man Ngưu bên kia nghe nói cũng nhận được sự trợ giúp của giống cái kia nên cũng bắt đầu đổi cá.

Cái quái gì vậy chứ?

Ba tộc ở cùng một chỗ, mà hai tộc kia đã tìm được đường sống nhưng lại không chịu mang theo tộc của ông ta. Còn nói kết minh nữa, kết minh chính là như thế này à?

Nghĩ đến khuôn mặt của Ngưu Lực hôm nay như thoải mái hẳn ra, trong đáy mắt Phi Dực thần sắc chợt lạnh xuống,

Những người đó giấu giấu diếm diếm không cho ông ta xem liền cho rằng ông ta tìm không được sao? Hừ! Hiện tại không phải ông ta vẫn tìm hiểu được rồi à?

“Vũ nhi, mau đi tìm mấy người giống cái tay chân nhanh nhẹn chịu khó một chút, nhìn chằm chằm mấy người ở tộc Bạch Hổ bên kia, bọn họ lúc nào đến bãi biển nhặt đồ thì chúng ta cũng đi lúc đó.”

Mấy ngày nay, không riêng gì mấy người mà ông ta phái ra nhìn chằm chằm người của tộc Bạch Hổ mà ngay cả chính ông ta cũng như thế. Ông ta nhanh chóng phát hiện ra một điều.

Chỉ cần mấy giống cái của tộc Bạch Hổ xuống núi nhặt đồ thì nước biển sẽ lui ra xa. Thật lâu sau mới bắt đầu dâng lên lại. Phảng phất như đã thương lượng trước với người của tộc Bạch Hổ rồi, thật sự thần kỳ.

Phi Dực lại không ngốc, rất nhanh liền phát hiện ra manh mối. Thì ra lúc nước rút mới là thời điểm tốt nhất để nhặt mấy thứ kia.

Cho nên ông ta mới gầm gừ phân phó con trai của mình như vậy.

Cùng là những thứ đồ nhặt ra được từ trong biển, chắc hẳn sẽ không kém quá nhiều. Bờ biển dài như vậy, ông ta cũng không tin mình nhặt được mấy thứ như thế cũng không nuôi sống được cả bộ tộc của ông ta.

Bình Luận (0)
Comment