Bởi vì Hàn Sương hầu như ngày nào cũng đều xuống biển nên nó đã nhìn thấy cô từ cách đó rất lâu rồi. Chỉ là vết thương nó vẫn luôn chưa thể khôi phục được nên con cá mập trắng kia vẫn không dám tùy tiện ra tay.
Cho đến hôm nay.
Hôm nay mấy vết thương của nó đã khôi phục gần phân nửa, có thể tự do hành động được, khi nhìn thấy người bơi tới nó liền đi theo.
Mặc dù Hàn Sương lúc này không có năng lực hóa hình nhưng vì đã từng sống trong biển nhiều năm như vậy nên khả năng phản ứng của cô cũng không kém.
Từ khi cô cảm giác được có tầm mắt đảo qua người mình, trong lòng có cảm giác bất an, ngay lập tức cô không hề do dự bơi hướng về phía bãi biển.
Nhưng con cá mập trắng đã nhìn chằm chằm lâu như vậy rồi làm sao có thể buông tha cho con mồi béo bở đã dâng lên đến tận miệng, nó lập tức vẫy đuôi một cái vọt tới.
Nó dùng sức quá mạnh nên cái đuôi lại chảy ra một tia máu.
Nó bị thương chính là cái đuôi.
Mặc dù nó vẫn rất đau, nhưng chỉ là đuổi theo truy sát một con người nho nhỏ mà thôi, trong lòng nó có tự tin rằng mình sẽ không thất bại.
Tốc độ của con cá mập trắng rất nhanh, chỉ trong vòng vài hơi thở đã đuổi kịp Hàn Sương. Nó nhắm thẳng vào hai chân của cô lao tới cắn một phát.
Hàn Sương lúc này mới chỉ vừa xuống biển nên thể lực vẫn còn rất tốt, biết sau lưng mình có con cá mập trắng cũng không hề hoảng loạn, ngược lại cô lại còn bình tĩnh hơn. Lúc con cá mập trắng kia lao tới cắn, cô lập tức lặn xuống, tránh thoát khỏi cú cắn kia.
Lúc lặn xuống, cô nhanh chóng nhìn thoáng qua phía sau, nhìn thấy rõ ràng vết thương của con cá mập kia cùng với một con mắt bị mù của nó, trong lòng cô lập tức cảm thấy yên tâm hơn không ít.
Muốn ở trong miệng con cá mập trắng chạy trốn, với khả năng của cô lúc này là rất khó. Bởi vì thỉnh thoảng cô vẫn cần phải ngoi lên mặt nước để lấy dưỡng khí, hơn nữa thời điểm khi cô chạy trốn cũng phải hao tốn thể lực nữa.
Nhưng bây giờ nhìn thấy nó chỉ là một con cá mập trắng bị thương, lại còn một bên mắt bị mù. Hàn Sương nghĩ đến trên đảo lúc này không có nhiều thức ăn dự trữ, còn có Đại Bạch lúc nào cũng gào thét vì đói nữa, không biết là cô lấy dũng khí ở đâu ra mà lại nảy ra ý nghĩ muốn giết chét con cá mập này mang lên bờ.
Cô lúc này không có vũ khí, cũng không có linh lực, chỉ có tính linh hoạt do nhiều năm sinh hoạt trong biển luyện ra. Nếu đuôi của con cá mập này đã bị thương như vậy, chắc chắn nó không thể bơi nhanh được. Mặc dù bây giờ nó đuổi theo cô có vẻ mạnh mẽ như vậy, nhưng tuyệt đối nó không thể kiên trì lâu được.
Hàn Sương đã nhìn thấy máu không ngừng chảy ra từ trên cái đuôi của nó, nó bơi càng nhanh thì máu chảy ra càng nhiều hơn.
Tranh thủ lúc này thể lực của cô vẫn còn dồi dào, Hàn Sương dùng hết toàn bộ bản lĩnh bơi lội của mình nhanh chóng bơi về phía bãi biển.
Lúc này thủy triều cũng đang rút xuống, con cá mập trắng kia không đuổi theo mình thì thôi, nếu như nó đuổi theo, cho dù cô có bị nó cắn cũng phải lôi cho bằng được nó lên trên bãi cát.
Cá mập trắng không biết kế hoạch trong lòng Hàn Sương, trong đầu nó lúc này chỉ là hình ảnh của một bữa ăn ngon sắp đến miệng. Thế nhưng mà con người này thật quá xảo quyệt, mỗi lần mắt thấy chuẩn bị cắn trúng thì cô ta lại có thể né tránh được hàm răng của nó chạy mất, thật sự rất đáng giận.
Cá mập trắng bị đùa bỡn nhanh chóng trở nên hung ác, nó chịu đựng cảm giác đau nhức kịch liệt truyền tới từ cái đuôi của mình, dùng sức vung mấy cái, chỉ trong nháy mắt đã bơi đến bên cạnh Hàn Sương rồi quay đầu cắn về phía cô.
Khoảng cách lúc này thực sự quá gần, Hàn Sương căn bản không thể tránh thoát được. Cho dù cô có liều mạng bơi như thế nào thì cánh tay vẫn bị nó cắn phải.
Vì để tránh không bị cá mập trắng nuốt vào trong bụng, Hàn Sương cắn răng chịu đựng cảm giác đau nhức ở trên cánh tay, giãy dụa tránh thoát khỏi hàm răng của cá mập trắng. Bản năng cầu sinh đã khiến cô bộc phát ra tốc độ còn nhanh hơn so với ngày thường.
Mà con cá mập trắng kia bị máu tươi kích thích đến nóng đầu, không cam lòng thịt vào đến miệng còn bị rơi mất, theo bản năng cũng bơi đuổi theo.
Chỉ là mới bơi không được bao xa liền cảm giác có gì đó không thích hợp. Tại sao cái đuôi của nó không thể dùng ra được một chút sức lực gì?
A?
Tại sao nước mới đó mà đã cạn đến như thế này rồi?
Cá mập trắng trong lòng kinh hoảng, lập tức quay đầu muốn bơi trở về. Nào ngờ vừa mới quay đầu đã cảm thấy một cảm giác đau đớn từ phía cái đuôi truyền đến.
Cái đuôi của nó bị người kéo lại!