Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 271 - Chương 271. Ngộ Độc Thức Ăn 3

Chương 271. Ngộ độc thức ăn 3 Chương 271. Ngộ độc thức ăn 3

Như thường lệ, khi trời tối, Phi Vũ sẽ trở về sơn động. Đại khái là bởi vì anh ta hôm nay đã trực tiếp đưa thức ăn đến cho cô nên hôm nay Ngưu Nguyệt có vẻ đặc biệt nhiệt tình, đương nhiên anh ta cũng sẽ đặc biệt thống khổ.

Tôn nghiêm của người đàn ông không cho phép anh ta yếu thế, nhưng mà một miếng thịt thật lớn như vậy đè lên người thực sự khiến cho người ta thở không nổi. Anh ta cũng có lòng muốn xoay người lên phía trên, nhưng rồi Ngưu Nguyệt lại rất quật cường, vừa xoay người lên trên đã bị cô ta lật xuống.

Cho nên cuối cùng anh ta liền không giãy dụa nữa, chấp nhận nằm thẳng.

Trong bóng tối, trong các sơn động đều truyền ra từng tiếng thở dốc. Chỉ là không bao lâu sau, trong tiếng thở dốc đột nhiên có thêm mấy tiếng nôn mửa nữa.

Tộc trưởng Phi Dực là người ăn nhiều nhất nên đương nhiên phản ứng nôn mửa cũng là lớn nhất.

Trước khi đi ngủ ông ta đã cảm thấy trong bụng mình có chút gì đó không thoải mái lắm, tìm đại vu xem thử một chút nhưng cũng không phát hiện ra được điều gì, ông ta cũng không để ở trong lòng nữa.

Đến buổi tối khi đi ngủ, trong bụng càng lúc càng khó chịu, phảng phất như có thứ gì đó đang cuồn cuộn lên. Ông ta chỉ cảm thấy buồn nôn không chịu nổi.

Đến cùng vẫn là không thể nhịn được nữa, lập tức nôn ra.

Vừa nôn ra liền không thể dừng lại được nữa, phảng phất như muốn đem toàn bộ tim gan phèo phổi ở bên trong phun hết ra. Gương mặt ông ta đỏ bừng, gân xanh nổi lên, nhìn thật sự dọa người.

A Hòa đang ở bên ngoài nghe được động tĩnh ở trong sơn động, lập tức chạy vào xem thử, đến lúc nhìn thấy sợ tới mức phải nhanh chóng chạy đi tìm đại vu.

Kết quả là…

Tình huống của đại vu cũng không khá hơn được bao nhiêu.

Bà ta nôn ra ở khắp nơi trong sơn động, cả người mềm nhũn không thể đứng thẳng được.

Không biết có phải là do ngửi thấy mùi dơ bẩn không mà A Hòa cũng cảm thấy mình muốn nôn.

Anh ta một đường đỡ đại vu đến bên ngoài sơn động của tộc trưởng, lại đi vào đỡ tộc trưởng ra, rồi lại không dám trì hoãn thêm nữa, lập tức chạy ra ngoài chuẩn bị tìm thiếu tộc trưởng.

Vừa đi đến bên ngoài sơn động của thiếu tộc trưởng, còn chưa đợi anh ta lên tiếng gọi người đã nghe được mấy tiếng nôn mửa từ bên trong sơn động truyền ra.

A Hòa lập tức hoảng hốt, luôn cảm thấy đang sắp xảy ra chuyện lớn gì đó.

“Thiếu tộc trưởng!”

Phi Vũ ở bên trong đáp một tiếng, một lúc lâu sau mới đi ra.

“Anh tới đây vừa lúc, theo tôi đi vào trong sơn động đỡ Ngưu Nguyệt ra ngoài, đến tìm đại vu.”

Anh ta không thể đỡ cô ta một mình được.

A Hòa: “…”

Được rồi, nếu là đi tìm đại vu thì cũng vừa lúc thuận đường.

Tình huống của Ngưu Nguyệt ở bên trong sơn động cũng tương tự như tình huống ở bên chỗ tộc trưởng và đại vu, nôn đến mức cả người đều mềm nhũn, trên người còn rất nóng nữa.

Hai người một trái một phải nâng hai cánh tay cô ta đến trước mặt đại vu.

Nhìn thấy hai người kia vẫn đang còn nằm sấp trên mặt đất, trong lòng Phi Vũ lập tức căng thẳng.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cha! Đại vu!”

Phi Dực nghe thấy tiếng gọi của con trai mình, miễn cường lấy lại được mấy phần thần trí rồi cười khổ nói: “A Vũ, mau, mau đi xem một chút, xem mấy người trong tộc chúng ta thế nào rồi, xem họ có bị sao không?”

“Ọe!”

Phi Vũ lập tức quay đầu lại, phát hiện A Hòa cũng đang nôn mửa. Tuy nhiên anh ta nôn thì cũng nôn, nhưng nôn xong thì không còn chuyện gì nữa.

Anh ta theo bản năng hỏi một câu:

“A Hòa, mấy thứ đồ lúc trước tìm được ở bờ biển anh đã ăn bao nhiêu thế?”

“Chỉ ăn có nửa con cua thôi, với thêm mấy con ngao biển nữa.”

A Hòa cũng không phải là kẻ ngu, lập tức phát hiện ra được vấn đề mấu chốt.

“Là mấy thứ hải sản kia có vấn đề!”

Phi Vũ gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

Bởi vì anh ta được phân chia nhưng không ăn một cái gì nên không bị gì hết. Cha anh ta và đại vu ăn nhiều nhất nên tình hình cũng nghiêm trọng nhất, hiện tại ngay cả nói cũng không nói ra hơi.

Ngưu Nguyệt cũng ăn nhiều nên đã ngất đi. A Hòa chỉ ăn một chút nên mới chỉ nôn vài cái liền không sao nữa.

Tình huống đến lúc này đã rõ ràng, chính là vì ăn mấy thứ hải sản kia nên mới trở thành như vậy.

“A Hòa! Anh nhanh đi gọi mấy người trong tộc không bị gì cả đến đây chăm sóc cho họ. Tôi phải xuống núi một chuyến, tìm người đến cứu.”

Hai ngày nay người của tộc Man Ngưu cùng với tộc mình có náo loạn nên quan hệ hơi cứng nhắc, nếu như phái người khác xuống núi mời thì hơn phân nửa tộc Man Ngưu sẽ không phái người lên đây. Anh ta vẫn phải tự mình xuống núi một chuyến mới được.

Đại vu nhà mình đã sắp ngất đi rồi, trông cậy vào bà ấy cứu người là hoàn toàn không thể được, chỉ có thể cầu xin đại vu của tộc Man Ngưu mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment