Trên dãy núi Xuất Vân này có mấy chục vị thần quân, trong mấy vạn năm qua họ đều lần lượt thành gia lập thất, chỉ còn lại mỗi một mình thú thần điện hạ còn lẻ loi trơ trọi một mình. Mỗi lần ngài ấy vừa bước ra khỏi cửa, nếu như không phải đụng tới vợ chồng người ta ân ân ái ái thì chính là gặp gỡ cảnh phụ từ tử hiếu, còn có đủ loại bạn xấu thi nhau kéo tới cửa thúc giục chuyện cưới xin nữa.
Chủ tử thật sự bực mình, bây giờ chẳng thà đi lang thang bên ngoài còn hơn là quay lại đây.
Nhưng mà lần này có lẽ chủ tử sẽ không chơi đùa bên ngoài quá lâu rồi sẽ trở về. Tháng sau chính là đối thủ một mất một còn của ngài ấy làm nghi thức kế vị, ngài ấy cho dù có xảy ra chuyện gì cũng muốn ra sân.
Hóa Sinh không để tâm đến chuyện đó quá nhiều, sau khi tiễn thần quân Hạo Lan rời đi thì anh ta liền quay trở lại hậu điện tiếp tục xem xét mấy phương tiểu giới ở dưới quyền quản lý của chủ nhân mình.
Không xem thì không biết, sau khi vào xem mới thấy có hơn một nửa tiểu giới đều xuất hiện đủ loại thiên tai. Hóa Sinh giật mình, nhịn không được lại chạy đến nội điện kiểm tra lại đèn hồn của chủ nhân, thấy nó vẫn còn toả sáng giống như cũ, lúc này mới thoáng yên tâm.
Nhưng mà nhiều tiểu giới xuất hiện vấn đề cùng một lúc như vậy, chắc chắn phải có điều gì đó không ổn xảy ra với chủ tử nên ngài ấy mới không rảnh để xử lý mấy chuyện đó, nên nó mới có thể loạn như vậy.
Thiên tai xảy ra liên miên ở mọi tiểu giới, nếu như không được xử lý kịp thời thì tín lực của chủ tử sẽ bị hao tổn, ngài ấy không thể để mặc kệ như vậy được.
Như vậy thì đến cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?
Hóa Sinh không thể tìm ra được nguyên nhân, vậy nên anh ta tạm thời gác mấy nghi ngờ này sang một bên, nói cho cùng thì chủ tử bây giờ vẫn ổn. Điều quan trọng nhất bây giờ chính là phải loại bỏ thiên tai ở các tiểu giới trước đã.
Trong điện của thần thú, ngoại trừ thần thú ra thì Hóa Sinh là người duy nhất có thể làm chủ được các công việc, cho nên đương nhiên anh ta cũng có khả năng để duy trì sự ổn định của tiểu giới. Chỉ là pháp lực của anh ta kém hơn thần thú không chỉ một hai lần, cho nên lúc làm việc cũng phải phí sức một phen, không đơn giản dễ dàng như thần thú. Nếu lần lượt sắp xếp cho xong từng cái thì hết toàn bộ cũng phải mất khoảng chừng hai ngày.
Cũng may là vận khí của Hàn Lộ và những người ở tiểu giới này tốt, cái thứ nhất mà Hóa Sinh bắt tay vào xử lý chính là phương tiểu giới của họ. Sau khi xảy ra vụ cháy rừng là đến nạn hạn hán, quá nhiều người đã chết, Hoá Sinh không thể không chú ý ở đây đầu tiên.
Thế là trải qua liên tiếp hai tháng trời khô hạn, Hàn Lộ và những người ở đây rốt cuộc đã đón được một trận mưa.
Trận mưa này đã cuốn đi bao nhiêu nỗi lo lắng mờ mịt trong lòng mọi người. Người trong ba bộ tộc nhìn lên trời chỉ thấy bầu trời xanh hơn, nước trong hơn, lại nhìn vào số thịt cá mà nhà mình đã tồn trữ được mới cảm thấy rốt cuộc hy vọng đã trở lại. Tinh thần khí thế hoàn toàn khác với trước đó.
Hàn Lộ thì trái lại, vẫn không cảm thấy gì, cô vẫn sống cuộc sống như trước đây.
Do trời đổ mưa to nên hai hoạt động huấn luyện cách tung lưới và chống bè trúc cũng tạm thời dừng lại. Mấy công việc ở trên đảo nhỏ cũng tạm thời dừng lại theo.
Tiểu Nha là một đứa trẻ vô cùng thông minh, chỉ đi theo Hàn Lộ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi mà cô ấy đã có thể học được rất nhiều kiến thức thực dụng, cho dù Hàn Lộ có không ở đây đi nữa thì cô ấy tự mình đứng ra xử lý cũng không có vấn đề gì.
Chỉ là tuổi tác của cô ấy vẫn còn quá nhỏ, sợ là rất khó để có thể làm cho mọi người tin phục.
Tuy nhiên vẫn có mẹ Dương Sí ở đây, còn có mấy người Hợp Khương ở chỗ này nữa, Hàn Lộ cũng không quá lo lắng.
Từ khi cô gặp được Bảo Bảo, trong lòng cô vẫn luôn có cảm giác nôn nao. Cô đã lên kế hoạch sau khi hoá hình cô sẽ lập tức lên đường đi tìm kiếm chị gái mình, sau đó cùng trở về bộ tộc Giao Nhân để tìm đại vu kia tính sổ.
Cho nên sau khi suy đi tính lại, cô vẫn không mời Dương Sí lên đảo sống cùng với cô. Đại vu của tộc Giao Nhân âm hiểm như vậy, ai biết được liệu sau khi cô ra đi rồi còn có thể trở về nữa hay không, ít mối ràng buộc ở đây vẫn là tốt hơn.
Đối với một cô bạn gái lúc nóng lúc lạnh như vậy, Dương Sí thật sự là nghĩ không thông.
Rõ ràng trước đó còn thân thiết nồng nhiệt với anh như vậy, tự nhiên bất thình lình không hiểu tại sao lại trở nên lạnh nhạt. Trước đó đã nói với anh là để anh chuyển lên đảo sống cùng với cô, nhưng rồi sau đó lại không nói thêm gì nữa.