A Hòa nhanh chóng chạy đi tìm mấy người trong tộc đến đây để chăm sóc, lúc trở về mang theo tin tức là mấy người trong tộc vẫn còn đang nôn mửa.
Không ngạc nhiên một chút nào, toàn bộ những người đang có tình trạng nôn mửa chính là những người mà chiều nay đã được chia hải sản để ăn.
Phi Vũ không dám chần chờ thêm nữa, lập tức một đường chạy thẳng xuống núi, mời đại vu của tộc Man Ngưu lên đây.
Nghe được con gái của mình cũng bị bệnh, đại vu không hề nghĩ ngợi gì liền đi theo Phi Vũ lên núi.
Lúc lên đến trên núi, ngay lập tức bà ta liền đến bên cạnh con gái của mình để kiểm tra bệnh tình của cô ta. Kết hợp với những tin tức mà Phi Vũ đã nói, đại vu nhanh chóng đưa ra kết luận.
“Bọn họ đây là bị ngộ độc thức ăn.”
“Ngộ độc sao?”
Trái tim của Phi Vũ thẳng tắp chìm xuống dưới, đây cũng không phải là một bệnh nhẹ nhàng gì.
“Đại vu có thể chữa được không?”
“Tôi cũng không nắm chắc lắm, chỉ có thể thử xem sao thôi.”
Đại vu thở dài một tiếng, lập tức phân phó người đem ba người đang nằm ở trên mặt đất vào nằm trong một sơn động sạch sẽ, đặt ba người nằm song song thẳng một hàng.
Bọn họ lúc này đã nôn hết sạch đồ trong bụng ra rồi, hiện tại ngay cả một chút sức lực hay tinh thần gì cũng không có, chỉ có thể nhắm mắt mặc cho người xoay tới xoay lui.
Sau khi phân phó Phi Vũ chăm sóc bọn họ thật tốt, đại vu lại tìm mấy người cùng bà ấy đi ra ngoài tìm kiếm thảo dược.
Nhận biết thảo dược chính là một kỹ năng mà mỗi đại vu cần phải nắm chắc, chỉ có điều khác biệt duy nhất chính là xem thử mỗi đời đại vu có thể truyền dạy xuống được bao nhiêu mà thôi.
Đại vu tuy rằng cũng hiểu được không ít dược lý, nhưng bà ấy từ trước đến giờ lại chưa từng tiếp xúc với hải sản và các loại sản vật biển khác, căn bản không biết con gái bà ta bị ngộ độc do ăn phải loại nào, hiện giờ cũng không thể nắm chắc, nhưng vì con gái mình, bà ta cũng chỉ có thể kiên trì đi hái thuốc về thử xem sao.
Đại vu chân trước vừa đi thì chân sau trong sơn động liền xảy ra chuyện. Một mùi hôi thối hơn cả mùi nôn mửa truyền ra từ bên trong ra ngoài.
Bên trong có cha mình còn có thêm cả giống cái của mình, Phi Vũ làm sao có thể mặc kệ được. Anh ta nghẹn một hơi chạy vào trong xem thử, đến lúc nhìn thấy suýt chút nữa đã ngất đi.
Sau khi nôn mửa, ba người bên trong bắt đầu bị tiêu chảy. Tình trạng của ba người vẫn là giống nhau, mà tràng diện kia quả thực làm cho người ta phải hít thở không thông.
Phi Vũ gần như không thể chống đỡ nổi nữa, vội vàng chạy ra ngoài tìm người đi vào bên trong giúp đỡ dọn dẹp, tiện thể giúp nâng người ra. Sắc mặt mọi người cũng không dễ nhìn lắm.
A Hòa tiến lên một bước, thấp giọng nói: “A Vũ, tôi cảm thấy tình trạng của tộc trưởng bọn họ càng ngày càng nghiêm trọng. Chỉ chờ thuốc của đại vu tộc Man Ngưu chỉ sợ không ổn lắm, chúng ta phải tìm thêm một biện pháp khác nữa để phòng ngừa.”
“Biện pháp gì?”
“Đương nhiên là tìm đến tộc Bạch Hổ. Rõ ràng là những hải sản bắt được ở bên bờ biển kia họ cũng ăn, nhưng họ lại không hề có việc gì chứng tỏ là họ biết được cái gì đó. Cho dù bọn họ không chịu hỗ trợ trị liệu, nhưng chỉ cần hỏi được loại độc mà tộc trưởng bị trúng là loại độc gì thì có lẽ đại vu tộc Man Ngưu cũng sẽ nắm chắc hơn một chút.”
Phi Vũ không suy nghĩ nhiều lập tức đáp ứng, đem chuyện đi đến tộc Bạch Hổ nhờ giúp đỡ giao cho A Hòa đi làm.
A Hòa lập tức dẫn người xuống núi qua sông, vừa lúc đụng phải Hàn Lộ đang kéo cá tới.
Bởi vì trước đó đã từng xảy ra chuyện người của tộc Man Ngưu qua sông muốn cướp cá nên mấy người A Hòa vừa mới qua sông liền bị người của tộc Bạch Hổ vây quanh.
“Này! Chúng tôi không có ác ý gì hết! Chúng tôi muốn tới đây tìm tộc trưởng của mấy người là có chuyện muốn nói thôi.”
Giọng nói của anh ta rất lớn, Hàn Lộ vừa lên bờ liền nghe được. Tuy nhiên chuyện của anh ta cũng chẳng có liên quan gì đến cô nên cô cũng không chú ý lắm.
Cô trực tiếp tháo lưới đánh cá ra, chuẩn bị chia cá.
Cô mới phát hiện ra một mầm mống tốt ở trong tộc Bạch Hổ, tên gọi là Tiểu Nha. Cô ấy đối với các con số cực kỳ mẫn cảm, hơn nữa chỉ cần nhìn qua là sẽ không quên nên cô liền dạy cho cô ấy mấy phép tính cộng trừ đơn giản. Chỉ học có mấy ngày thôi mà cô ấy đã có thể vận dụng tự nhiên rồi.
Từ khi có cô ấy, thời điểm phân chia cá luôn là cô ấy ở bên cạnh cô để hỗ trợ.
Hàn Lộ rất thích cô ấy, đã nhận cô ấy vào trong đội ngũ của mình, mỗi ngày đều dành ra một chút thời gian nghiêm túc dạy dỗ cô ấy. Cô dự định sau này sẽ để cho cô ấy đi quản lý thu nhập chi tiêu ở trên đảo nhỏ.