Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu Ký (Dịch Full)

Chương 287 - Chương 287. Rong Huyết 1

Chương 287. Rong huyết 1 Chương 287. Rong huyết 1

Tuyết vẫn rơi liên tục không ngừng cho đến khi trời gần tối, Tiểu Tuyết bị lạnh cóng, chỉ ăn một chút rồi lại tiếp tục nằm co mình trong góc tường ngủ thiếp đi.

Hàn Lộ nhàn rỗi không có việc gì làm bèn lấy ra một thanh gỗ, dạy Dương Sí cách nhận biết các con số và tên của anh ấy.

Nhắc tới cũng rất buồn cười, những người ở nơi này mỗi người đều có tên riêng của mình, nhưng lại không biết cách để ghi ra như thế nào, chẳng hạn như là tên của Dương Sí.

Nghe anh kể rằng tên của anh là do cha đặt, Dương chính là mặt trời đỏ rực nóng bỏng, nhưng nói thì nói được, còn viết ra thì lại không thể viết được.

Thời cổ đại này kể ra còn rất xa xưa, ngay cả chữ viết còn chưa xuất hiện nữa.

Dù sao thì lúc này ở trong phòng cũng không có việc gì làm, Hàn Lộ lấy ra một thanh gỗ nhỏ viết tên của anh xuống đất cùng với mấy con số để anh có thể nhận biết được.

Đáng tiếc là trí thông minh của bạn trai cô rõ ràng không bằng một phần của Tiểu Nha, cô phải dạy đi dạy lại rất nhiều lần mà anh cũng chỉ hơi cố gắng nhớ được có một ít, đến khi cô ngắt quãng vài câu thì anh lại quên mất những cái mà mình mới vừa học xong, quả thật cũng là làm khó cho cô mà.

Hàn Lộ cũng chỉ có thể chỉ dạy từ từ để anh làm quen và nhớ từng chút một. Khi dạy được từ một tới mười thì nghỉ không dạy tiếp nữa.

Dương Sí ngồi ở trên ghế, nhìn chằm chằm mấy con số viết ở trên mặt đất kia, cố gắng ghi nhớ thật cẩn thận ở trong đầu. Hàn Lộ dành thời gian đem giao tiêu ra để đan tiếp quần áo vẫn còn đang làm dang dở.

Lúc trước cô đan áo tay ngắn cho mẹ Dương Sí và quần cho Dương Sí, nhưng lúc đó cô có việc bận nên vẫn chưa kịp gửi đi, đến bây giờ thì với tình hình như thế này thì càng không cần phải đưa nữa rồi.

Thời tiết lúc này lạnh như vậy, cô phải làm thêm một đoạn ống tay áo dài hơn trên cái áo ngắn tay của mình. Còn về phần quần trong thì thôi, cũng không cần phải thay đổi gì hết, dù sao thì cũng chỉ là mặc ở bên trong, còn bên ngoài đã có váy da thú rồi. Còn các loại quần áo khác cũng có thể cho qua.

Những người đàn ông của tộc Bạch Hổ thân thể cường tráng rắn rỏi, đã quen với việc chỉ mặc váy da thú và để ngực trần ở trong mùa đông, bây giờ nếu như cô đan áo cho anh mặc hoàn toàn chỉ là vẽ vời thêm chuyện, nói không chừng còn làm mất khả năng thích nghi với thời tiết của anh nữa.

Nhưng mà những người phụ nữ thì lại khác, bình thường từ các cuộc nói chuyện hàng ngày của cô ấy là cô thể hiểu được tình hình. Các cô ấy mỗi khi mùa đông đến chính là co đầu rụt cổ vào trong sơn động, quấn nhiều lớp da thú quanh mình rồi dán chặt vào trong lớp bụng của con hổ của mình. Cho dù là như thế nhưng mỗi ngày vẫn có rất nhiều người bị nhiễm lạnh và chết đi.

Khả năng chịu lạnh của những người phụ nữ thực sự kém hơn rất nhiều so với đàn ông.

Hàn Lộ định đan một chiếc áo tay dài để đưa cho Cáp Nhĩ, bà ấy bây giờ cũng đã lớn tuổi rồi, ở trên núi lại không có lửa, nếu chẳng may bị cảm lạnh thì đó cũng không phải là chuyện nhỏ.

Thực tế thì trong điều kiện thời tiết như vậy, ở trên núi nếu như có đốt lửa và dựng thêm mấy cái lều nhỏ để mấy người phụ nữ ngồi quây quần xung quanh đống lửa sưởi ấm chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều so với quấn mấy lớp da thú làm tổ trong sơn động lạnh lẽo.

Nhưng mà những người trong bộ tộc Bạch Hổ quả thật quá ngoan cố trong việc nhóm lửa, họ kiên quyết không chịu đụng đến lửa, Hàn Lộ là một người ngoài tộc có nói thêm gì cũng vô ích. Cô chỉ có thể giúp đỡ cho những người đã tự mình trải nghiệm và hiểu được những lợi ích của lửa, để hy vọng họ có thể thay đổi suy nghĩ của những người còn lại ở trong tộc Bạch Hổ mà thôi.

Thở dài…

Động tác ở trên tay Hàn Lộ không ngừng lại, trong đầu cô lúc này nghĩ đủ thứ loạn thất bát tao, nghĩ bên này một chút bên kia một chút, không hiểu sao lại nghĩ đến ngày sinh nhật thần thú mà bạn trai vừa nói lúc nãy.

“Đúng rồi, A Sí, anh vừa mới nói hai tháng sau chính là ngày sinh nhật thần thú, những cặp đôi bên nhau có thể hướng về thần thú để nói lời thề nguyện, như vậy tất cả các cặp đôi đều đi phải không?”

Hàn Lộ có hơi khó hiểu một chút, dựa theo tín ngưỡng của người dân nơi đây đối với thần thú, nếu đã hướng về thần thú nói lời thề nguyện thì cũng giống như ở trong thời hiện đại một cặp vợ chồng đi đăng ký kết hôn vậy. Vậy thì tại sao cô lại có nghe nói ở trong tộc Bạch Hổ, nếu hai bên nhìn vừa ý thì ở cùng với nhau, mà nếu như không hợp nhau nữa liền tách ra ai sống người nấy, nếu như vậy chẳng phải là bất kính với thần thú hay sao?

Bình Luận (0)
Comment