Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 285 - Chương 285. Chớp Mắt Thấy Mùa Đông 2

Chương 285. Chớp mắt thấy mùa đông 2 Chương 285. Chớp mắt thấy mùa đông 2

Tuy nhiên chỉ còn khoảng chừng hai tháng nữa thôi là cô ấy sẽ phải rời đi, chỉ sợ cô cũng không thể dạy được quá nhiều thứ.

Và còn…

Người đàn ông trước mặt này nữa, nếu như cô muốn rời đi thì chắc chắn phải nói điều đó cho anh ấy biết. Nhưng mà cô sẽ nói ngay bây giờ, hay là đợi thêm một thời gian nữa rồi mới nói đây?

Hàn Lộ do dự một lúc, vẫn quyết định mở miệng.

“A Sí…”

“Sao vậy?”

“Hai tháng…Hai tháng nữa…”

Hàn Lộ dừng lại một chút, đang định nói với anh rằng hai tháng nữa cô sẽ rời đi, đột nhiên cô nghe được một tiếng cười khẽ từ lồng ngực ở sau lưng mình, sau đó cô cảm thấy bàn tay đang đặt bên hông cô siết chặt lại.

“Là Hợp Khương nói cho em biết phải không?”

Một câu hỏi không đầu không đuôi như thế lại làm cho Hàn Lộ cảm thấy sững sờ.

“Cái gì cơ??”

“Hai tháng sau đó, hai tháng sau chính là ngày sinh nhật của thần thú, tất cả các bộ tộc sẽ làm lễ tế thần. Các cặp đôi trong ngày hôm đó cũng có thể hướng về thần thú để nói lời thề nguyện và khẩn cầu thần thú chúc phúc. Nếu như có được lời chúc phúc của thần thú thì hai người sẽ yêu nhau trọn đời, được ở bên nhau suốt đời suốt kiếp.”

Dương Sí cúi đầu xuống hôn vào hõm cổ của cô, mãn nguyện thở dài hỏi: “Tiểu Lộ, đến ngày sinh nhật của thần thú hôm đó, anh có thể dẫn em đến lễ tế thần để nói lời thề với thần thú được không?”

Lời này của anh vô cùng thẳng thắn, gần giống như một lời cầu hôn của thời hiện đại. Trong lòng Hàn Lộ lúc này ngập tràn đủ mọi tư vị, đến cuối cùng, cuối cùng chỉ còn đọng lại một cảm giác ngọt ngào đến tận đáy lòng.

Không cần cô phải suy nghĩ quá lâu, trái tim cô đã có câu trả lời rồi.

Nghe được những lời Dương Sí vừa nói, cô lập tức vui mừng khôn xiết.

Trong đầu Hàn Lộ như nóng rực lên, cô đem tất cả những chuyện mà mình đã cân nhắc thật lâu toàn bộ vứt hết ra sau đầu, trả lời dứt khoát hai chữ:

“Đồng ý!”

Dương Sí trở nên mừng như điên, đột nhiên lại nghe được người trong ngực nói thêm hai chữ nhưng mà.

“Nhưng mà cái gì?”

“Nhưng mà, sau hai tháng nữa, em có việc bận cần phải đi khỏi đây, ra ngoài biển khơi một chuyến.”

“Đi khỏi đây ư?”

Chỉ trong nháy mắt giọng nói của Dương Sí đã thay đổi.

Hàn Lộ chột dạ ngẩng đầu hôn lên cái cằm đang lún phún mấy sợi râu khô cứng của anh, dịu dàng nói: “Em chỉ rời đi một chuyến thôi, em sẽ trở lại mà.”

“Lúc nào đi? Vậy lúc nào thì em trở lại?”

Dương Sí còn chưa kịp vui mừng với sự thân mật trước mắt, trong đầu anh lúc này tràn ngập toàn là câu nói của cô rằng cô muốn đi khỏi đây. Nếu như cô ấy chỉ vắng nhà mấy ngày, cô ấy sẽ không nói như thế.

Cho nên một chuyến này, chỉ sợ, sẽ là một thời gian thật lâu.

Hàn Lộ thực sự cũng không thể trả lời câu hỏi này được. Dù sao thì chính cô cũng không biết mình sẽ phải ra ngoài bao lâu.

Tất nhiên nếu như lưu lại nơi này để sống một cuộc sống ổn định cũng được, nhưng đã biết được chị gái mình còn sống mà không đi tìm, đó mới thực sự là lương tâm bị chó ăn.

Chị gái cô từ khi còn nhỏ đã móc tim móc phổi ra cho cô, mặc dù khi đó trong thân thể không phải là cô nhưng tình cảm mà chị gái cô trao cho cô lại là thật. Cô nhất định phải đem chị gái cô trở về.

Dù sao thì trong lòng Hàn Lộ bây giờ Dương Sí cũng không phải là người ngoài, thế là cô kể tóm tắt sơ lược những chuyện quan trọng liên quan đến chị gái mình cho Dương Sí nghe.

Nói đến mức miệng đắng lưỡi khô, thấy bạn trai vẫn còn cầm trên tay nửa bình trà hoa cúc mật ong đang uống dở, cô cũng không ghét bỏ nó mà tiện tay cầm lấy uống một hơi cạn sạch.

“Hai tháng sau, năng lực của em sẽ tăng tiến thêm rất nhiều, khi đó em ra biển sẽ có khả năng tự bảo vệ chính mình, hơn nữa còn có Bối Bối ở đó nữa, em sẽ tìm ra chị ấy rất nhanh thôi. Em đáp ứng với anh, ngay khi tìm được chị ấy thì em sẽ dẫn chị ấy về đây và báo với anh liền.”

Dương Sí mím môi, im lặng một hồi lâu rồi mới nói một câu khô cứng:

“Em đã quyết định rồi, còn nói với anh làm gì nữa?”

“Anh giận rồi à?”

Hàn Lộ ngước mắt nhìn Dương Sí, trong mắt mang theo ý cười, bàn tay không ngừng làm loạn trên mặt trên đầu anh.

“Được rồi mà, A Sí anh đừng có tức giận nữa. Em đi ra ngoài cũng là có việc quan trọng như thế còn phải làm. Hơn nữa em cũng không nói là hai tháng sau em không đi cùng với anh đến lễ tế ngày sinh nhật thần thú mà.”

Dương Sí bị cô làm loạn đến mức mặt mũi đỏ bừng nhưng lại không nỡ đem người trong lòng đẩy ra, chỉ có thể im lặng chịu đựng.

Bình Luận (0)
Comment